Trận thi đấu chung kết vũ hội mặt nạ đã tới, nhưng chuyện khó xử nhất xảy ra, hai đôi oan gia sinh tử tham gia trận chung kết, đứng ở giữa sàn nhảy, đứng lặng yên.
Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, bốn người mắt to nhìn mắt nhỏ, đều không biết nhảy điệu Latin. Nhạc đệm đã phát hơn nửa rồi, hai đôi tuyển thủ đều ở trong sàn nhảy tùy ý uốn qua uốn lại. Tuy nhiên động tác khiến người nhìn hết sức không được tự nhiên, Uông Tiểu Kỳ nhảy chính là điệu Cha-cha, Tiêu Thần ở đó chơi Moonwalk, Liễu Đạo ngẫu hứng biểu diễn Cha-cha, Hạ Sương lại bày ra điệu múa hiện đại. Nhạc đệm chấn dứt, đại sảnh yên tĩnh trở lại, hơn mười đôi bạn học đang ngồi và nữ phục vụ đều cố nhịn không dám cười, chất lượng thi đấu trận chung kết thật sự khiến người không dám khen tặng, thật khiến người ta mở rộng tầm mắt… - Ngàn vạn lần phải thắng! Ngàn vạn lần phải thắng! Trong lòng Hạ Sương đã thành một nùi hỗn loạn, tim đập dồn dập, cầu nguyện cho máy tự động tính điểm đưa ra điểm cao một chút cho mình. Nếu thua trận này, còn không biết Liễu Đạo âm hiểm kia sẽ làm ra loại chuyện kinh người gì! - Dưới đây sẽ thông báo thành tích cuộc tranh tài trận chung kết vũ hội mặt nạ hoa hậu giảng đường lần này! Âm thanh của hệ thống báo điểm đột nhiên trở nên âm u lạnh lẽo, cùng lúc đó, màn hình LCD hiện lên con số màu đỏ không ngừng chớp động, mười bốn đôi tuyển thủ khác đều đứng lên, mong đợi thành tích cuối cùng… - Số 8! 24.34 điểm! Hệ thống tự động cho ra số điểm thấp nhất từ trước đến nay! - A! Không thể nào! - Sẽ không thấp như vậy chứ! Có phải hệ thống tính sai không! - Chẳng phải là nhất định thua sao! Điểm này cũng quá thấp! Bạn nhảy đại học BJ đều nhao nhao lên, số điểm này quả thực quá thấp, tuy nhiên với biểu hiện của Tiêu Thần và Uông Tiểu Kỳ đúng là không thể có điểm cao được, mọi người còn chưa kịp quay về chỗ cũ, hệ thống lại bắt đầu báo thành tích của Hạ Sương và Liễu Đạo. - Số 9! 24.32 điểm! Hệ thống tự động tính điểm cho ra số điểm cuối cùng đôi số 9 đạt được, nghe xong số điểm này, Hạ Sương trực tiếp ngã xuống ngồi bệt trong sàn nhảy. Thua rồi! Thật sự thua rồi! Kém 0.02 điểm! Chẳng lẽ thật sự là ý trời? Chính mình phải làm sao, làm sao bây giờ! Chẳng lẽ thật sự phải cùng Liễu Đạo lên giường? - Quán quân cuộc tranh tài vũ hội mặt nạ hoa hậu giảng đường lần này là đôi nhảy số 8! Xin chúc mừng đôi nhảy số 8 của đại học BJ! Các bạn nhảy thật sự quá tuyệt vời! Âm thanh của Lý Hân Nhi cũng trở nên vui vẻ, tuy lời này trong tai mọi người nghe có vẻ châm biếm, biểu hiện kia của bọn họ gọi là ‘quá tuyệt vời’ sao? Rõ ràng không thể! - Chúng ta thắng? Uông Tiểu Kỳ có chút không dám tin kết quả mình nghe được, phương thức như vậy mà thắng được quán quân, vượt ngoài dự liệu của mọi người. Tiêu Thần vỗ vỗ vai cô, cười nói: - Đúng vậy, chúng ta thắng rồi, chờ quay về, chúng ta liền trao đổi chuyện đính hôn dùng bình rượu Cesc Fabregas 1968 kia, ha ha. - Tự nghĩ ra! Ai đồng ý! Uông Tiểu Kỳ ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại vô cùng vui sướng, ngọt ngào, thật hạnh phúc. Nếu Tiêu Thần thật sự dùng bình Cesc Fabregas 1968 kia làm tín vật đính ước cầu hôn mình, vậy mình sẽ sướng đến ngất đi mất. Tuy nhiên vừa hạnh phúc chưa được vài giây, cô liền nghĩ đến một vấn đề xấu hổ. Cao Thi Nhu thì sao? Đó mới chính là bạn gái chính quy của Tiêu Thần, từ khi Tiêu Thần đến đại học BJ thăm mình, còn chưa hỏi qua quan hệ của hắn và Cao Thi Nhu như nào? Hay là bọn họ chia tay rồi? Nghĩ đến Cao Thi Nhu, người cũng từng là hoa hậu giảng đường, tâm tình Uông Tiểu Kỳ có chút trầm xuống, cúi đầu thì thấy, Hạ Sương tê liệt trên mặt đất, ánh mắt thất thần suy sụp, làm người ta có chút lo lắng. - Hạ Sương, biểu hiện hôm nay của cô cũng rất tuyệt, danh hiệu đệ nhất hoa hậu giảng đường cả nước thật sự quan trọng như vậy sao? Uông Tiểu Kỳ lên tiếng hỏi. Hạ Sương tự giễu cười nói: - Tướng bại trận, nào có lời gì để nói, cô thắng trận chungkết hôm nay, danh hiệu kia là của cô. Uông Tiểu Kỳ an ủi cô nói: - Nếu trận đấu đã kết thúc, vậy chúng ta không còn gì khúc mắt nữa, kỳ thật tôi cho tới giờ không chờ rằng giữa chúng ta tồn tại cái gì so đo, chỉ là một danh hiệu do người nhàm chán đặt ra mà thôi, không đáng theo đuổi… Chỉ cần có người đàn ông thật sự yêu mình, tôi nghĩ so với bất cứ thứ gì đều quý báu… Uông Tiểu Kỳ có phần thâm ý liếc mắt nhìn Tiêu Thần một cái, người này không biết suy nghĩ cái gì, không ngờ không nhìn mình, đúng là tiểu tử không tim không phổi. - Hừ! Đừng nói lung tung nữa! Giả làm một thánh nhân cho ai xem! Liễu Đạo lại có chút tâm lý tức giận, lên tiếng cắt ngang lời nói của Uông Tiểu Kỳ, - Thua là thua, sau này có cơ hội, tôi sẽ lại đến lĩnh giáo! Dứt lời, Liễu Đạo lạnh lùng hướng về phía Tiêu Thần trừng mắt vài lần. Tiêu Thần không quan tâm đến anh ta, lôi Uông Tiểu Kỳ ra khỏi sàn nhảy, đi tới bên cạnh bạn học đại học BJ khác, nhận lời chúc mừng của bọn họ. Hạ Sương và Liễu Đạo thì hoàn toàn không để ý đồng bạn của mình, hai người ngồi xuống vị trí của mình. Vừa mới ngồi xuống, Liễu Đạo liền tiến tới bên tai Hạ Sương, lạnh lùng quát: - Tối mai mười giờ, phòng 505 khách sạn Thành Bắc Tam Giác Vàng! Nếu không tới, tôi sẽ đem những tấm ảnh chụp của cô gửi đến di động của tất cả học sinh trong trường, còn đăng cả video cô thay quần áo lên mạng, khiến cô trở thành hồng nhân inte! Dứt lời, Liễu Đạo ngồi cách xa Hạ Sương vài bước, để Hạ Sương một mình ngồi ở một bên! - Ha ha, bây giờ nhận rõ bộ mặt thật của người này rồi chứ! Khi Hạ Sương ngồi ngây ngốc, bên tai lại vang lên giọng đàn ông xấu xa kia.