1.

Trình Nhiên không phải người làm cha đạt chuẩn, cho dù anh làm được tất cả chuyện mà một người cha phải làm — kể chuyện cổ tích trước khi ngủ (mặc dù những câu chuyện cổ tích dưới giọng kể của anh không có chút âm điệu diễn cảm nghe cứ như truyện ma vậy), mỗi ngày ở bên và hôn ngủ ngon theo thông lệ.

Như đã nói ở trên, anh đã làm được những việc mà rất nhiều người cha đạt chuẩn chưa chắc đã làm được, nhưng điều duy nhất còn thiếu, chính là tình yêu xuất phát từ nội tâm.

Trình Nhiên là người đồng tính, trong 30 năm cuộc sống tính toán chính xác như máy móc của anh, tính hướng có lẽ là vấn đề duy nhất nằm ngoài dự đoán của anh. Nhưng chuyện này thật ra cũng không phải vấn đề gì với Trình đại luật sư, giống như lời anh nói muốn có con lúc 30 tuổi, và không thể nghi ngờ chút nào, anh đã có thật.

Một bé trai 5 tuổi ngoan ngoãn, mềm mại, thông minh — đến từ trại trẻ mồ côi. Nhưng Trình Nhiên có nghĩ nát óc thế nào cũng không nghĩ ra được bé trai ngoan ngoãn như vậy lại không có dấu hiệu báo trước nào mà ‘bỏ nhà ra đi’.

Thật ra cũng không chính xác là bỏ nhà ra đi, dù sao bé còn để lại một tờ giấy, phía trên dùng bút sáp màu viết: “C O N ra ngoài rồi.”*

*gốc wo 出去了từ wo (我) chắc hơi phức tạp nên bé nó viết bằng bính âm

Chữ viết xiên xiên vẹo vẹo, nhưng với một đứa trẻ mẫu giáo mà nói cũng xem như là kiệt tác rồi.

Ầy, trong sách đâu có viết như vậy. Trình Nhiên nhìn mấy cuốn ‘Làm thế nào để trở thành người cha tốt’ ‘Đưa bạn vào thế giới nội tâm của con trẻ’ được giấu sau mấy quyển sách kinh tế thâm sâu ảo diệu ở tầng trên cùng của tủ sách mà suy tư.

Không còn thời gian để lãng phí nữa, anh cầm chìa khóa lên, sửa sang lại áo khoác âu phục, đi xuống tầng tìm người.

Một đứa trẻ 5 tuổi, có thể đi đâu nhỉ?