Mùa đông ở thành phố S có chút lạnh, đối với người không sinh trưởng ở thành phố S mà nói, chỉ mặc một bộ âu phục xuất môn cũng không phải là lựa chọn sáng suốt.

Trong tòa cao ốc, một người mang giày tây, đeo kính mắt viền vàng, xách theo cặp công văn đi thang máy xuống lầu, cúc áo cài kín chỉ chừa một cái trên cùng, cà vạt cũng tỉ mỉ thẳng nếp nằm trên áo sơ mi, toàn thân tản mát ra hơi thở “Cấm tới gần”. Nhân viên xung quanh đều biết đây là trợ lý tổng giám đốc, tuy nói năng lực công việc vào hàng nhất lưu nhưng tuyệt đối không bao giờ cùng người khác nói thừa một câu, đối với ai cũng không có ngoại lệ, vì thế ai cũng chủ động đứng lùi lại, chỉ để một mình nam nhân đứng trước cửa thang máy.

Nghiêm Tố thời gian vừa mới bắt đầu làm việc trong công ty còn có người không quen nhìn y cao quý lãnh diễm, động một chút lại bới móc. Nhưng dần dà phát hiện y đối đãi với bất luận kẻ nào đều là thái độ hờ hững, lại thêm tổng giám đốc đối y rất tin cậy, cũng dần dần mặc kệ thái độ của y.

Nghiêm Tố đi ra cửa thang máy, bước nhanh hướng bãi đỗ xe đi đến, vừa hay nhìn thấy Tuyệt Dạ ở trong xe, “Nghiêm Tố, hết bệnh rồi sao? Sắc mặt kém như vậy.” Tổng giám đốc Tuyệt Dạ thò đầu ra khỏi cửa kính xe hòa ái đối y nói.

Nghiêm Tố trầm mặc một lát, bình tĩnh nói, “Đã tốt hơn, cám ơn tổng giám đốc quan tâm.”

“Sách, đừng câu nệ như vậy, đã hết giờ làm rồi.” Tuyệt Dạ nhăn mi. Trợ lý này của hắn cái gì đều hảo, chính là thái độ làm người rất cứng nhắc, đã bảo y bao nhiêu lần ngoài giờ làm việc chỉ cần gọi tên thôi là được, vậy mà người nọ không đổi được cái tật xấu nghiêm trang đó.

Nhưng là Tuyệt Dạ rất vừa ý trợ lý này, dù sao người ta cũng từng trợ giúp hắn không ít trong kế hoạch truy “lão bà”.

“A, đúng rồi, Tiểu Hàn nói cậu khi nào rảnh thì tới chơi một hôm, dù sao ở nhà một mình cũng không có việc gì.” Tuyệt Dạ biết có nói nhiều hơn nữa cũng không đổi được tính cách của y, vì thế phất phất tay liền nghênh ngang rời đi.

Nghiêm Tố nhìn đuôi xe hắn nhanh như chớp biến mất mới rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tuyệt Dạ cùng người kia khí thế quả thực rất giống, cường thế, bình tĩnh, lắm mưu nhiều kế. Cho nên mỗi lần gặp hắn, Nghiêm Tố đều không tự giác đứng sững một chỗ rùng mình.

Vài năm gần đây đã muốn tốt hơn nhiều, thời gian mới tới công ty, lần đầu tiên nhìn thấy Tuyệt Dạ y ngay cả lời đều không thể nói hết, chỉ có thể lui tới chỗ xa nhất lạnh run, nếu không phải thấy tiền lương chỗ Tuyệt Dạ là nhiều nhất, y căn bản sẽ không đi chịu tội kiểu này, cũng không biết Tuyệt Dạ vì cái gì để cho y làm trợ lý.

Nghiêm Tố lắc lắc đầu, dần dần khôi phục bình tĩnh, hướng cỗ xe màu trắng của mình đi đến. Chiếc xe này là y hai năm trước bỏ ra 30 vạn mua về. Năm nay mới 22 tuổi, năm năm đã qua, y rốt cuộc chậm rãi thoát khỏi bóng ma của người kia, trở về cuộc sống của một người bình thường.

Hiện tại Nghiêm Tố có xe, có nhà, có tiền gửi ngân hàng, tuổi còn trẻ cũng đã xếp thứ 14 trong “Top những nam nhân mà nữ nhân S thị muốn được gả cho nhất”, chỉ tiếc Nghiêm Tố đối với cái danh hiệu này mười phần dè bỉu. Hừ, nếu những nữ nhân đó biết y chỉ đối nam nhân cứng rắn…

Nghiêm Tố ngày đó vừa rời giường liền gọi huấn luyện viên thể hình của mình tới, ầm ầm mắng hắn một trận, đợi mình mắng xong, đối phương ấp úng nửa ngày mới nói hôm đó hắn đã tới nhà y, phát hiện trong phòng có động tĩnh, cho là y đã gọi bạn giường khác rồi nên bỏ đi.

Nghiêm Tố nghe xong trong đầu “ông” một tiếng, y lại bị một người lạ đến thao cho quên hết trời đất? Ngày đó Nghiêm Tố không có đeo kính, hơn nữa bị *** quấn thân cho nên cũng không nhìn rõ diện mạo người nọ, chỉ biết là chính mình thích nhất cự bổng to lớn của hắn.

Hiện tại ngẫm lại, TMD, chung quanh nhà đều là nhà trọ cho thuê, không chừng là người nào uống rượu say tiến vào nhầm nhà rồi bắt được mình.

Vạn bất đắc dĩ, Nghiêm Tố đành phải đi bệnh viện kiểm tra, sau đó hơn một tháng trời luôn luôn lo lắng đề phòng, ăn không ngon ngủ không yên, cũng không dám đi ra ngoài tìm người, chỉ có thể ở trong nhà xem GV, dùng phân thân giả tự an ủi. Đã từng hưởng qua mùi vị côn th*t mạnh mẽ thao lộng, cây gậy lạnh như băng thật sự không thỏa mãn được tao huyệt *** đãng của y, dục vọng không được phát tiết hoàn toàn làm Nghiêm Tố phỏng chừng chỉ thêm một ngày nữa sẽ bị dục vọng ép cho nổ tung.

Ngày hôm nay thật vất vả tới lúc tan việc, y nhanh như bay rời khỏi công ty đi tới bệnh viện.

****************

“Phan huấn luyện viên, ngươi xem cơ ngực của ta đã đủ căng đầy chưa? Đến sờ sờ ”

“Phan thân Đùi của ta đã cân xứng chưa?”

“Tiểu Lâm a Mau tới nhìn xem mông ta đã đủ săn chắc chưa?”

Nguyên một ngày, Phan Lâm cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, dù sao hắn cũng là huấn luyện viên câu lạc bộ thể hình lớn nhất S thị, mệt mỏi đến tột cùng từ đâu mà tới?

Muốn ngươi mỗi ngày bị một đám cơ bắp vây quanh, không có việc gì còn đối ngươi giở trò, ngươi có thể chịu được không?

Phan Lâm đều bị đám này chỉnh muốn điên rồi. Mình vốn chính là một kẻ cơ bắp, vây quanh người cũng đều là một đám cơ thể đô con như mình, hắn thích chính là thiếu niên thanh tú a!! Quá đủ rồi!! Phan Lâm trong lòng không ngừng rít gào: Mau ban cho lão tử thân thể thiếu niên cân xứng đi!!!

Tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng dù sao… những người này đều là khách nhân, bốn công việc trước của hắn cũng là bởi vì khách nhân ầm ĩ sau đó hắn khống chế không nổi tính tình động thủ nên mới bị cuốn gói đuổi đi, phải tỉnh táo một chút.

Hắn đang cố gắng nhẫn nại chu toàn cho mấy nhóm tới tấp đòi hắn sờ ngực sờ mông, đột nhiên hai mắt tỏa sáng:”Thao! Này lẳng lơ thế nhưng đến đây!!!”

********************

Nghiêm Tố vội vàng đến bệnh viện, Y Sinh nói kiểm tra máu kết quả âm tính, hắn ngoài mặt vẫn là vẻ mặt tê liệt nghiêm túc, kỳ thật trong lòng sớm đã muốn nhảy nhót ăn mừng, khiêu đản(1) đặt trong thân thể giống như hiểu được tâm tình chủ nhân cũng rung càng mạnh hơn, quấy đến tiểu huyệt chảy ra nước, hoàn hảo y mặc quần lót sinh lý của nữ(2), nếu không hiện tại quần tây khẳng định đã ướt rồi. Rốt cuộc có thể bỏ lệnh cấm, đêm nay nhất định phải tìm người làm tình.

Phan Lâm thấy người trước mắt, một đôi chân dài thẳng tắp giấu trong quần tây, kính mắt viền vàng đeo trên khuôn mặt tuấn tú. Tiểu tử này thực mẹ nó một bộ thiếu thao, trong lòng hắn nghĩ như vậy liền hướng y đi tới.

“Người mới? Chưa thấy qua ngươi.” Phan Lâm tựa vào bàn tiếp tân hỏi Nghiêm Tố.

Vừa lúc Nghiêm Tố muốn đổi tên huấn luyện viên chết nhát kia đi, thấy có người trong phòng liền không dám vào? Sợ y không dám chơi song long nhập động sao? Huấn luyện viên như vậy không có cũng được.(OMG!!!! O_O!)

Đang nghĩ ngợi, y cúi đầu nhìn thấy một đoàn giữa đùi Phan Lâm, trong cơ thể lại là một trận cuồng phun, hai chân không tự chủ run lên, “Chính là hắn.” Y nói với tiểu thư tiếp tân.

Vì thế, Phan lão công liền chó ngáp phải ruồi trở thành huấn luyện viên thể hình tư nhân của Nghiêm Tố.

Nghiêm Tố một đường đi hướng phòng thay quần áo, Phan Lâm đi theo, nhìn thấy người nọ ở phía trước nghiêm trang bước từng bước, mông lúc lên lúc xuống vặn vẹo, hai tay trước sau đong đưa, lại nghĩ đến hai đầu nhũ thật lớn kia. Phan Lâm xoa cằm, ý nghĩ *** tà nổi lên, nghĩ xem một hồi nữa như thế nào chơi người nọ. Chỉ thấy Nghiêm Tố đột nhiên xoay người, kéo hắn vào trong WC, ba một cái đóng cửa khóa lại, hành văn liền mạch lưu loát.

Sau đó Nghiêm Tố đem quần thể thao cùng quần lót của Phan Lâm đồng loạt cởi xuống, một cây cự bổng đã muốn trương hết cỡ bật nhảy ra, cực đại đầu đỉnh, phân thân nổi lên gân xanh, hai âm nang to như quả trứng vịt hướng lẳng lơ bày ra hùng phong.

Chỉ thấy Nghiêm Tố cấp tốc cởi bỏ dây lưng của mình, từ trong túi quần lấy ra một cái bao cao su, đội lên âm hành to lớn kia, sau đó cởi quần lót, tách ra hai cánh mông trắng nõn, cầm côn th*t hướng tiểu huyệt của mình nhét vào, bên ngoài còn có dây khiêu đản thật dài quấn trên đùi.

Hai người không nói hai lời, trước chơi đã còn nói sau.

Nghiêm Tố đối với đại kê kê này rất vừa lòng, hai tay chống lên ván cửa, nâng lên thắt lưng xoay xoay mông, một chút, một chút động thân.

Phan Lâm đối với tốc độ cởi quần của lẳng lơ này quả thực trợn mắt há hốc mồm, còn chưa phục hồi lại tinh thần, lão nhị đã tiến vào một cái tao huyệt đầy nước, ngay cả bôi trơn đều không cần, kia tao thủy trong suốt theo địa phương kết hợp của hai người chảy xuống phía dưới, dính đầy cả đùi hắn.

“Ta đã từng gặp qua ngươi sao?” Phan Lâm có chút buồn bực, chẳng lẽ y nhận ra mình?

“Không biết…” Nghiêm Tố một trước một sau giãy dụa eo, thở gấp không ngừng.

“Kia…” Vừa mới gặp mặt đã làm? Không đợi Phan Lâm nói ra miệng, Nghiêm Tố liền kêu to bắn ra. Y hư mềm hồi đáp: “Ai cũng giống nhau.”

Tinh dịch nhịn nửa tháng phun lên cửa phòng vệ sinh, vô thanh vô tức trượt xuống. Cả buồng vệ sinh chỉ có thể nghe thấy thanh âm bị chơi đến thở gấp của Nghiêm Tố.

Thao, TMD, nguyên lai lão tử chỉ là người đi qua đường giáp(3), nếu ngày hôm nay gặp được người khác, y hiện tại khẳng định đang cùng người khác làm. Phan Lâm tâm lý thập phần không tốt, thật đúng là mẹ nó một cái lẳng lơ.

Thừa dịp Nghiêm Tố ghé vào trên cửa thở gấp, Phan Lâm nổi ý xấu cười một tiếng, đem cự bổng vẫn còn cương cứng rút ra khỏi tao huyệt đầy nước, sau đó yên lặng kéo lại quần lót, mặc lại quần áo.

Nghiêm Tố đang nghỉ ngơi, chuẩn bị một hồi tiếp tục làm hiệp hai, nhịn thời gian dài như vậy một lần sao có thể đủ, ít nhất phải chơi hơn nửa buổi a, thế nào người phía sau lại đem đại bổng thu hồi.

“Đừng…” Không đợi Nghiêm Tố phản kháng, Phan Lâm đẩy y ra trực tiếp ra cửa.

Nghiêm Tố nửa người trên vẫn còn mặc âu phục, nửa người dưới lại trống trơn nhìn nam nhân đang dần đi xa, hai đùi dính đầy dấu vết tao thủy, bên tai quanh quẩn tiếng nói trầm thấp của nam nhân: “Đợi buổi tối lão tử thao chết ngươi.” Sau đó viên khiêu đản lại không biết mệt mỏi xoay động trong tiểu huyệt, hai chân bắt đầu kẹp chặt, tưởng tượng khoái cảm đêm nay bị nam nhân này đặt dưới thân ra sức thao, *** dịch lại bắt đầu chảy ra.

*******************************

(1) Khiêu đản: Ờ, nó là 1 loại s*x toy, cái loại hình viên con nhộng có dây dài í *đỏ mặt >///