- Muốn sống thì bỏ súng xuống!

- Đừng ép ông đây động thủ!

Trong tầng hầm ngầm từng trận cuồng phong nổi lên, cuồng phong mang theo một âm thanh khàn khàn vào trong phòng ba huynh đệ đang đứng, gian phòng quá nhỏ, hơn nữa miệng thông gió lại nhỏ, khiến cho âm thanh của người đó không ngừng vọng lại trong phòng, rất lâu cũng chưa tản đi.

Đây là một âm thanh chấn động lòng người, dường như thấm vào tâm linh con người, đang gõ vào nội tạng, kinh mạch của bạn, chỉ là 10 mấy giây công phu, trán của ba huynh đệ đã toát mồ hôi lạnh, lão tam trẻ tuổi công lực yếu nhất, phía sau lưng y đã ước đẫm.

Lão đại trung niên vẫn còn cầm điện thoại trong tay, nhưng vẫn chưa bấm nút gọi, y vẫn đang do dự, y nhìn hai huynh đệ ở hai bên, đồng thời cùng gật đầu, lão đại trung niên đọc được ý nghĩa trong mắt hai huynh đệ, ba người cùng lúc giơ cây súng trong tay lên, lão tam và lão nhị chặn ở trước cửa, lão đại trung niên đứng ở cuối cùng, y bất chấp, vẫn là gọi điện cho Mã Âm Cửu.

- Các ngươi đã lựa chọn cái chết, vậy cũng đừng trách lão tử

Lại là một tiếng vang lớn quanh quẩn trong tầng hầm ngầm, ba huynh đệ thay đổi vai trò, lúc này điện thoại trong tay lão đại trung niên cũng đã thông.

- Đêm hôm khuya khoắt, quấy rầy giấc mơ đẹp của ông đây, tốt nhất là có chuyện, không thì ông đây làm thịt ngươi!

Điện thoại vừa gọi thông, đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng nam oán giận, chính là phó bang chủ của bang Thiên Xà, nhân vật số hai Mã Âm Cửu.

Hơn 3 giờ sáng, lúc này Mã Âm Cửu sớm đã ngủ say rồi, trong lòng còn ôm hai mỹ nhân, bị người khác quấy rầy mộng đẹp, đương nhiên là khó chịu rồi.

- Phó bang chủ Mã, tôi là Lưu Hà Căn, tầng hầm ngầm xảy ra chuyện rồi, có cao nhân đến tập kích, ngài mau phái người qua đây!

Lão đại trung niên Lưu Hà Căn lớn tiếng nói với điện thoại, khi nói điện thoại trong phòng xuất hiện một ngọn gió xông vào gian phòng nhỏ, rít lên một tiếng chói tai.

- Cái gì!

Mã Âm Cửu vừa nghe tin tức, lập tức nhảy dựng lên, tối sầm quát:

- Các ngươi kiên trì 3 phút, đội ngũ chi viện sẽ đến ngay! Nhất định phải đứng vững cho ông, không thì ông đây sẽ giết hết cả nhà ngươi!

Nói xong lão phẫn nộ dập tắt điện thoại, hai người con gái trần như nhộng bên cạnh cũng bị lão làm cho giật mình.

Hai cô gái đều mơ mơ màng màng, buổi tối bị lão già này làm không nhẹ, lười biếng hừ nói:

- Anh Cửu, anh làm cái gì vậy, làm người ta giật mình, mau ngủ đi.

- Im miệng cho ông, còn mở miệng nói một câu ông đây dùng súng đâm ngươi!

Mã Âm Cửu rống lên một tiếng, gọi ột số điện thoại thần bí, điện thoại rất nhanh gọi thông, Mã Âm Cửu chỉ nói một câu,

- Tầng hầm ngầm của khách sạn Đông Lai xảy ra chuyện rồi, mong đại sư ra tay, mau lên!

Dứt lời lão cúp máy, đứng dậy mặc quần áo.

Lúc này bạn học Tiêu Thần, đã chạy đến đại sảnh tầng một của khách sạn Đông Lai, vừa rồi sự rối loạn bên dưới đương nhiên là do hắn gây nên rồi.

Sở dĩ Tiêu Thần không đợi đến khách sạn Đông Lai rồi điều tra, nguyên nhân là hắn thấy một trận pháp nhỏ bên ngoài khách sạn Đông Lai, trận pháp này không ngờ ngăn mình ở bên ngoài, không thể tiến vào. Đối với mấy thứ trận pháp này Tiêu Thần quả thực là không có chút nghiên cứu gì, trong Cầm long bí điển có giới thiệu các loại trận pháp, nhưng dạo này Tiêu Thần quá bận, thật sự là không có thời gian nghiên cứu mấy thứ đó, hơn nữa đến tối hôm qua, hắn cũng không gặp phải cái gọi là trận pháp ở trái đất.

Daniel phụ trách sắp xếp Cầm long bí điển, các loại như trận pháp gã hiểu biết không ít, nhưng thằng nhóc đó đến giờ vẫn còn chưa tỉnh, từ sau khi đánh một trận với thú dời nước xong, thần thức của Daniel bị thương không nhẹ, trước mắt vẫn còn trong gia đoạn phục hồi, mặc cho Tiêu Thần kêu gọi như thế nào, cái thằng nhóc đó ngồi trong đan điền nhất quyết không chịu tỉnh.

Trận pháp là thứ rất huyền dịu, nếu muốn chính xác bày ra mấy trận lớn, cần phải học rất nhiều thứ, không phải một sớm một chiều có thể học được. Tiêu Thần cũng lười đi nghiên cứu, trực tiếp ở ngoài trận phóng ra một dòng cầm long chân khí, để Cầm long chân khí chui vào trong trận pháp. Cầm long chân khí vừa vào trận này, thì đã bị mấy cái pháp chướng mắt mê hoặc rồi, chạy đông chạy tây ở trong đó, mấy phút ở trong đó, thật sự là không thể từ trong trận xông ra.

Tuy là nhất thời Tiêu Thần không phá được trận này, nhưng có thể cảm thấy trận pháp này không có tính công kích, chủ yếu dùng để phòng ngự là chính, Tiêu Thần liền gia tăng lượng của Cầm long chân khí, biến dòng khí lớn Cầm long chân khí thành mười mấy cây chân khí đao, chém tán loạn trong trận pháp. Làm như vậy, lập tức có hiệu quả, chân khí đao chém tán loạn trong đó, đúng thật là có một hai cây đụng phải trận nhãn, hiệu quả phòng vệ của trận pháp lập tức yếu đi vài phần.

Về phần ba huynh đệ kia đối diện với ngọn gió mạnh đó không phải là sát khí gì cả, mà là chân khí đao Tiêu Thần vừa phóng vào, chân khí đao sau khi chạm vào trận nhãn, liền không hiểu thế nào lại chui vào trong tầng hầm ngầm của khách sạn Đông Lai, biến thành một dòng khí lớn tràn vào trong đường hầm. Do Cầm long chân khí quá bá đạo, nên mới khiến cho lão tam cảm thấy cái gọi là sát khí hùng mạnh.

Nói tới thì đúng là may mắn, Tiêu Thần vốn dĩ còn chưa phát hiện bí mật dưới tầng hầm ngầm, nhưng theo dòng chảy của chân khí đó vào thông đạo ngầm, Tiêu Thần lại phát hiện ba huynh đệ dưới tầng hầm ngầm. Ngoài ra dưới tầng hầm ngầm còn một hơi thở yếu ớt, Tiêu Thần chợt nghĩ hơi thở yếu ớt đó rất có thể là của Vũ Đại Nhi. Sau khi bị ba huynh đệ phát hiện cầm long chân khí, Tiêu Thần liền từ xa khống chế dòng khí đó, và thông qua dòng khí truyền lời nói của mình qua đó.

Trong tầng hầm ngầm, ba huynh đệ vẫn còn canh giữ trong căn phòng nhỏ, Cầm long chân khí hình thần chỉ phong đã chui vào trong, ba huynh đệ lưng tựa vào nhau, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía.

- Lão tử sắp đến rồi! Cho các ngươi một cơ hội, mau mang con bé kia ra đây cho ta, nếu không thì, ta sẽ bẻ gãy cổ ba chúng mày! Lấy đầu chúng mày nuôi Tiểu Cường của ta!

Giọng nói của Tiêu Thần vang vọng toàn bộ tầng hầm ngầm, cuồng phong thổi bay tóc của ba người, một chút tro bụi bay vào mắt của lão tam, khiến y có chút khó chịu, nhưng lúc này y lại không dám dùng tay dụi, sỡ cái người đó canh lúc mình không chú ý đánh mạnh một cú.

- Đại ca, tên này rốt cuộc là quái vật gì vậy, làm thế nào mà người chưa thấy đã nghe tiếng rồi!

Lão nhị dựa sau lưng lão đại Lưu Hà Căn, hồi hộp nắm cây súng trong tay, đây là một cây súng lục đường kính nhỏ của Đức, ba huynh đệ mỗi người một cây, là bang hội phát cho ba huynh đệ, ba huynh đệ họ là những người hiếm có được phát súng trong bang Thiên Xà, có thể thấy địa vị của họ trong bang Thiên Xà là không tồi.

Trong lòng lão tam có chút sợ, run rẩy nói:

- Đúng vậy, đại ca, đây rốt cuộc là gì vậy, bọn người của Mã Âm Cửu chừng nào mới đến đây!

Vài hạt bụi bay vào mắt, làm cho nước mắt của lão tam cũng sắp chảy ra.

Lưu Hà Căn trong lòng cũng lo sợ, tuy nhiên đã chọn lựa giữ vững, vậy thì cho dù ba huynh đệ cắn răng, đánh mất mạng sống cũng phải chịu đựng, gã vội xua tan nỗi sợ trong lòng, cười lạnh nói:

- Không cần biết nó là quái vật gì, còn 1 phút nữa là bọn người của Mã Âm Cửu sẽ đến! Anh em kiên trì thêm chút nữa, chỉ cần vị cao nhân mà Mã Âm Cửu mời đến, thì chúng ta sẽ an toàn!