Hắn vào xe. Long hỏi:

- chạm chán đúng người nhỉ.

- Đúng là oan gia mà. làm gì mà vừa con nhỏ phải to tiếng với tôi cơ chứ _ hắn nhăn

- Chắc nó cũng vội thật _ Hoàng nói mà mắt thì nhắm chặt.

- Tôi ngồi trong xe nghe loáng đâu được vài câu 2 chị em nó nói chuyện với nhau. Hình như là thằng bé đó bị sao đấy _ Long nói vẻ bác học.

- Tôi không quan tâm, con nhỏ ngu ngốc nếu nó đi taxi thì tôi đã không phải bực mình thế này.

- Như thế thì đâu có chuyện để nói nữa _ Hoàng cười.

Cõng Huy lên gác, đặt thằng bé xuống giường, nhìn Huy ngủ nó an tâm biết bao. Nó xuống nấu cơm rồi gọi Huy dậy. Lúc ăn cơm, nó hỏi Huy:

- Em lại đau hả.

- Vâng!.

- Đau hơn lần trước nhiều không.

- Dạ cũng như nhau thôi.

- Sao không uống thuốc vào.

- Em…. _ thằng bé loay hoay.

- Sao vậy.

- Dạ hết thuốc rồi. _ Huy cúi mặt xuống bát cơm

- Hả. Sao em không nói cho chị biết _ khuôn mặt nó hiện lên 2 chữ lo lắng

- Bố mẹ chưa được lương thì chị lấy tiền đâu mà mua thuốc cơ chứ. Em biết mà.

- Chị có tiền đi làm thêm nữa mà.

- Tiền đó để ăn uống cũng còn thiếu, em đọc được quyển sổ nghi chép tiền sinh hoạt của chị rồi. em biết chứ.

- Thôi được rồi. Em ăn đi. Chị sẽ cố gắng mua thuốc cho em trong thời gian sớm nhất.

- Em không sao mà chị.

- Không được nói lung tung. Ăn cơm đi.

- Vâng.

Chiều nay nó nghỉ học thêm. Để đi làm. được phần nào thì được, nó thà chịu vất vả chứ không thể để Huy chịu đau như vậy nữa. Không thấy nó đi học, Vân lo lắng gọi điện:

- Bà sao mà nghỉ vây.

- Tôi đi làm.

- Trời ơi. Bà làm nhiều vậy, đã làm ca tối rồi giờ lại chiều nữa là sao.

- Hôm nay Huy lại đau, mà nó hết thuốc không chịu nói với tôi.

- Vậy thằng bé sao không.

- Nó ổn rồi. Tôi phải cố gắng mua thuốc sớm cho nó, tôi sợ nó lại tái phát. đợt này bố mẹ cũng nhiều việc nên tôi không muốn nói.

- Trời ơi. Bó tay luôn rồi. Bà có làm ca tối nữa không.

- Có chứ. Tranh thủ.

- Điên rồi.

- À. Mà bà này.

- Hả.

- Lát lên gặp cô chủ nhiệm cho tôi nghỉ hẳn học thêm nha.

- Sao thế. Bà điên à.

- Không đâu. Nhưng mà

- Bà học không mất tiền mà.

- Nhưng tôi phải dành thời gian đó đi làm. Tôi ….

- Không được. Như thế ảnh hưởng đến học tập, tôi không ghánh nổi đâu.

- Vân. Bà giúp tôi đi. Thôi thế nhá, tôi làm đây. Bye bà

- Ừ bye.