Tiểu Chấp Mặc chà cổ tay bé nhỏ trắng noãn hơi hơi nhéo nhéo, khóe miệng dần dần chứa ý cười, mang theo một tia bất đắc dĩ.
”Điềm Điềm, ngoan ~!”
Chớp hai mắt thật to, cô gái nhỏ chỉ cảm thấy lúm đồng tiền bên má phải của anh hơi lõm xuống, giống như một cái lốc xoáy.
Thật sâu hấp dẫn, không ngừng tới gần.
”Ân......”
Lúc rũ mắt xuống lông mi dài run rẩy, cô ngoan ngoãn đáp nhẹ một tiếng.
Cậu bé sắc mặt càng thêm nhu hòa, ngược lại nắm tay cô, kiên nhẫn nói:“Cùng em ra ngoài một chút? Cho tiêu thực......Còn tưởng rằng là ảo giác đâu ~!”
Tiếng ngân trêu ghẹo cuối cùng còn vọng lại, tràn ngập trong lòng của Tiểu Quỷ Đạm.
Nhiều ánh mắt nhìn như vậy, tiểu tức phụ giống như tùy ý để cậu bé nắm đi ra ngoài.
Lưu lại Ninh gia một đoàn người bộ dạng dò xét, chậc chậc không ngừng.
Đi tới cửa thì Tiểu Đạm Đạm đột nhiên dừng bước.
Cô tặng cho Tiểu Chấp Mặc một ánh mắt, xoay người từ từ chạy tới trước mặt Ninh Dự đang chép miệng.
Cùng người nào đó không có sai biệt nhẹ nhàng bâng quơ, đem một đầu tóc
vàng, áo da quần da kiệt ngạo bất tuân nhị đường ca đánh giá một lượt,
phiêu phiêu, nhìn đến nỗi Ninh Dự nổi một trận da gà.
”Làm sao vậy......”
Trên mặt giảo hoạt chợt lóe rồi biến mất, tiện đà bất động thần sắc, cô gái
nhỏ chỉ chỉ áo da của hắn, có một cái phù hiệu gì đó trên cánh tay áo
bên phải, cô còn thật sự hỏi: “Đây là cái gì?”
”Cái đuôi lập tức vểnh lên trời, Ninh Dự đắc ý nói: “Tên của Hồ Ca, chính là Hồ Ca đang chụp ảnh kiếm hiệp, em biết không?”
Đối với soái ca luôn luôn khắc sâu ấn tượng, Tiểu Đạm Đạm trong lòng hiểu rõ.
Ánh mắt vừa chuyển, cô thiên chân vô tà nói: “Như vậy cánh tay bên phải kêu Hồ Ca, vậy anh biết cánh tay bên trái gọi là gì sao?”
Ninh Dự lờ mờ: “..................”
Khẽ cười một tiếng, cô gái nhỏ có chút khinh thường.
”Tiểu Oa vẫn là Hoắc Kiến Hoa? Vậy đầu của anh biết gọi là gì sao? Tô Hữu Bằng vẫn là Ngô Kì Long?”
Mọi người thấp giọng nghĩ luận trong giây lát im bặt, Ninh gia lão nhị nhìn chằm chằm cô gái nhỏ mắt lấp lánh như sao.
Lúc này Tiểu Quỷ Đạm, hai tay xoa eo nhỏ, chiếc cằm nhỏ béo ú của trẻ con
hếch lên cao, vô cùng giống phong thái nữ vương, khí thế vô cùng.
Ôn Tình đang cảm khái, con gái của mình khi nào thì cũng nhân khuông nhân
dạng như vậy, chợt nghe thấy giọng thanh thúy của cô gái nhỏ tức giận
trách cứ truyền đến.
”Suốt ngày không lo học hành chỉ biết đuổi
theo minh tinh, bạn gái đều tìm không được, anh có biết cái gì gọi là cô dâu nhỏ sao? Anh có biết cái gì gọi là náo loạn mâu thuẫn sao?”
Cứ việc cô gái nhỏ chính mình cũng không biết, nhưng lúc cô nói ra có chút lo lắng, hơn nữa vô cùng lo lắng.
”Phốc xì!”
Hiện trường cười thành một mảnh, mà ngay cả hai vị lão gia bình thường nói năng thận trọng đều ha ha cười không ngừng.
Mà đương sự bị trúng đạn đã hoàn toàn mông muội......
Tiểu Đạm Đạm vừa lòng nhìn chằm chằm Ninh Dự đang ngồi xổm, ngây ra như phỗng.
Vỗ vỗ bờ vai của hắn, cô bộ dáng thực khoan dung: “Đứng lên đi, nói như
thế nào cũng là ca ca của Toan Toan, em sẽ không so đo mấy cái vấn đề vừ rồi......”
Dừng một chút, cô giống như vô ý nhắc tới: “Nghe nói
anh ở bên ngoài thuê một phòng ở? Toan Toan còn lấy tiền mừng tuổi cho
anh giao tiền thuê nhà? Bên trái là lò mổ, bên phải là vườn bách thú?”
Cảm nhận được ánh mắt giết người của cha mẹ nhà mình, Ninh Dự đã không có ý định đứng dậy.
Nếu giả bộ bất tỉnh mà nói, tỷ lệ Tiểu Quỷ Đạm cùng bọn họ bỏ qua cho mình sẽ nhiều hơn......QAQ
Nhưng mà hắn còn chưa kịp tìm được góc độ, thanh âm non nớt tự nhiên của Tiểu Quỷ đạm lại tiếp tục.
”Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, bên trái lò mổ vô tâm vô phế, bên phải
vườn bách thú lang tâm cẩu phế......Em cảm thấy anh vẫn là nghe lời chú
hai thím hai, sớm một chút dọn về phòng ngủ chuyên tâm học bài, chờ anh
bị áp lực cấp ba tra tấn thành mặt than, xem anh nói Toan Toan nhà em
mặt than như thế nào......Hừ!”