Đây là một buổi yến tiệc đãi khách. Với sự hầu hạ của năm nữ Hắc Ám tinh linh trẻ trung xinh đẹp, Hàn Thạc uống rượu ngon ăn thịt mềm cực kỳ dễ chịu. Được sự căn dặn của Ardele, năm nữ Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi cười ngọt ngào và không ngừng chuốc rượu hắn, quần áo của Hắc Ám tinh linh rất hở hang, không rõ vô tình hay cố ý lại cứ cọ sát vào người Hàn Thạc, làm cho lửa dục của hắn không ngừng bùng lên.
Đến khi Hàn Thạc trông có vẻ say mắt lờ đờ, Ardele liền nháy mắt ra dấu với mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh đang cười cười bồi tiếp Hàn Thạc. Mấy gã nhân tình kia của Ardele mỉm cười theo nhau lui ra.
Mấy người này vừa rời khỏi, Ardele lại nháy mắt ra dấu với năm Hắc Ám tinh linh đang hầu hạ Hàn Thạc. Năm Hắc Ám tinh linh mỗi người một vẻ, tuyệt mỹ như nhau, liền ở trước mặt hắn cởi áo tháo thắt lưng, cười tươi sà đến, ôm lấy Hàn Thạc vào trong lòng.
- Hi hi, khách nhân tôn quý, hãy hưởng thụ sự tuyệt vời của các nàng ấy một chút đi. Nếu như ngươi cảm thấy năm nàng ấy cũng không thể làm ngươi thỏa mãn thì ta sẽ rất vui lòng hầu người. - Ardele quyến rũ cười nói với Hàn Thạc, vừa nói chuyện vừa chủ động đi ra bên ngoài.
- Không cần thế đâu, tất cả các ngươi cùng một lúc đi. - Hàn Thạc không chút khách khí giở trò, sờ soạng những vị trí trọng yếu trên người các nữ Hắc Ám tinh linh đang chủ động ôm ấp hắn trong lòng, mỉm cười hướng về Ardele tỏ ý mời mọc.
Che miệng khẽ cười một tiếng, Ardele gắt lên:
- Sao có thể làm thế được. Ta là tộc mẫu của Hắc Ám tinh linh, không thể cùng các nàng ấy đồng thời hầu hạ ngươi. Khách khách, một mình ta có thể so với năm nàng ấy, có lẽ còn lợi hại hơn nữa. Chỉ khi ngươi có thể thỏa mãn năm nàng ấy thì mới có thể giúp ta cảm thấy sảng khoái. Ngươi hãy chứng minh cho ta xem trước đi.
Sau khi nói xong, Ardele không lưu lại nơi này, mắt thấy Hàn Thạc bắt đầu ra tay thực hiện hành vi phóng đãng đối với năm Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi, cô ta cố gắng chịu đựng kích động trong lòng, chỉ cười khanh khách bỏ đi.
Sau khi Ardele rời đi, Hàn Thạc không chút khách khí đè luôn một nữ Hắc Ám tinh linh thân thể mềm mại trần truồng quá nửa đang ngồi trong lòng hắn xuống dưới, lớn tiếng cười ầm ầm bắt đầu cuộc chinh phạt xác thịt.
Mười hai con Huyền Ma vô thanh vô tức rời đi, tỏa ra khắp cả vùng lãnh địa này của Hắc Ám tinh linh, trong đó hai con được lệnh cùng đi về phía Ardele để xem vì sao cô ta lại bỏ đi vào lúc này.
Khi người đẹp ở dưới thân nhè nhẹ rên rỉ xin tha, Hàn Thạc tiện tay kéo một nữ Hắc Ám tinh linh khác mặt mũi đỏ bừng đang nhịn không được mà tự xoa bóp cặp nhũ phong đầy đặn của mình. Nữ Hắc Ám tinh linh này toàn thân da dẻ màu tím, mái tóc dài ở trên đầu cũng là màu tím sẫm, trông hệt như một đóa hoa hồng màu tím đang lúc nở rộ.
Nữ Hắc Ám tinh linh này không kiềm chế được dục vọng trong lòng, gần như vừa xuống dưới thân thể Hàn Thạc là lập tức bắt đầu rên rỉ ầm ầm, tiếng rên run run rẩy rẩy như là một khúc nhạc mê hoặc du dương lay động lòng người, khiến cho ba Hắc Ám tinh linh khác mặt đỏ tới mang tai, ôm lấy nhau như muốn dành cho đối phương sự an ủi tâm hồn.
Hắc Ám tinh linh có tiếng là dâm đãng, nữ Hắc Ám tinh linh lại càng nổi bật hơn nữa. Sau khi ba Hắc Ám tinh linh này nhao về phía Hàn Thạc, hai người trong đó còn có vẻ ngượng ngùng, tỏ ra có một chút ý tứ rụt rè. Nhưng ngay khi thật sự bắt đầu cuộc chiến đấu xác thịt, hai nữ Hắc Ám tinh linh vốn ngượng ngùng kia lại dần dần bắt đầu phát cuồng lên, còn chưa thực sự cùng Hàn Thạc vào cõi mê hồn thì bản thân đã loạn cả lên.
Vừa chinh phạt Hắc Ám tinh linh dưới thân thể, Hàn Thạc vừa thông qua Huyền Ma quan sát chặt chẽ Ardele, thấy cô ta đi vào trong một gian phòng lộng lẫy ở ở bên dưới hai tầng. Lúc này Tây Khang và mấy Hắc Ám tinh linh nam giới kia đều đang ở chỗ này, ngoài ra còn có một gã tinh linh trẻ tuổi, cũng cung cung kính kính đợi chờ Ardele.
Cách đó không xa, bên trong phòng của Hàn Thạc, âm thanh phóng túng vang dội cực kỳ mạnh mẽ, liên tục truyền tới phòng này. Dung nhan tuyệt sắc như ma quái của Ardele bỗng đỏ bừng, trong lòng như là có một con côn trùng nhỏ không ngừng ngọ ngoạy, rất muốn lập tức được thay thế người dưới thân thể Hàn Thạc tiếp nhận sự tấn công điên cuồng mãnh liệt của hắn.
Vô thức khẽ liếm đôi môi đỏ mọng một cái, Ardele gắng gượng kiềm chế những rối loạn trong lòng, hỏi Tây Khang:
- Hãy kể lại toàn bộ diễn biến của trận chiến vừa rồi giữa ngươi và hắn ra xem nào.
Thân thể Tây Khang bây giờ còn rất yếu, trên mặt và cánh tay vẫn còn những vết máu như cũ. Hắn hít sâu một hơi, thấp giọng mau mắn thuật lại tình huống vừa mới đối mặt Hàn Thạc một lượt, sau đó lại bổ sung:
- Tộc mẫu, người này ngoại trừ trên thân thể nồng nặc mùi vị của tử vong pháp sư, còn tu tập một loại đấu khí kỳ lạ. Ồ, không đúng, dường như cũng không quá giống đấu khí, dù sao loại khí tức này cũng tràn đầy vẻ tà ác. Hắn chắc chắn là nhân viên cao cấp của Thiên Tai giáo hội.
- Nói nhảm, điều này còn cần ngươi nhắc nhở ta sao. Việc có thể cầm trong tay Khô Lâu Pháp Trượng đã chứng minh thân phận của hắn rồi. Điều duy nhất làm ta khó hiểu là Đại Tích dịch kia làm sao lại có liên hệ với Thiên Tai giáo hội, điều này thật sự là vô cùng kỳ quái. - Ardele lẳng lơ nhíu lông mày, lẩm bẩm nói ra những mối nghi ngờ khó giải thích được của mình.
- Tộc mẫu, chúng ta còn cần đối phó Tích dịch nhân nữa hay không? Người này tuổi còn trẻ, chắc chắn không phải đối thủ của tộc mẫu đại nhân, bây giờ hắn lại đến địa bàn của chúng ta, chúng ta có cần nhân cơ hội mà tiêu diệt hắn hay không? - Một gã trưởng lão Hắc Ám tinh linh khác đề xuất với Ardele.
- Ngu xuẩn, hắn dám đến làm khách ở chỗ chúng ta, chắc chắn là tin tưởng có thể rời đi được. Cho dù hắn không có biện pháp rời khỏi nơi này thì nhất định cũng có phương pháp truyền tin tức ra ngoài. Hừ, những tên đần các ngươi không chịu động não ư? - Ardele mắng luôn một câu.
Sau khi mắng xong, Ardele nhìn lướt qua Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi duy nhất kia, mỉm cười, thiên kiều bá mị nói:
- Cậu em nhỏ, nghe nói trước kia ngươi đi theo Dinah, đã từng gặp qua người này?
- Bẩm báo tộc mẫu, trước đây người này đã đến thế giới trong lòng đất. Lần đó, hắn lúc đầu trợ giúp chúng ta đối phó một con Hắc Long trẻ tuổi, về sau bởi vì tộc trưởng Dinah muốn tóm cổ cả hai mới chĩa mũi nhọn vào hắn, cuối cùng bị hắn quay ngược lại đánh cho chúng ta bị thương quá nửa, còn đoạt mất Ám Chi Vịnh Thán, bắt Hắc Long kia thu làm ma sủng. - Tên Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi này cung kính bẩm báo.
Ardele nghe vậy kinh hãi, vội vàng hỏi:
- Cái gì? Ám Chi Vịnh Thán đang ở trong tay hắn?
Tên Hắc Ám tinh linh này gật đầu trả lời:
- Đúng vậy thưa tộc mẫu, hắn đã cướp đi từ trong tay của tộc trưởng Dinah của chúng ta. Lần trước tộc trưởng đối phó Tích dịch nhân, bị Đại Tích dịch kia một cước giẫm chết. Lúc đó rất nhiều người của chúng ta đều gặp qua hắn, ta dám khẳng định chính là hắn.
- Hắc Long, hắn thu một con Hắc Long trẻ tuổi làm ma sủng.........
Trưởng lão Tây Khang lẩm bẩm một câu, đột nhiên kinh ngạc nói:
- Tộc mẫu, tên Hắc Long kia sẽ không là Gilbert, cháu trai của tộc trưởng Gilges của bộ tộc Hắc Long chứ? Khi chúng ta rời khỏi tầng phía dưới đã đáp ứng lão bất tử Gilges kia là chúng ta sẽ giúp hắn tìm cháu trai trở về.
Được Tây Khang nhắc như vậy, Ardele giật mình, nói:
- Chuyện này rất có thể có. Tính cách của tên tiểu dâm long kia và tên Bryan này hơi giống nhau, ta thấy nói không chừng chính là do cùng ở chung một chỗ với hắn. Ừm, xem ra nhất định không thể động đến hắn rồi, đây không phải người mà chúng ta có thể trêu chọc vào.
- Tộc mẫu, vậy làm thế nào, chẳng lẽ phải buông tha cho lũ Tích dịch nhân ư? - Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi dường như hận Tích dịch nhân thấu xương, vội vàng hỏi.
Ardele liếc mắt nhìn hắn, đáp:
- Tích dịch nhân thì tính là cái gì chứ. Thế giới trong lòng đất nhiều chủng tộc như vậy, Tích dịch nhân cũng không phải trọng điểm. Bọn chúng ngoại trừ chiếm được vài cái mỏ quặng nhỏ ra, cũng không có hành động gì. Động hay không động đến bọn họ cũng không ảnh hưởng đến đại cục, nhưng nếu có thể tạo quan hệ tốt với tên Thiên Tai giáo hội này, nói không chừng chúng ta có thể trở lại thế giới trên mặt đất, đoạt lại lãnh địa màu mỡ mà những tên Sâm Lâm tinh linh chết tiệt kia đang chiếm giữ.
Tên Hắc Ám tinh linh này nghe Ardele nói như vậy thì đột nhiên kinh hỉ nói:
- Chúng ta còn có thể trở về thế giới trên mặt đất, đoạt lại mọi thứ thuộc về chúng ta từ trong tay những Sâm Lâm tinh linh kia sao?
- Thế giới này không có gì là không thể! - Ardele nói giọng tự tin.
Trong khi Ardele cùng mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh nói chuyện, bên tai không ngừng truyền đến tiếng kêu phóng túng của bên trên. Lúc bọn họ nói chuyện đến đây, đột nhiên âm thanh bên trên dần dần yên tĩnh lại, cũng không còn tiếng của một nữ Hắc Ám tinh linh nào vang lên nữa.
Ardele nhíu mày lắng nghe một lúc, phát hiện vẫn chưa có một thủ hạ nào từ phía trên đi xuống, không nhịn nổi sự kinh hãi trong lòng. Năm Hắc Ám tinh linh kia thực ra đều là những nữ nhân dâm đãng nhất của bộ tộc Hắc Ám tinh linh hiện nay, có kỹ năng tình dục thành thạo nhất và có nhu cầu mạnh mẽ nhất, mỗi người có khả năng chọi với mười nam nhân vẫn không hề gì. Theo lời Ardele căn dặn thì sau khi bọn họ hạ gục Hàn Thạc xong là phải chủ động phát tín hiệu cho cô ta.
Nhưng mà xét theo tình thế bây giờ, cả năm dâm phụ không có lấy một ai phát ra tín hiệu, nhưng lại không còn truyền đến một tiếng rên rỉ nào nữa, dường như điều đó chứng minh bọn họ đã quỵ xuống trước mất rồi.
- Làm sao không có âm thanh nữa? - Một tên trưởng lão nghi hoặc hỏi.
- Hắn chắc phải gần chết rồi chứ. Có thể gắng gượng được lâu như vậy, xem ra tên loài người này đích thực còn có một ít thủ đoạn! - Một trưởng lão khác trả lời.
Ardele liếc mắt nhìn hai người, khẽ hừ một tiếng, nói:
- Ngươi cho là ai cũng đều vô dụng giống như các ngươi sao?
- Hà hà, một tên loài người chẳng lẽ có thể trong thời gian ngắn như vậy thu phục năm dâm phụ kia ư? - Một tên trưởng lão chế nhạo nói.
- Ngươi nói đúng!
Ardele khinh thường liếc mắt nhìn hắn, lẩm bẩm nói:
- Đương nhiên vẫn cần ta tự mình ra tay!
Khi nói một câu cuối cùng, toàn thân Ardele cũng dần dần nóng lên, khuôn mặt đỏ bừng giống như ham muốn đến nhỏ máu, không thèm nhìn thêm mấy nam Hắc Ám tinh linh ở nơi này, hưng phấn quay lưng lắc mông mà đi lên bên trên.
Khi Ardele lên đến nơi, đã thấy toàn thân Hàn Thạc trần như nhộng đang tùy tiện ngồi buông thả trên một chiếc ghế dài, trên mặt mang nét cười trêu ghẹo nhìn Ardele lửa dục đang rối loạn trong lòng. Năm dâm phụ Hắc Ám tinh linh trần truồng, mềm nhũn như năm bịch bông nằm phủ phục trên tấm thảm trải nền dưới chân hắn, dường như ngay cả sức lực nhấc đầu ngón chân cũng không còn nữa.
Ardele chỉ liếc mắt nhìn vật thể hung ác đang ngỏng cao ở thân dưới của Hàn Thạc, trong lòng lập tức run lên, lại nhìn tình cảnh trở hỗn loạn kia, tim đập càng ngày càng dữ dội, rốt cuộc kiềm chế không được tiếng tim đập "thịch thịch".
- Ta chờ nàng mãi!
Hàn Thạc mỉm cười nhìn Ardele, dang hai tay ra mời mọc:
- Phu nhân, bắt đầu thôi!
Ardele rên rỉ một tiếng rung động lòng người, quần áo trên người hóa thành từng mảnh như lông chim bay đầy trời rồi rơi xuống đất, thân thể hoàn mỹ trần như nhộng hiện ra. Ardele thiên kiều bá mị không chút rụt rè, như là con thiêu thân bổ nhào vào lửa, cặp mông đầy đặn hạ thẳng về phía Hàn Thạc đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế.
- Ư..............
Hàn Thạc và Ardele đồng thời cao giọng ngân lên một tiếng, giọng điệu tràn đầy sự sung sướng và thỏa mãn vô tận.
Ở căn phòng Ardele vừa rời khỏi kia, mấy nam Hắc Ám tinh linh vẫn ồn ào thảo luận như cũ, xem ra dường như cũng không tin tưởng đối với lời của Ardele nói trước khi đi.
Nhưng mà vào sau khi một tiếng rên rỉ kéo dài của Ardele truyền đến, sắc mặt từng người trong mấy nam Hắc Ám tinh linh này cực kỳ khó coi. Âm thanh của Ardele vang lên đã chứng minh sự phán đoán của Ardele không sai. Hàn Thạc đích thực trong thời gian cực ngắn đã chinh phục xong năm dâm phụ, bây giờ bắt đầu chinh phạt tộc mẫu Ardele rồi.
Năng lực của một số nam giới loài người ở phương diện này đích thực mạnh mẽ hơn Hắc Ám tinh linh, nhưng mà năng lực của nữ Hắc Ám tinh linh ở phương diện này cũng đồng dạng nổi tiếng cả Csia đại lục, cho dù nam giới loài người có thiên phú kì lạ nhưng khi đối diện một nữ Hắc Ám tinh linh cũng không có bất cứ ưu thế gì. Năm dâm phụ kia là hàng thửa trong số Hắc Ám tinh linh, là những người xuất sắc nhất, không ngờ cũng thật sự đã bị Hàn Thạc hạ gục rồi.
Hiện tại khi Ardele phải tự mình ra tay, lời nói coi rẻ của Ardele đối với bọn họ trước kia trở thành sự thực rồi. Điều này giống như là bị người tát một cái, làm lòng tự tôn của bọn hắn ở phương diện này bị sỉ nhục đến cực điểm rồi.
- Thằng cha này thật đáng sợ, xem ra cũng chỉ có tộc mẫu mới có thể hàng phục hắn được thôi! - Vết máu ở trên người đã dần dần tan đi, Tây Khang nói với mấy người bên cạnh.
Mấy người khác vẫn còn vẻ đố kỵ rõ ràng, nhưng khi nghe Tây Khang nói như vậy thì đều gật đầu, đáp:
- Tất nhiên!
Mấy người Tây Khang chính là nhân tình của Ardele. Ở cái chủng tộc Hắc Ám tinh linh này, chuyện như vậy vốn là bình thường, nhưng mấy người này cũng không phải đối thủ của một mình Ardele thì biết ở phương diện này ả ta đáng sợ đến cực điểm rồi. Có lẽ chính vì ở phương diện này bọn họ không ngẩng đầu lên nổi nên mới từ sâu thẳm trong lòng luôn luôn sợ hãi Ardele.
Trong khi bọn người Tây Khang ở bên dưới thảo luận ồn ào, bên trên đột nhiên truyền đến tiếng Ardele rên rỉ kéo dài. Năm trưởng lão Hắc Ám tinh linh nghe thấy thì sắc mặt đại biến, Tây Khang chính là người đầu tiên không nhịn được, bật thốt lên:
- Làm sao có thể!
Mấy người kia cũng lộ ra vẻ mặt khó tin, ai nấy nhìn nhau không biết nên làm như thế nào cho phải. Bọn họ rõ ràng từ trong tiếng rên rỉ kéo dài kia nghe ra là Ardele đã lên đỉnh rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng năm Hắc Ám tinh linh còn chưa kịp có phản ứng trở lại thì Ardele sau khi bật ra tiếng rên rỉ cực kỳ thoải mái, bỗng nhiên hét lên một tiếng "không". Năm Hắc Ám tinh linh lại một lần nữa mơ hồ, trong đó Tây Khang thốt lên trước:
- Hắn còn sức, chẳng lẽ tộc mẫu xong rồi?
- Không có khả năng đâu. Tộc mẫu cho dù là lên tới đỉnh thì cũng sẽ không nói "không", có lẽ nàng đang sử dụng bí thuật nên cố ý làm như vậy. Ngươi cũng biết phụ nữ phản kháng càng mềm yếu, càng có thể làm cho đàn ông thống khoái mà tiết ra! - Một tên trưởng lão Hắc Ám tinh linh suy nghĩ một chút, rồi phân tích vẻ rất có kinh nghiệm.
Nghe trưởng lão Hắc Ám tinh linh này nói vậy, mấy Hắc Ám tinh linh kia lập tức bừng tỉnh trở lại. Tây Khang suy bụng ta ra bụng người, chợt hiểu ra, nói:
- Tộc mẫu thật sự là lợi hại. Xem ra nàng dùng tiếng rên rỉ vừa rồi cũng là để mê hoặc tên loài người đáng sợ này.
- Chắc chắn là như thế rồi. Tộc mẫu là ai chứ, một tên huyết khí phương cương như vậy sao có thể chinh phục được tộc mẫu!
- Ừm, chúng ta thật ra lo lắng quá mức. Xem ra tộc mẫu lại sắp có thêm hạ thần dưới váy rồi!
Trong lúc mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh bàn bạc tự cho là đúng thì những âm thanh kinh hoàng của Ardele ở phía trên càng lúc càng lớn, tiếng la hét chói tai càng liên tục:
- Không. Không được, không được như vậy, van ngươi đó!
- Tộc mẫu giả bộ như thật, xem ra hắn sắp không xong rồi! - Tây Khang tiếp tục phát biểu ý kiến.
- A.............. Tây Khang chết tiệt, mau tới cứu ta, cứu ta! - Đột nhiên, sau một tiếng gào khóc bi thảm, Ardele lại vang lên tiếng kêu gào cứu mạng.
Tây Khang lộ vẻ kinh hãi, ngạc nhiên nói:
- Các ngươi có nghe được hay không, tộc mẫu đang kêu gào cứu mạng, có thể thật sự có chuyện hay không?
- A........... Giết ta đi, ác ma, ngươi giết ta đi! - Ardele ở bên trên điên cuồng kêu gào thảm thiết, căn bản không có bất cứ sự sung sướng gì.
Đến lúc này, mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh dần dần mới phản ứng được, đột nhiên ý thức được bên trên nhất định đã xảy ra biến cố trọng đại. Hét to một tiếng, toàn bộ mấy trưởng lão này đột nhiên bật dậy, chạy thẳng lên phía trên.
Khi bọn hắn tới nơi thì thấy Ardele bị Hàn Thạc giữ cố định ở trên ghế, ra sức chinh phạt từ phía sau. Da dẻ của Ardele vốn sáng láng rung động lòng người, nay như là bánh xe thời gian được tăng tốc ngàn lần, với mắt thường cũng thấy được tốc độ già lão đi.
Tóc dài trên đầu dần dần trở thành màu hoa râm. Theo loại biến hóa đặc trưng này, khí tức cường đại trên người Ardele cũng truyền vào trong cơ thể của Hàn Thạc. Hắn vốn cũng không phải quá đáng sợ, nhưng khí tức trên người cũng đang không ngừng tăng cao.
- Ồ, các ngươi tới rồi! - Bàn tay Hàn Thạc vẫn đè chặt Ardele như cũ và tiếp tục chinh phạt, quay đầu lại nhếch mép cười với mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh, nụ cười có phần tàn nhẫn.
- Thả tộc mẫu ra, nếu không chúng ta sẽ giết ngươi! - Tây Khang hét lớn một tiếng, lại một lần nữa lấy ra thủy tinh cầu mà lần trước hắn đã dùng khi đánh nhau.
- Đợi thêm một lát nữa đi!
Hàn Thạc khẽ cười nói một câu, tốc độ chấn động càng ngày càng mãnh liệt, ở ngay trước mặt mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh dồn sức công phá một trận, sau đó hắn ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng vang dội, thân thể không ngừng run rẩy một lúc.
Nhìn sang thì thân hình tộc mẫu Ardele của Hắc Ám tinh linh lúc này cũng lại không có một chút lộng lẫy. Phu nhân Ardele thiên kiều bá mị như ma quái đã trở thành một lão bà tinh linh với tóc hoa râm và làn da như vỏ cây thông, ngay cả một chút sinh mệnh cũng không còn nữa.
Cười ha ha rồi từ bên trong không gian giới chỉ lấy ra một bộ quần áo mặc vào, Hàn Thạc đã hấp thu toàn bộ lực lượng của Ardele, bây giờ chỉ cảm thấy sự khoan khoái trước đó chưa từng có, mỉm cười nhìn mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh, nói:
- Ardele chết rồi, mấy người các ngươi cùng rời đi thôi!
Đại Ma Vương