Đại Ma Vương

Chương 367: Đánh vật trên giường

Đánh vật trên giường? Khách khách...... – Ardele bỗng nhiên cười rúc rích với vẻ quyến rũ, thân thể mềm mại như nhành hoa rung rung, đôi mắt ướt át long lanh nhìn Hàn Thạc đăm đăm, bên trong như có một bể tình, muốn cuốn trôi hắn vào nơi tiên cảnh mê hồn.

Hắc Ám tinh linh và Hắc Long đều là những chủng tộc có tính dâm đãng như nhau, nhất là nữ Hắc Ám tinh linh, cứ mười người thì phải có ít nhất bảy là dâm phụ.

Ardele lẳng lơ quyến rũ vô cùng này hiển nhiên chính là một người nổi bật trong số đó, mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh bên cạnh nàng chắc chắn là bạn trên giường của nàng. Trước mặt bao nhiêu thủ hạ như vậy mà Ardele nói đến loại sự tình này chẳng những không có một chút ngượng ngùng, ngược lại còn có vẻ hứng thú hơn, dường như là rất muốn lập tức nằm xuống cùng Hàn Thạc thoải mái vật lộn vui vẻ tràn trề một trận.

- Hắc hắc. Phu nhân quốc sắc thiên hương mê hoặc mọi người, nếu thật sự có hứng thú ở phương diện này thì ta nhất định sẽ tận lực hầu hạ. - Dáng cười quyến rũ của Ardele làm cho Hàn Thạc cũng thấy ngứa ngáy trong lòng. Ardele rõ ràng là một dâm phụ đói khát, bất quá trước vẻ lẳng lơ hơ hớ ra như thế, hắn lại không phải là một người kỵ sĩ trang nghiêm đạo mạo nên hắn cũng chẳng thèm che giấu dục vọng trong lòng.

Nghe Hàn Thạc nói như vậy, Ardele không tránh khỏi phải dò xét hắn kỹ lưỡng hơn. Thân thể Hàn Thạc cao lớn rắn rỏi, đứng ở nơi ấy cứ như một ngọn lao mang theo một loại uy thế hùng hổ kinh người. Tướng mạo đẹp trai lạnh lùng tàn khốc, hơn nữa cơ bắp trên thân hình cao lớn của hắn còn ẩn chứa sức bộc phát mãnh liệt. Căn bản không phải mấy gã nhân tình Hắc Ám tinh linh bên cạnh chỉ có tướng mạo tuyệt mỹ nhưng thân thể gầy còm có thể so sánh được.

Ardele càng nhìn Hàn Thạc càng động tâm, cái lưỡi nhỏ thơm tho hồng hào càng vô ý thức mà khẽ liếm viền môi đỏ chói, khuôn mặt yêu kiều giống như là uống say hồng lên màu hoa đào làm rung động lòng người, hết sức lẳng lơ quyến rũ và hấp dẫn.

Những tiếng nuốt nước bọt từ những Hắc Ám tinh linh đứng bên cạnh đang chằm chặp nhìn Ardele truyền đến, trong đó bao gồm cả một vài nữ Hắc Ám tinh linh khác có tính dâm đãng. Nếu không phải cố kỵ thực lực và uy danh của Ardele, bọn họ thực sự hận không thể trực tiếp lao tới vồ lấy chiếm đọat hắn.

- Người trẻ tuổi, ngươi thật sự là một tên loài người thú vị. Loài người mà ta biết mặc dù trong lòng đều có ham muốn sắc đẹp trần trụi như nhau, trong biểu hiện thì ai nấy đều đầy vẻ đứng đắn, nhưng vừa lên giường thì những người đó tựa như ma thú hung tàn, thỏa thích bộc lộ dục vọng của bọn họ. Khách khách, ngươi không giống bọn họ, ngươi ở trước mặt nhiều người như vậy mà vẫn dám không che dấu chút nào dục vọng của mình, thật sự khiến cho ta cảm thấy bất ngờ. - Ardele cười duyên dáng, chăm chú nhìn Hàn Thạc, nói chậm rãi ôn nhu.

Trước lời khen ngợi của Ardele, Hàn Thạc xoay người nho nhã lễ độ thi lễ, sau đó tủm tỉm cười nhìn ả ta, cũng không mở miệng nói thêm cái gì, nhưng cái khí thế không sợ bất luận uy hiếp gì kia lại tự nhiên được thể hiện ra.

- Hi hi. Nếu như thực lực của ngươi có thể khiến cho ta chấp nhận được thì ta nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi, tái chiến trên giường với ngươi một trận.

Ardele nói dứt lời liền chậm rãi đi về hướng Hàn Thạc, tươi cười nói:

- Bây giờ đến lúc ngươi chứng minh thực lực của mình rồi đó.

Hàn Thạc cười ha hả, sau đó lấy Khô Lâu Pháp Trượng từ bên trong không gian giới chỉ ra, hướng sang Ardele nói:

- Hy vọng ta có thể làm ngươi vừa lòng. Hắc hắc, nói thật là ta rất có hứng thú đối với ngươi đấy!

Ardele đang muốn trả lời, nhưng trong lúc vô ý nhìn lướt qua Khô Lâu Pháp Trượng trong tay Hàn Thạc thì khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên lại biến sắc, cẩn thận nhìn đi nhìn lại Khô Lâu Pháp Trượng của Hàn Thạc mấy lần, sau đó mới có chút kinh hãi mà hỏi hắn:

- Khô Lâu Pháp Trượng! Ngươi là người của Thiên Tai giáo hội?

Hàn Thạc giật mình, nhìn Khô Lâu Pháp Trượng đang cầm trong tay, lòng thầm nghĩ tại sao mấy lão già đều biết Khô Lâu Pháp Trượng? Ardele vừa thấy Khô Lâu Pháp Trượng thì lập tức liên tưởng đến Thiên Tai giáo hội, xem ra những năm tháng ả ta hoạt động cách đây không lâu, ít nhất không xa xưa như Tích dịch tổ vương Dagassi.

- Khi nào thì xúc tu của Thiên Tai giáo hội các ngươi vươn đến tận thế giới trong lòng đất này vậy? Những Tích dịch nhân này có quan hệ gì với các ngươi? Chẳng lẽ ngươi phải bảo vệ những Tích dịch nhân ngu dốt này?

Không đợi Hàn Thạc trả lời, Ardele lại mồm năm miệng mười truy hỏi tiếp. Thấy hắn chỉ im lặng không đáp lời, Ardele bỗng tức giận nói:

- Quên đi, nếu như các ngươi cố ý bảo vệ những Tích dịch nhân này thì ta cho các ngươi thể diện, nhưng thế giới trong lòng đất dù sao cũng là địa bàn của chúng ta, nếu các ngươi muốn chinh phục thế giới này thì Hắc Ám tinh linh chúng ta nhất định sẽ liều chết chống lại.

Thấy Ardele tự cho là đúng, cứ thế mà nói, Hàn Thạc vốn đã chuẩn bị sẵn sàng cùng Ardele đại chiến một trận giờ lại lặng người đứng yên tại chỗ. Theo giọng nói của Ardele, Hàn Thạc hiểu rằng cô ta không hề e ngại hắn, nhưng rõ ràng là sợ hãi Thiên Tai giáo hội. Mà bởi vì Hàn Thạc là người của Thiên Tai giáo hội, nên không dám động thủ đối với Tích dịch nhân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Phóng tầm mắt nhìn khắp toàn bộ Csia đại lục, Thiên Tai giáo hội là một hình tượng tà ác mà ai nghe tiếng cũng đều sợ mất mật. Cũng xem như là một bộ phận của phe tà ác. Hắc Ám tinh linh tự nhiên biết đến sự đáng sợ của Thiên Tai giáo hội.

Trong các loại thế lực, chủng tộc tà ác ở Csia đại lục, Thiên Tai giáo hội hoàn toàn xứng đáng là thế lực hắc ám đệ nhất. Cho dù là Ardele, sau khi thấy được Khô Lâu Pháp Trượng được Hàn Thạc nắm giữ thì lập tức chịu thua, không đợi hắn lên tiếng đã từ bỏ ý muốn nô dịch đám Tích dịch nhân.

Có một khoảng thời gian, Khô Lâu Pháp Trượng cũng đồng nghĩa với Thiên Tai giáo hội, người có Khô Lâu Pháp Trượng khẳng định là nhân vật số một số hai ở trong Thiên Tai giáo hội. Ardele nhìn thấy cây pháp trượng xuất hiện trong tay Hàn Thạc thì cô ta không hề nghi ngờ mà coi hắn là một nhân vật cao cấp của Thiên Tai giáo hội nên tuyệt đối không có ý niệm muốn làm kẻ địch của Hàn Thạc.

Đối với loại thế lực tà ác như Hắc Ám tinh linh này thì bọn họ không hề e ngại bất cứ quốc gia nào trên đại lục. Quốc gia trên đại lục thông thường không thể đặt chân đến thế giới trong lòng đất, ngoài ra tinh lực của một quốc gia cũng có hạn, nếu có thật sự tiến vào thế giới trong lòng đất thì Ardele cũng sẽ không e ngại. Nhưng đối với những kẻ ác danh ngập trời như Thiên Tai giáo hội, cách đối xử độc ác và tính cố chấp với địch nhân của họ lại có thể khiến cho bất luận đối thủ nào cũng phải sợ hãi. Cho dù có kẻ ở thế giới trong lòng đất chọc giận Thiên Tai giáo hội thì kẻ đó cũng sẽ phải đối diện với sự trả thù đáng sợ không bao giờ ngừng.

Ardele vừa mới thoát khỏi tầng phía dưới, cô ta cũng không muốn lập tức đắc tội với thế lực hạng nhất của thế giới hắc ám, vì vậy mới chủ động chịu thua ở trước mặt Hàn Thạc.

Không ngừng suy xét những phương pháp nảy ra trong đầu, Hàn Thạc lập tức có phản ứng, thầm nghĩ danh tiếng của Thiên Tai giáo hội mà có thể khiến cho loại cường giả như Ardele này phải chịu thua, xem ra Thiên Tai giáo hội thật sự không hổ là thế lực tà ác đứng đầu Csia đại lục, khiến người ta vừa nghe tiếng đã sợ mất mật.

- Ngươi đã biết Khô Lâu Pháp Trượng thì hiển nhiên là biết được thân phận của ta rồi. Hắc hắc, Chân thần Dagassi của Tích dịch nhân có liên lạc mật thiết với Thiên Tai giáo hội chúng ta, có lẽ ngươi không biết điều này. Dagassi đã rời khỏi vị diện này nên sẽ không còn uy hiếp Hắc Ám tinh linh các ngươi được nữa, nhưng khi Dagassi rời đi thì đã từng nhờ Thiên Tai giáo hội chúng ta chăm sóc cho đám Tích dịch nhân, cho nên chúng ta sẽ không để cho Tích dịch nhân bị các ngươi nô dịch.

- Đối với Hắc Ám tinh linh ở thế giới trong lòng đất, Thiên Tai giáo hội chúng ta cũng không có hành động gì không hữu nghị. Thực ra chúng ta đều tính là cùng thuộc một phe bị Quang minh xâm phạm nên hai bên cũng không nên tranh đấu. Nếu như các ngươi có thể cho Thiên Tai giáo hội chúng ta một chút thể diện, không đi tìm những Tích dịch nhân này gây phiền toái, thì ta nghĩ lần này chúng ta gặp nhau chắc chắn là rất vui vẻ. - Hàn Thạc làm bộ dáng nhân vật cao cấp của Thiên Tai giáo hội, ngạo nghễ nhưng cũng không thất lễ, chậm rãi nói với tộc mẫu Ardele của Hắc Ám tinh linh.

- Đương nhiên, Tích dịch nhân đã được các ngươi bảo vệ, Hắc Ám tinh linh chúng ta từ nay về sau sẽ không bao giờ tấn công bọn họ nữa.

Ardele không hề do dự, duyên dáng cười khanh khách một tiếng rồi nói:

- Bằng hữu cao quý, ngươi đã đến thế giới trong lòng đất rồi thì xin mời nhất định phải đến làm khách ở lãnh địa của Hắc Ám tinh linh chúng ta.

Không ngoài dự liệu, Ardele lập tức đáp ứng yêu cầu của Hàn Thạc, sau đó khanh khách cười duyên một tiếng rồi đưa ra lời mời chân thành. Khi nói lời này, ả ta còn dùng ánh mắt quyến rũ câu hồn đoạt phách tống tình hắn. Cái loại cám dỗ trần trụi này làm trong lòng Hàn Thạc ngứa ngáy khó nhịn nổi.

Việc đã đến đây, chiến đấu đã được hủy bỏ rồi. Chính vì Khô Lâu Pháp Trượng ở trong tay đã khiến cho Ardele từ bỏ suy nghĩ đối phó Tích dịch nhân, ngoài ra còn thành tâm mời mọc, định xây dựng quan hệ tốt đẹp với Hàn Thạc.

Điều này vượt ra ngoài dự liệu của hắn. Kết quả hiển nhiên so với tưởng tượng của Hàn Thạc còn lý tưởng hơn. Hàn Thạc quay đầu lại nhìn thủ lĩnh Tích dịch nhân, mỉm cười nói:

- Ta đi qua đó một chuyến. Ta nghĩ sau này Hắc Ám tinh linh hẳn là sẽ không tìm các ngươi gây phiền toái nữa.

Ở thế giới trong lòng đất, đám Tích dịch nhân trí tuệ đần độn cũng không thạo tin tức như Hắc Ám tinh linh. Thủ lĩnh Tích dịch nhân này chưa từng nghe nói qua sự tồn tại của Thiên Tai giáo hội, nhưng mà thủ lĩnh Tích dịch nhân từ miệng của Ardele hiểu rằng Hàn Thạc đến từ một thế lực lớn rất mạnh, cái thế lực lớn này làm cho Hắc Ám tinh linh cường đại ở tầng này cũng phải sợ hãi trong lòng.

Hắc Ám tinh linh vốn chính là chủng tộc cường đại nhất của tầng này, bây giờ ngừng tranh đấu nội bộ mà tập hợp lại, thực lực này càng trở nên vô cùng đáng sợ, hơn nữa bây giờ bên họ lại sinh ra một đám cao thủ thần bí nữa nên Thủ lĩnh Tích dịch nhân hiểu rõ nếu bọn họ thật sự liều chết đánh nhau với Hắc Ám tinh linh thì cuối cùng chỉ có một con đường chết.

Bây giờ thấy Ardele chủ động buông tha cho bọn họ, Thủ lĩnh Tích dịch nhân tự nhiên sẽ không ngu mà nói thêm cái gì, chỉ cung kính hướng về phía Hàn Thạc thi lễ nói:

- Đa tạ sứ giả đại nhân!

Hàn Thạc gật đầu cùng với Ardele đang ở bên kia cười quyến rũ rời đi, tiến thẳng về hướng lãnh địa của Hắc Ám tinh linh.

Ở tầng thế giới trong lòng đất này, Hắc Ám tinh linh chiếm cứ lãnh địa màu mỡ và bao la nhất. Dọc trên đường đi, Hàn Thạc sôi nổi cười nói với tộc mẫu Ardele, đi thẳng đến lãnh địa của Hắc Ám tinh linh.

Hiển nhiên là Ardele vô cùng hiếu kì về thân phận của Hàn Thạc, dọc trên đường đi không ngừng hỏi bóng hỏi gió về địa vị chân chính của Hàn Thạc ở Thiên Tai giáo hội. Nhưng mà hắn lại luôn luôn chú ý giữ gìn lời ăn tiếng nói, không hề để lộ ra một chút tin tức gì. Hàn Thạc muốn tiết lộ cũng không có cái để nói vì hắn vốn không biết gì về Thiên Tai giáo hội, căn bản không biết rốt cuộc chức vị bên trong đó được phân chia thế nào.

Nhưng mà từ sau khi Hàn Thạc lấy ra Khô Lâu Pháp Trượng, Ardele thông qua cảm ứng đối với lực lượng kỳ dị ẩn chứa bên trong Khô Lâu Pháp Trượng thì căn bản không hề hoài nghi về thân phận của Hàn Thạc. Hắn càng úp úp mở mở trốn tránh việc ấy, ả ta ngược lại càng cho rằng hắn càng có địa vị cực cao trong Thiên Tai giáo hội. Hàn Thạc tuổi còn trẻ mà có thể cầm trong tay Khô Lâu Pháp Trượng thì đã đủ chứng minh sự không đơn giản của mình rồi.

Ardele cười tươi dịu dàng, luôn luôn không quên dụ dỗ Hàn Thạc. Suốt trên đường đi, ả cũng không ngồi ở trong trướng lụa màu tím mà trái lại là kề vai cùng đi với Hàn Thạc. Trong khi đi lại, mỗi một cái tư thế xoay eo khoe mông đều hết sức hấp dẫn, ả ta thường còn vô tình thoáng khẽ chạm vào Hàn Thạc. Cặp đùi đẹp lúc gần lúc xa bên cạnh làm cho Hàn Thạc dọc trên đường đi không ngừng xao động, lửa dục cũng bốc thẳng lên "hừng hực".

Ardele hiển nhiên rất cố kỵ Thiên Tai giáo hội nên cũng tràn đầy tôn kính đối với Hàn Thạc. Khi cô ta phát hiện Hàn Thạc không quá nguyện ý đối với việc bộc lộ thân phận thì Ardele cũng không tiếp tục cố gắng trên chủ đề này, ngược lại dọc trên đường đi chuyển sang giới thiệu cho hắn một ít phong cảnh ở bên đường.

Thế giới dưới lòng đất cũng không âm u ẩm thấp như loài người đồn đại. Đúng là vĩnh viễn không thấy mặt trời, nhưng mà những vách nham thạch cao vạn mét trên đỉnh của thế giới trong lòng đất lại lấp lánh ánh sáng kì lạ. Ngoài ra khắp nơi đều sinh trưởng một số loại thực vật tỏa ánh rực rỡ khiến cho ở rất nhiều địa phương của thế giới này tràn đầy ánh sáng suốt ngày đêm.

Giống với thế giới trên mặt đất, thế giới trong lòng đất có núi cao suối sâu, thậm chí một vài chỗ có phong cảnh còn đẹp hơn so với trên mặt đất. Nữ nhân lẳng lơ quyến rũ Ardele trái lại cũng là người có tâm hồn, yêu thích những cảnh sắc mỹ lệ. Dọc trên đường đi, cô ta cũng không muốn vội vã trở về ngay mà ra lệnh để cho một bộ phận trở về trước còn bản thân thì dẫn mấy trăm cao thủ và Hàn Thạc đi đường vòng, chỉ cho hắn về các loại cảnh quan kỳ lạ.

Hắc Ám tinh linh chính là bá chủ tầng này của thế giới trong lòng đất. Ardele đối với thực lực của bản thân mình có lòng tin tuyệt đối, tin tưởng rằng ở tầng này không có mấy sinh vật có thể uy hiếp được mình. Những Biên bức nhân và Địa tinh ẩn hiện dọc trên đường đi, thường vừa thấy đám người Ardele xuất hiện, toàn bộ giống như tránh né ôn thần mà vội tránh đi thật xa, dường như vô cùng e ngại Ardele.

Đi qua mười hai điểm phong cảnh kỳ quan của thế giới trong lòng đất, rốt cục Ardele cũng dẫn Hàn Thạc tới lãnh địa của Hắc Ám tinh linh, dọc trên đường đi cô ta luôn cười tươi mà làm người dẫn đường cho hắn.

Đây là một vùng rừng rậm bao la có các loại thực vật kỳ dị sinh trưởng, trong đó có vài gốc sinh mệnh thụ cao hơn mười mét thô ráp, tràn đầy sinh mệnh khí tức xanh biếc mê hoặc lòng người. Loại cây này mang đến cho khu rừng rậm này một vẻ tràn đầy sức sống.

Dọc hai bên đường, các loại thực vật mọc xanh um tươi tốt, trong khí tức tự nhiên có lẫn một chút khí tức tà ác. Những tấm mạng nhện to rộng, đẹp yêu dị chăng rải rác ở trên các cây đại thụ cao ngút trời. Trong những mạng nhện này có nhiều thủy tinh cầu màu sắc khác nhau, tựa như sử dụng các sợi tơ hấp thu năng lượng trong rừng rậm. Rất nhiều con nhện nhỏ màu đỏ, màu tím và màu đen di chuyển linh hoạt ở trong rừng rậm, chung sống hòa bình với Hắc Ám tinh linh, đảm nhiệm trinh sát cảnh giới cho Hắc Ám tinh linh. Vừa thấy Ardele xuất hiện, đám nhện nhỏ vui vẻ nhảy múa ở trên cây cổ thụ, giống như đang kể lể chuyện gì đó cho Ardele.

Hắc Ám tinh linh thờ phụng Tà Ác nữ thần Rosie, theo truyền thuyết là mặt người thân nhện. Sự thật có phải như thế hay không thì Hàn Thạc cũng không biết, nhưng từ tình hình trước mắt mà xét thì nói không chừng truyền thuyết này thực sự có chỗ có thể tin tưởng được. Ardele rõ ràng có thể tiến hành liên lạc cùng những con nhện nhỏ này, hạ lệnh chúng đem sức lực phục vụ cho cô ta.

Càng đi vào trong thì các loại cổ thụ càng thêm um tùm xanh tốt. Ở giữa rừng rậm tràn đầy khí tức tự nhiên có xây dựng rất nhiều ngôi nhà bằng gỗ, một số căn nhà chỉ đơn thuần là do cành gỗ bện thành, cũng có rất nhiều tòa nhà cao lớn vốn là do một gốc cổ thụ cao ngút trời đã chết khô đi, sau đó được đục đẽo chạm trổ thành hình cung điện phong cách cổ xưa đẹp lộng lẫy. Rõ ràng là vô cùng kỳ lạ.

Hắc Ám tinh linh có bản tính trời sinh là yêu thích cái đẹp. Mặt ngoài các tòa cung điện của bọn họ đều có hoa văn tinh xảo. Những hoa văn này không có bất cứ tác dụng gì, chỉ đơn thuần là nhìn đẹp. Rất nhiều Hắc Ám tinh linh đều đạt đến trình độ cực cao ở trong lĩnh vực nghệ thuật. Mỗi loại vũ khí ma pháp mà bọn họ làm ra đều có kiểu dáng vô cùng tinh xảo, có lẽ khí tài ma pháp của Hắc Ám tinh linh không phải là tốt nhất trên đại lục, nhưng mà vũ khí ma pháp của bọn họ thì nhất định là tinh xảo và đẹp đẽ nhất.

Sự theo đuổi của bọn họ đối với nghệ thuật biểu hiện ở trên tất cả mọi vật, tòa nhà, vũ khí, quần áo thậm chí ăn uống và cúng tế tôn giáo, bất cứ một vật hay hoạt động nào đều phải xinh đẹp dễ coi. Hàn Thạc trên đường đi tới đã nhận thức sâu sắc được điểm này.

- Nơi này chính là lãnh địa trọng yếu nhất ở thế giới trong lòng đất của Hắc Ám tinh linh chúng ta. Làm tộc mẫu của bộ tộc Hắc Ám tinh linh, ta rất vinh hạnh có thể dẫn ngươi tới chỗ này. - Ardele cười tươi tắn, dẫn Hàn Thạc đi thẳng vào trong.

Lúc này tất cả Hắc Ám tinh linh thấy Ardele trở về thì ai nấy đều cung kính hành lễ thăm hỏi. Trong tộc Hắc Ám tinh linh, Ardele có uy tín cực cao. Ardele có thể tiến hành liên lạc với Tà Ác nữ thần Rosie, thân phận cơ bản là tương tự với Hàn Thạc ở trong tộc Tích dịch nhân, đều xuất hiện với thân phận là người truyền bá của thần linh.

Nhưng bởi vì bản thân Ardele chính là một Hắc Ám tinh linh nên địa vị của cô ta trong tộc Hắc Ám tinh linh lại cao hơn một bậc. Việc các gia tộc Hắc Ám tinh linh không ngừng tranh đấu lẫn nhau, chỉ sau khi cô ta xuất hiện mới có thể liên kết lại thành một khối đã đủ để chứng minh cho địa vị cao quý của nữ nhân này.

- Phu nhân quá khách khí rồi, có thể đến chỗ này phải là vinh hạnh của ta mới đúng chứ. - Hàn Thạc mỉm cười trả lời.

Ardele dẫn Hàn Thạc đi thẳng đến cung điện trung tâm do một cây cổ thụ vĩ đại biến thành. Sau khi tiến vào bên trong, Hàn Thạc phát hiện khắp mặt đất đều có thảm trải nền dày đặc hoa văn tinh xảo, trên vách tường bằng gỗ ở chung quanh có vẽ hình thân nhện mặt người quái dị của Tà Ác nữ thần Rosie. Một dàn đèn thủy tinh nhấp nháy thứ ánh sáng rực rỡ tươi đẹp làm cho nơi này trở nên rực rỡ huy hoàng.

Đi đến chỗ này, Ardele vỗ vỗ bàn tay kêu "bốp bốp", đột nhiên có năm nữ Hắc Ám tinh linh với năm màu da khác nhau đi ra, tất cả đều xinh đẹp tuyệt mỹ như nhau. Năm Hắc Ám tinh linh này mặc quần lụa mỏng manh, ánh mắt hoặc là ngượng ngùng hoặc là nóng bỏng hoặc là đơn thuần, ai nấy đều dán mắt vào người Hàn Thạc ở bên cạnh Ardele.

- Hầu hạ quý khách chu đáo cho ta! - Ardele nũng nịu cười, dặn dò năm Hắc Ám tinh linh dung mạo tuyệt mỹ và thân thể rung động lòng người kia.

Năm nữ Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi nghe vậy liền cùng nhau đem theo rượu và trái cây, khẽ cười với những dáng vẻ khác nhau đi về phía Hàn Thạc.

Đại Ma Vương