Trương Đức Bưu đi tới trước mặt hai người, vẫn như trước không buông lỏng cảnh giác, bất quá trung niên Ma đạo sư nọ cũng rất hòa ái dễ gần, tự mình giới thiệu một phen, nguyên lai hắn tên là Jiamon Richie, là một gã nhị cấp Ma đạo sư ở xóm nghèo thành Philina.
Mà cung tiễn thủ Agan Brooky, lại là bằng hữu của Ma đạo sư Jiamon, nghe nói hắn muốn đi vực sâu lịch lãm, liền xung phong đi theo để bảo vệ cho hắn.
Trương Đức Bưu cũng giới thiệu khái quát về mình, nghi hoặc nói:
- Jiamon đạo sư, tại sao ngươi lại chiêu mộ một cung tiễn thủ cận thị đi vực sâu lịch lãm?
Agan Brooky trợn mắt nhìn Tiểu Hắc, Trương Đức Bưu ho khan một tiếng, nhắc nhở nói:
- Ta ở bên này.
Agan Brooky quay đầu lại, tiếp tục trợn mắt với cây cột đá đối diện.
Jiamon Richie nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói:
- Bằng hữu Agan của ta, có được huyết thống Tinh linh, là một cung tiễn thủ mạnh mẽ, tài bắn cung của hắn không kém chút nào so với ma pháp của ta. Đáng tiếc mẫu thân hắn bị cận thị, nên di truyền cho hắn…
Jiamon đạo sư không nói gì nữa, nhưng Trương Đức Bưu đã hiểu rõ. Biệt danh của Tinh linh là "thần xạ thủ", Agan có huyết mạch Tinh linh, tài bắn cung khẳng định mạnh mẽ, nhưng hai con mắt lại di truyền từ mẫu thân, không kế thừa được đôi mắt tinh tường của Tinh linh.
Tuy nhiên tài bắn cung cùng uy lực của Agan Brooky có thể so sánh với nhị cấp Ma đạo sư, điều này nói rõ thực lực của hắn tương đối lợi hại, chỉ là độ chuẩn xác kém một chút.
- Tại sao không đi tìm một luyện kim sư làm một bộ kính mắt?
- Kính mắt? Kính mắt là cái gì?
Agan cùng Jiamon đều cảm thấy mờ mịt.
"Chẳng lẽ trên đại lục không có loại kính mắt này? Tuy nhiên rõ ràng ta thấy tại nơi ở của đại sư Grand, hắn tinh chế được thủy tinh, theo lý mà nói, hẳn là chế tạo được kính mắt."
Trương Đức Bưu suy nghĩ một lát, đem nguyên lý của kính cận nói ra một lần, chỉ cần trở lại thành Philina, lấy trình độ luyện kim của đại sư Grand, hoàn toàn có thể chế tạo được kính cận.
- Dùng khối băng thay thế thủy tinh có được hay không?
Tâm niệm Jiamon Richie vừa động, một thấu kính lõm làm bằng miếng băng lớn bằng chậu nước xuất hiện ngay trước mặt cung tiễn thủ.
- Ta có thể nhìn thấy tay của ta rồi, chúng rất nhỏ!
Cung tiễn thủ giơ hai tay mình lên trước miếng băng, ánh sáng bị thấu kính khúc xạ, tay của hắn cỏ vẻ rất nhỏ, hưng phấn nói:
- Chỉ còn có chút lờ mờ…
Trương Đức Bưu đối với khả năng khống chế ma pháp lực tinh vi của Jiamon không khỏi bội phục vạn phần, nói:
- Ma đạo sư, làm cho ở giữa miếng băng mỏng đi một chút.
Jiamon Richie không chế miếng băng mỏng dần lại, chỉ chốc lát sau nghe Agan kêu lên:
- Dừng dừng! Được rồi, dày lại một ít, ta có cảm giác đầu óc choáng váng…tốt rồi, cứ như vậy!
- Thế giới này thật rõ ràng a…
Cung tiễn thủ đưa mắt nhìn lại, không khỏi cảm khái nói.
Thái ca tò mò thò đầu qua, nhìn xuyên qua miếng băng một hồi, con Vương cấp ma thú cường hãn lập tức choáng đầu hoa mắt, không nhịn được chạy sang một bên ọe ọe nôn mửa.
Ma đạo sư Jiamon chân thành vạn phần nói:
- A Man đồng học, rất cám ơn ngươi, đệ tử Tinh viện thật sự học rộng tài cao, ngay cả Ma pháp học đồ cũng có bản lĩnh này!
Lập tức, Ma đạo sư đổi sắc, lộ ra vẻ tươi cười âm hiểm giảo hoạt:
- Tuy nhiên sinh ý vẫn phải tiếp tục làm, A Man đồng học, đem tất cả thu hoạch của ngươi toàn bộ giao ra đây! Niệm tình ngươi chữa hai mắt cho đồng bạn của ta, chúng ta tuyệt sẽ không đả thương đến ngươi, nhưng nếu ngươi không hợp tác, chúng ta không thể làm gì khác hơn là phải ra tay rồi!
Sắc mặt Trương Đức Bưu khẽ biến:
- Ma đạo sư Jiamon, ngươi nói vậy là có ý gì?
- Đánh cướp!
Trên mặt Agan Brooky bị che khuất bởi miếng băng lớn, làm cho mặt hắn có vẻ vô cùng nhỏ bé, hưng phấn vạn phần nói:
- Chúng ta chính là một tổ cướp hai người nổi tiếng thành Philina!
Ma đạo sư Jiamon hắc hắc cười nói:
- A Man đồng học, ngươi vẫn còn "xanh và non" lắm, ta gọi ngươi tới đây, tại sao ngươi lại thực sự chạy qua? Tại loại địa phương như vực sâu này, không có biên giới quốc gia, không có vương pháp, chuyện giết người giống như ăn bữa cơm hằng ngày. Lần này chúng ta sẽ không giết ngươi, coi như ngươi vấp ngã một lần. Nhanh, đem toàn bộ đồ vật giao ra đây!
- Không có biên giới quốc gia, không có vương pháp sao?
Trương Đức Bưu im lặng trong chốc lát, cũng chân thành vạn phần nói:
- Cám ơn các ngươi đã dạy bảo…Thái ca!
…….
Trải qua một hồi lâu, Ma đạo sư Jiamon cùng cung tiễn thủ Agan chỉ còn lại có một cái khố nhỏ miễn cưỡng che đi thân thể, vô cùng thê lương đứng trên hoang nguyên, đưa mắt nhìn Trương Đức Bưu rời đi.
- Quá giảo hoạt rồi…
Năm hỏa cầu trên người Ma đạo sư Jiamon vẫn như trước chuyển động không ngừng, nhổ ra một ngụm nước miếng, chán nản nói:
- Tiểu tử kia dĩ nhiên lại mặc áo choàng Ma pháp học đồ đi đánh cướp, làm cho người ta khó lòng phòng bị, ngay cả chúng ta cũng nhìn không ra, thật sự là quá giảo hoạt rồi! Agan, chúng ta nên đi theo hắn học tập đi!
- Đúng vậy, lại còn mang theo thập lục cấp Vương cấp ma thú …Jiamon, ta lại nhìn không rõ rồi.
Agan xoa xoa miếng băng gắn trên mặt mình, ảo não nói.
- Sau khi trở về chúng ta đi tìm đại sư Grand, chế tạo cho ngươi một bộ kính mắt.
Trương Đức Bưu cưỡi trên lưng Tiểu Hắc, mở cái bọc vừa cướp được ra, chỉ thấy tám khối ma hạch nằm lặng yên bên trong, còn có một ít dược thảo không biết tên, nhưng có thể được vị nhị cấp Ma đạo sư Jiamon nhìn trúng, chắc hẳn đều là tài liệu luyện kim trân quý.
"Chỉ chút xíu thời gian đã kiếm chác được tám trăm kim tệ, tài liệu luyện kim cũng có thể bán được không ít tiền, còn có ngạnh cung cùng ma pháp trượng, đều là thứ tốt! Xem ra, đây quả thật là một cách phát tài nhanh chóng…"
Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Đức Bưu chợt dâng lên một tia dự cảm, từ trên lưng Tiểu Hắc nhảy lên, một đạo phong nhận lướt qua dưới chân hắn!
Hưu!
Phong nhận đụng vào cây cột đá phía sau, nhất thời đất đá bay tán loạn!
"Chẳng lẽ trong lòng bọn Jiamon còn cảm thấy không phục, nên chạy tới đánh lén ta?"
Ở giữa không Trương Đức Bưu trung quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ba người hình dáng kỳ quái đứng ở phía trước, cầm đầu chính là một Ma đạo sư, phía sau là hai tên chiến sĩ, trong tay không có đao không có kiếm, hai bàn tay trần. Những người này có điểm khác biệt với dân Bắc Chu, mũi to cao, tóc quăn màu rám nắng, hiển nhiên là người bộ lạc thảo nguyên.
Ma đạo sư cầm đầu hiển nhiên không ngờ tới Trương Đức Bưu lại có thể tránh thoát phong nhận của hắn, lập tức trong miệng buông ra vài câu chửi thề nho nhỏ, mười đạo phong nhận từ đỉnh ma pháp trượng tiếp tục bắn ra, cắt chém ngang dọc, chém về phía Trương Đức Bưu đang ở giữa không trung!
- Bôn Lôi thủ!
Trương Đức Bưu tức giận quát một tiếng, bàn tay đánh về phía trước, ngay lập tức sấm sét chấn động, răng rắc một tiếng, đánh nát tất cả phong nhận! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Trong nháy mắt, lúc Ma đạo sư thảo nguyên ra tay tập kích Trương Đức Bưu, Tiểu Hắc như tên rời cung bắn thẳng đến hắn, Ma đạo sư nọ hừ lạnh một tiếng, nói với khẩu âm cứng nhắc:
- Ta đối phó với con súc sinh này, các ngươi giết chết tên chiến sĩ mặc ma pháp bào kia đi!
Hai tên chiến sĩ thảo nguyên cùng rít gào kêu lên, chạy như bay về phía Trương Đức Bưu, một cỗ sát khí mãnh liệt đầy máu tanh toát ra từ trên thân thể họ!
Trong lòng Trương Đức Bưu cực kỳ tức giận, hai người Jiamon và Agan Brooky chỉ cướp tiền đoạt vật, không làm hại tính mạng người khác, cho nên hắn mới buông tha cho hai người một lần. Mà những người bộ lạc thảo nguyên này lại trước tiên giết người, sau đó cướp đoạt tài vật!
- Thái ca, ngươi không nên động thủ!
Trương Đức Bưu nặng nề rơi xuống mặt đất, nhanh chóng nhìn hai gã chiến sĩ thảo nguyên tới gần, trong nháy mắt sát khí đại động.