Alan nghĩ đến người yêu, cười mãi không thôi. Gửi tin nhắn xong, anh thoải mái ngồi trước bàn ăn vừa kiểm tra email vừa thưởng thức ly rượu mới được mang lên lúc sáng. Lúc này anh không ngờ được rằng chỉ 5 phút sau, tất cả sự thoải mái của anh đều bay đi mất.
Có một thân chủ gửi mail cho anh hỏi tiến triển của hạng mục. Hạng mục này anh giao cho Jessica phụ trách. Alan trả lời với thân chủ rằng sẽ hỏi Jessica về tiến độ của công việc trước, sau đó lập tức gọi cho Jessica.
Jessica đang bàn bạc với Denise chuyện của Lý Duy và Alan, đột nhiên nhận được điện thoại từ Alan lại càng thêm hoảng sợ. Hai người trao đổi về tiến độ của hạng mục một hồi, Jessica liếc Denise. Denise vẻ mặt phức tạp gật đầu.
Jessica do dự nói: "Alan, lúc chiều có người ở Mĩ đến bộ phận HR (Setoh: Human Resources- nguồn nhân lực), Linda tìm David nói chuyện. Nói xong đột nhiên David không nói lời nào đã bỏ đi. Sau đó cậu ta tắt điện thoại, chúng tôi không thể liên lac được với cậu ấy."
Alan sốt ruột: "Cái gì? Người đàn bà chết tiệt kia đã nói gì với David?"
"Không rõ. Denise hỏi bà ta, bà ta không chịu nói. Cả Helen cũng không biết."
"Cô mau tìm Suzanne. Bạn trai của cô ấy là bạn thân của David, hỏi xem cậu ta có biết David ở đâu không?"
Jessica vội vàng tìm số điện thoại của Suzanne trong hồ sơ lưu của văn phòng, gọi cho cô. Lúc chiều Suzanne cũng thấy Lý Duy đột nhiên bỏ đi, đến tối cô cùng Quách Vĩ Bằng đi tìm Lý Duy nhưng không thấy người đâu, chỉ biết được Lý Duy không về kí túc xá. Suzanne thừa dịp dò hỏi Jessica có chuyện gì, nhưng Jessica cũng không nói rõ lý do.
Alan nghe nói Quách Vĩ Bằng cũng không biết Lý Duy đang ở đâu, vừa vội vừa nóng, nhấn số điện thoại gọi cho béo Linda. Điện thoại vừa nhấc, anh hung dữ hỏi: "Tôi là Alan. Bà rốt cuộc đã nói gì với David?"
Béo Linda rất bất mãn với thái độ hung dữ của Alan. Ngạo mạn nói: "Xin lỗi, chuyện giữa chúng tôi phải giữ bí mật."
Alan cười khẩy: "Nội dung cuộc nói chuyện giữa hai người liên quan đến tôi. Tôi có quyền biết!"
Béo Linda lại muốn lơi cái vấn đề chính sách trong công ty ra giáo huấn. Alan không chút khách khí ngắt lời bà, hét lên: "Bà khỏi nói nhảm! Thành thật nói cho tôi biết rốt cuộc bà đã nói gì với David, nếu không nói tôi mặc kệ là ai kêu bà đến đây, nhưng tôi chắc chắn rằng người đầu tiên tôi không tha chính là bà! Mau tranh thủ thời gian nói nhanh, đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi!"
Béo Linda bị Alan uy hiếp trắng trợn, giận đến run người. Nhưng cuối cùng vẫn có chút nể nang Alan, đành phải nén giận, nhợt nhạt nói: "Tôi tới điều tra xem có phải thật sự David đang có quan hệ ngoài hôn nhân với cậu hay không." Nói tới đây, béo Linda có chút hả hê: "Nhìn dáng vẻ hoảng sợ của David, chắc chắn là cậu ấy không biết. Tôi hỏi cậu ấy có muốn kiện không, nếu như không muốn, vậy chỉ cần ký tên vào bản cam kết, trong đó nói rõ cậu ấy tự nguyện phát sinh quan hệ với cậu, nếu sau này tình cảm của hai người có chuyển biến xấu thì cũng không ảnh hưởng đến công ty. Đây là chính sách mới của công ty, tất cả những người công khai có người yêu cùng công ty đều phải làm bản cam kết này. Có lẽ David nhất thời không thể chấp nhận mình đã bị cậu lừa gạt, không nói gì đã bỏ đi."
Alan nổi điên: "WHAT! ARE YOU OUT OF YOUR FUCKING MIND!" Anh liên tục mắng chửi thật to một hồi, mắng đến nỗi làm cho béo Linda ngây ngẩn cả người, bà ta cũng không biết khi nào Alan đã cúp điện thoại.
Alan lập tức hiểu ra chính lão Cát và Louis đã bày trò quỷ sau lưng anh. Không biết tại sao bọn họ lại biết được chuyện của anh và Sandy Vân, mượn chuyện này để hắt một thau nước bẩn lên người anh. Lão Cát và COO (Setoh: Chief Operating Officer- Giám đốc điều hành) vốn là bạn học, ông ta đã bàn bạc với COO, để COO đưa người tới điều tra. Mấy chuyện điều tra này cơ bản không cần phải báo lại với Hội đồng quản trị. Bọn họ còn cố ý đợi đến trước khi bỏ phiếu một ngày mới bắt đầu điều tra, chắc chắc là muốn Alan trở tay không kịp.
Alan gọi cho Lý Duy lần nữa, vẫn tắt máy. Gọi vào điện thoại nhà, vẫn không có người nhấc máy. Alan lòng như lửa đốt. Lý Duy nhất định là quá đau lòng nên đã trốn tránh. Alan rất giận mình tại sao không sớm nói rõ cho Lý Duy biết. Anh giận mình không thể bay về ngay lập tức tìm Lý Duy rồi giải thích với cậu.
Alan nổi điên đi tới đi lui trong phòng khách sạn, rất vất vả mới tỉnh táo lại một chút. Anh gửi tin nhắn cho Lý Duy:
Gửi tin nhắn xong, Alan lập tức chạy sang phòng Denny, không hề ngạc nhiên khi thấy Ngụy Thiên cũng ở trong phòng Denny. Bạn thân của anh chỉ có Lâm Chính và Denny biết lý do tại sao anh kết hôn với Sandy. Lúc này anh không còn quan tâm đến Ngụy Thiên có ở đây hay không, kể lại mọi chuyện cho hai người. Denny kinh ngạc, nói: "Khó trách chúng tôi mới vừa được thông báo tổ chức họp trước lúc bỏ phiếu một giờ, nhất định là có liên quan tới cậu."Ngụy Thiên phân tích: "Bọn họ có thể dựa vào thái độ của David để thổi phồng chuyện lên. Họ có thể nói cậu quấy rối nhân viên, dù không có chứng cứ xác thật, không thể hủy bỏ tư cách đề cử của cậu, nhưng cũng đủ làm cho các thành viên khác nghi ngờ cậu."Alan hừ lạnh: "Đáng tiếc là tin tức của bọn họ bị lỗi thời rồi, tôi đã ly hôn với Sandy." Denny nói: "Tôi sẽ nhấn mạnh cậu đã ly hôn. Nhưng mà Alan, dù cậu đã nộp đơn ly hôn Sandy vào tháng 6, nhưng đến tháng 9 tòa án mới quyết định hai người ly hôn. Nghiêm túc nói tiếp, thật sự là cậu nảy sinh quan hệ với David trong khi chưa chính thức ly hôn."Denny nói ra sự thật làm Alan đang áy náy nổi trận lôi đình: "Vậy thì sao? Đó là chuyện riêng của tôi và David, công ty không có quyền can thiệp!"Denny trước giờ chưa từng thấy Alan nổi giận như thế, bị hù tới líu lưỡi, tranh thủ nói: "Chúng tôi sẽ giúp cậu biện hộ."Alan vung tay, thổ hổn hển: "Tôi muốn tự mình tranh luận! Tôi muốn kháng nghị!" ***Giờ Bắc Kinh: 10 giờ tối thứ năm, giờ New York: 9 giờ sáng thứ năm.Alan mặt lạnh tanh, theo Denny vào phòng họp lớn của trụ sở chính Smith & Miller. Một đám quản lý cao cấp đã ngồi sẵn, người biết chuyện lẫn không biết chuyện đều tò mò nhìn Alan. Lão Cát ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói: "Alan, cậu đi nhầm chỗ rồi, đây là họp Hội đồng quản trị, cậu vẫn chưa là quản lý cao cấp, không được tham gia." Alan lạnh lùng liếc ông ta một cái, nói: "Nếu thảo luận về chuyện của tôi, tại sao tôi lại không được có mặt?"Shirley nhận được hai bản báo cáo hoàn toàn khác nhau một trời một vực từ Denny và COO. Cô nói: "Alan tới cũng tốt, chúng ta cũng nên nghe ý kiến của người trong cuộc." Lão Cát không phản đối nữa.COO bất mãn nhìn Alan, hắng giọng đọc cho mọi người bản báo cáo điều tra ở Bắc Kinh của béo Linda. Cố tình nhấn mạnh Lý Duy không hề biết gì, tất cả đều bị Alan lừa gạt, đau lòng quá mức, bây giờ không biết tung tích. Còn nói: "Phản ứng của David đã cho chúng ta lý do tin chắc rằng hành vi vô đạo đức của Alan có thể khiến công ty dính líu đến tội quấy rối. Nên tôi yêu cầu hội đồng xem xét hủy bỏ tư cách đề cử của Alan."Alan châm biếm: "Xin ngài điều tra thì hãy điều tra kỹ chút. Tôi đã ly dị rồi."COO giật mình cứng họng không nói được gì, dùng ánh mắt hỏi ý kiến lão Cát. Lão Cát cũng rất bất ngờ. Sắc mặt cả hai đều trở nên khó coi. Alan còn nói: "Các người có cần xem quyết định ly hôn của chúng tôi không? Nếu cần thiết, xin hãy mời một vị luật sư ra nói rõ cho tôi biết công ty có quyền hạn gì xâm phạm vào vấn đề riêng tư của tôi."COO tái mặt, đánh trả lại: "Nhưng cậu rõ ràng đã giấu David tình trạng hôn nhân của mình..."Không đợi ông ta nói xong, Alan cười nhạt xem thường: "Đó là chuyện của tôi và David, các người không có quyền can thiệp! Các vị đang ngồi ở đây có không ít người tái hôn, thử hỏi xem, tất cả đều kể rõ chuyện lúc trước của họ cho vợ hoặc chồng hiện tại của mình sao?" Alan nhìn xem một ông lão hói đầu, chầm chậm nói: "À, Philip thân mến, tôi còn chưa chúc ông tân hôn vui vẻ, cô vợ thứ 5 của ông thật sự rất đẹp, ông đúng là một người đàn ông may mắn." Philip cảm ơn, đùa giỡn nói: "Vợ hiện tại của tôi biết rõ tôi đã kết hôn 4 lần, nhưng cô ấy cũng không biết tôi đã tốn bao nhiêu tiền cho 4 cô vợ trước." Mọi người cười to, không khí phòng họp bỗng chốc thoải mái hơn. Không ít người bị bầu không khí này lôi kéo, không hề dùng cái nhìn nghiêm khắc với vấn đề này.COO lảng sang chuyện khác: "Mấy năm gần đây, bởi vì chúng tôi không quan tâm đến chuyện tình cảm chốn công sở, số lần công ty bị khởi kiện bởi những vấn đề mang tính riêng tư rất nhiều, số tiền trả cho những hành vi quấy rối tình dục cũng tăng không ít. Bây giờ, rất nhiều công ty lớn đều cho những người có người yêu cùng công ty ký 'bản cam kết' dùng để đề phòng những lá đơn khởi kiện hành vi quấy rối tình dục. Alan, xem xét kỹ thì chuyện của cậu và David có rất nhiều nguy hiểm, chúng tôi nghĩ rằng công ty cần phải yêu cầu hai người ký vào 'bản cam kết' ấy."Alan lớn tiếng phản bác: "Cái loại 'bản cam kết' tình yêu này đúng là bullshit! Vừa buồn cười lại vừa ngu ngốc không nói nên lời. Ở đất nước này, quyền riêng tư là quyền cơ bản của công dân. Công ty Luật đáng lẽ phải càng hiểu được thế nào là giữ gìn tôn nghiêm của pháp luật. Tôi có quyền giữ kín cuộc sống riêng tư của tôi, các người không có quyền can thiệp. Năm đó, khi tôi vào Smith & Miller, công ty đã hứa tuyệt đối giữ bí mật với hôn nhân đồng tính của tôi, nhưng trên thực tế công ty không những tiếc lộ, mà còn công khai thảo luận. Giả sử bây giờ tôi ký cái 'bản cam kết' ấy, làm sao tôi có thể tin được công ty sẽ không tiết lột thêm lần nữa? Đồng tính luyến ái đừng nói ở Trung, ngay cả một số bang ở Mĩ vẫn không thừa nhận. Tại sao chúng tôi phải giữ lại những thứ gây phiền phức cho mình?"Những lời nói hùng hồn của Alan rất có tác dụng, không ít người cũng ra vẻ đồng ý.Ngụy Thiên chụp lấy cơ hội ngàn năm có một nói: "Tôi với Denny đang yêu nhau, tôi tuyệt đối sẽ không ký một bản cam kết như thế." Mọi người nghe xong lập tức xôn xao, không tin được mà nhìn hai người bọn họ. Denny là đồng tính luyến ái họ đã sớm biết, tất nhiên họ cũng biết Denny là một kẻ vô cùng trọng sắc. Còn Ngụy Thiên, anh ta có sắc à...Anh ta ngược lại chỉ có vô liêm sỉ. Denny bị Ngụy Thiên công khai quan hệ của hai người, tức giận nghiến răng, nhưng vì ủng hộ Alan nên đành nhịn, nói: "Tôi cũng sẽ không ký." Denny vốn là mặt than, người khác nhìn vẻ mặt cũng không biết là Denny đang trong tình yêu cuồng nhiệt hay đang tức giận. Chỉ có Ngụy Thiên hiểu được Denny đang nổi giận. Anh ta chọn mặc kệ, ẩn ý nhìn Denny, làm cả đám người thấy buồn nôn. COO vẫn không chịu thua: "Nếu chúng tôi phải trả tiền cho những hậu quả của các vấn đề riêng tư mang lại, chúng tôi cần phải được biết trước." Alan mạnh mẽ nói: "Cam kết như vậy chỉ làm cho quan hệ mau phai nhạt. Các người vô cùng ngu ngốc có biết không, đối với người làm việc 70 tiếng một tuần, tìm được người yêu khó biết bao nhiêu? Nếu David không ký cái bản cam kết này mà chọn chia tay tôi thì sao?" Anh tức giận nói với lão Cát: "Hơn 2 năm trước các người đã đuổi được người yêu cũ của tôi đi, bây giờ còn muốn can thiệp vào cuộc sống của tôi lần nữa? Các người thật quái đản! Tôi thật đã chịu đủ rồi!"Vừa dứt lời, điện thoại Alan vang lên. Anh cúi đầu kiểm tra, là điện thoại nhà. Căng thẳng trong lòng vốn đã thả lỏng, giờ lại siết chặt. Anh bước ra khỏi phòng họp nghe điện thoại, để lại đám người ở bên trong ngơ ngác nhìn nhau, suy nghĩ đủ thứ.