Editor: Hanna

Mùa đông mặc nhiều, lúc lăn xuống cầu thang Tiểu Chấp Mặc đem đầu cô gái nhỏ ôm thật chặt, không để cho cô bị thương một chút nào.

Sau khi giúp cô đứng vững, anh cũng không có chú ý đá vụn dưới chân, sẩy chân té ngã.

Vết thương cũ vừa lành lại thêm vết thương mới, cậu bé không thể nhúc nhích sợ tới mức Tiểu Quỷ Đạm kêu cứu mạng......

Âm thanh đứt quãng.

Toàn bộ người bên trong đều đi ra, nhìn trên đất không có máu, đều hơi yên tâm một chút.

Không biết có gãy xương hay không nên không thể di chuyển, bác sĩ đi theo Ninh gia làm kiểm tra ngay tại chỗ.

Tiểu Đạm Đạm cúi mặt đứng bên cạnh, nhẹ nhàng mở miệng giải thích.

”Vừa rồi chúng cháu đi hái dâu tây trở về......Anh ấy vẫn đi theo sau cháu......Lúc lên lầu......Cháu......”

Hai ngón tay nhỏ bé mập mạp vẫn xoắn lại, ở trước mặt mọi người, run rẩy bất an.

Tần Họa không nhịn được, phút chốc đem cô gái nhỏ bay lên không ôm ở khuỷu tay, ngữ khí thật dịu dàng.

”Chúng ta cũng biết, ba người đều nhìn thấy,“ bà hung hăng trừng mắt liếc con mình, bất mãn nói, “Điềm Điềm lớn hay con lớn? Con có ý tốt như vậy đột nhiên lại nổi thú tính sao? May mắn bị thương là con không phải Điềm Điềm......Hừ!”

Tiểu Chấp Mặc thái dương hung hăng co rút, bị bác sĩ ấn đến xương hít vào một hơi khí lạnh.

Tiếp theo, cũng là lạnh nhạt gật đầu.

”Vâng.”

Một người giáo huấn khiến người nghe thoải mái, một người cư nhiên nguyện ý gánh chịu......

Xác nhận con gái không có việc gì, Hứa Thời bất động thanh sắc quan sát quá trình, trong lòng ấn tượng với Tần Họa cùng Tiểu Chấp Mặc lại tăng thêm vài phần.

Độ hảo cảm đang tăng lên......Tần Họa mang theo âm thanh trêu chọc mềm mại đáng yêu truyền đến.

”Mẹ đề nghị các con lần sau vẫn là trở về phòng chơi đùa đi, khóa kĩ cửa phòng lên giường đắp chăn......Ân, ở bên ngoài có người quấy rầy lại nguy hiểm, rất bất tiện.”

Sau khi thật sự nói xong, tầm mắt của Tần Họa nhẹ nhàng quét một vòng mọi người đang hóa đá, mới vừa rồi đối với thú tính còn có chút chống cự, đã đến giáo dục đến chăn gối mà mất đi năng lực tự hỏi.

Bà nhíu mày câu môi: “Mọi người nghĩ đi đâu vậy, tôi là nói chơi xếp hình cùng hai nhân viên chơi mà thôi......”

“........................”

Cô gái nhỏ nghe thấy sửng sốt, nhìn chằm chằm vào mặt hại nước hại dân của mẹ nuôi, gật đầu thật mạnh.

Trịnh trọng.

Tần Họa bị chọc vui: “Trẻ con thôi, muốn chơi, Tiểu Quỷ Đạm thích náo loạn như thế nào thì náo loạn như thế, Hứa Thời không cần lo lắng, có vấn đề gì tìm mẹ nuôi và Ôn TÌnh......”

Ám chỉ rõ ràng, đương sự lại không biết.

Cô liếc liếc mắt một cái Tiểu Chấp Mặc được bác sĩ đỡ đứng lên đi thử, cuối cùng nhớ ra.

”Dù sao lúc trước cũng không cẩn thận bị trật, nghỉ ngơi hồi phục nửa tháng, lần này lại bị trật mà nói, tính cái gì, hẳn là đã thích ứng rồi.”

Không che dấu chút nào vui sướng khi người gặp họa, đây là mẹ sao......

Bất đồng với sự xấu hổ của người khác, trọng điểm của Tiểu Quỷ Đạm khó có được dừng ở lúc trước, môi ngập ngừng hai cái, hỏi lại: “Lúc trược thực nghiêm trọng sao?”

Tần Họa xuy một tiếng: “Có cái gì mà nghiêm trọng chứ, đều nói thương gân động cốt một trăm ngày, vết thương của con trai chính là chiến công thôi......”

Che miệng cười hai tiếng, bà nhớ ra cái gì đó, tiến đến bên tai Tiểu Quỷ Đạm nhẹ nhàng nói.

”Con không biết, lúc nó bó thạch cao,xấu không chịu được, muốn tìm con lại muốn chú ý hình tượng, đến nỗi rất khó chịu! Ngày hôm qua hủy chuyến đi, con vừa chuẩn bị đến thành phố B, tiểu tử thúi kia nói hết lời, dám làm cho người Ninh gia lớn như vậylâm thời sửa lại mục đích đến sơn trang sinh thái này......”

”Người khác nghĩ nó có ý tưởng độc đáo, Tiểu Quỷ Đạm mẹ cho con biết a, nó chính là sĩ diện trong lòng nhớ lại không chịu nói, con nhất định phải ép buộc nó một chút, nó mới có thể_____”

Tần Họa còn chưa nói xong, trên tay đột nhiên trốn không.

”Toan Toan anh đau sao? Em đến dắt anh!”

Cô gái nhỏ bay nhanh chạy đến bên người Tiểu Chấp Mặc, nâng cánh tay của anh, mở to hai mắt nhìn đường.

Mỗi một bước đều thật cẩn thận......