Dạo gần đây Kiều Mạch cảm giác rất lạ, cô thường xuyên rùng mình bất chợt, thỉnh thoảng giống như có ai đó đang nhìn mình. Dù chỉ là thư kí riêng nhỏ nhoi của chủ tịch, nhưng cô cũng được khá nhiều mấy anh trong tổ kế hoạch và kinh doanh để ý đến.

Nhưng linh cảm mãnh liệt bị nhìn chằm chằm lần này khiến cô hơi bất an.

Cảm giác này xuất hiện từ khi con trai chủ tịch lên kế nhiệm. Hắn khá khôi ngô, lông mày đậm, mắt sắc bén, trên người tỏa ra mùa hương nam tính. Mang đậm chất hormon giống đực khi đến mùa động dục.

"Tổng tài, mời anh kí tên."

Cô đặt lên bàn hợp đồng dự án nhỏ.

Hoàn Sở không nói gì, hắn cầm bút kí. Một chút do dự hay đọc lại cũng không.

"Tổng tài! Anh không xem qua một chút sao?"

"Tôi tin tưởng em."

Hắn ngước nhìn cô đầy ý vị, ánh mắt sâu xa khó lường.

"Cảm ơn tổng tài tin tưởng, tôi đi làm trước." Kièu Mạch thu tập hồ sơ về, cô hơi bối rối trước cái nhìn ẩn ý của anh. Vội vã chạy ra khỏi phòng chủ tịch.

Hoàn Sở nhếch môi như đang cười.

Chiều hôm đó, A Tuấn ở bộ phận thiết kế sang nói chuyện với cô. Hai người cười nói vui vẻ đến độ quên trời quên đất. A Tuấn nổi tiếng là người đàn ông dịu dàng, đối xử với nữ đồng nghiệp vô cùng nhã nhặn. Cũng có khá nhiều người trong công ty ao ước làm vợ A Tuấn. Nhưng ai cũng biết, anh đang để ý đến Kiều Mạch.

Trong phòng tổng tài, Hoàn Sở đang làm việc cực kì tập trung. Lông mày nhíu lại, quan sát thật kĩ trên màn hình vi tính.

Có điều... Trên đó là hình ảnh hai người một nam một nữ đang say đắm nhìn nhau.

"Hừ... Bao vây như vậy rồi mà vẫn để lọt một con cá." - Hoàn Sở liếc A Tuấn đầy căm ghét.

Anh vốn cho lắp camera khắp nơi Kiều Mạch có thể lui tới. Bình thường cô đều ngồi ngoài phòng làm việc của anh, hôm nay lại chạy đến phòng thiết kế mà hẹn hò.

Hoàn Sở đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Anh vô thang máy bấm tầng 36 - nơi làm việc của tổ thiết kế.

"Thật sao? Hihi...Anh vui tánh thật.."

Kiều Mạch đang che miệng tủm tỉm cười với A Tuấn. Bắt gặp thân ảnh có chút quen, sau đó mới nhận ra Boss lớn đại giá. Kiều Mạch nhanh nhẹn đứng thẳng người, hai tay nghiêm trang để trước thắt lưng, mỉm cười quy củ chào anh ta.

"Tổng tài, chào anh!"

"Ừm..." - Hoàn Sở mặt lạnh như tiền đáp, anh ta quay sang nhìn A Tuấn cũng đang nghiêm chỉnh đứng bên cạnh Kiều Mạch.

"Tôi vừa xem qua tiến trình xây dựng của dự án mới. Bản thiết kế vừa rồi, tôi không hài lòng. Giao lại tất cả cho cậu vẽ từ đầu cho tôi. Nội trong ngày mai phải nằm trên bàn làm việc của tôi, nếu không tiền thưởng tháng này đừng nghĩ đến." - Anh ta lạnh lùng nhìn A Tuấn.

A Tuấn: "...." - Bản thiết kế đó cả tổ làm phải mất gần 10 ngày mới xong.

Nói xong, Hoàn Sở xoay người ra ngoài. Kiều Mạch cười bối rối với A Tuấn, xem ra hôm nay có vẻ anh ta xui xẻo thật. Kiều Mạch hối hả chạy theo sau sếp lớn.

Cạch!

Lúc Kiều Mạch vào phòng, Hoàn Sở đang chằm chằm nhìn cô. Kiều Mạch có chút bối rối, không hiểu vì sao cứ đứng trước Boss cô khá lúng túng. Kiều Mạch hắng giọng mấy lần:

"A~ Tôi...tôi còn có việc. Tổng tài làm..."

"Lại đây!"

"Hả?"

Hoàn Sở từ tốn nhắc lại: "Tôi bảo cô đến đây."

Kiều Mạch e dè nghe theo, cô hơi sợ sệt. Dường như Boss hôm nay không giống lắm với mọi khi.

"..."

Hoàn Sở bắt lấy cánh tay cô kéo thật mạnh, sau đó bế Kiều Mạch ngồi bên bàn làm việc mặt, không do dự đặt lên môi cô một nụ hôn.

Hoàn Sở mạnh mẽ chà xát, thậm chí có chút không thỏa mãn. Cắn nhẹ môi của thư ký riêng, công thành đoạt đất.

Kiều Mạch bị cưỡng hôn đầu óc có chút rối loạn, đến nỗi môi mất cảm giác lại tê tê Kiều Mạch mới được tha cho. Cô thở hổn hển liên hồi.

"Em thích sự dịu dàng của anh ta?"

"..."

"Em thích cười đùa với anh ta?"

"...Tổng...tổng tài! Anh nói gì vậy? Tôi không hiểu..." - Kiều Mạch chóng váng trước hàng loạt câu truy vấn. Cô rụt vai nhăn nhó mặt.

"Kiều Mạch!"

"Có."

"Tôi thích em."

Kiều Mạch: "..."

"Từ bây giờ, em là bạn gái tôi. Còn nữa, tôi yêu cầu em nghiêm túc và nhiệt tình thích tôi. Đây chính là mệnh lệnh cấp cao quan trọng nhất trong nhiệm vụ của em."