Ninh gia là đại gia tộc, ngày lễ ngày tết tụ tập rất nhiều người, chừng hai ba mươi người.

Tiểu Quỷ Đạm ánh mắt từ trái qua phải liếc một vòng, một chút quen mặt một chút không quen.

Cô cũng không luống cuống, lúc này nhanh nhẹn trượt từ trên ghế xuống, đứng ở bên cạnh Ôn Tình, chủ động bắt chuyện.

”Chào mọi người! Con là Tiểu Đạm Đạm.”

Khôn khéo thông minh khiến không ít người yêu thương.

Tiếp theo, cô đem tầm mắt rơi trên mấy người đứng giữa, khóe môi cong lên thật lớn.

”Cha nuôi, mẹ nuôi, ông nội Ninh hảo!”

Ninh lão gia vẫn muốn có một cô cháu gái, nhưng là không được như ý nguyện.

Gia thế tốt người cũng hiểu biết lẫn nhau, ông lúc trước gặp qua Tiểu Quỷ Đạm mấy lần, một lần so với một lần xuất sắc, tự nhiên hào phóng khắc sâu vào trong lòng ông.

chỉ có rất ít người biết, cô bé là người bảo thủ khó được một lần thỏa hiệp, chấp nhận làm con dâu nuôi từ bé của con trai.

Bên này, lão tướng quân điểm điểm quải trượng, đối cô gái nhỏ tề mi lộng nhãn, trên trán mấy nếp nhăn thật sâu cũng không che dấu được sự ranh mãnh của ông.

”Như thế nào không chào Toan Toan nhà cháu nha? Người ta còn giúp cháu nhặt đồ......”

Nói đến đây, lại xem nhẹ người nào đó liền có vẻ càng cố ý.

Tiểu Đạm Đạm chớp chớp mắt, đến gần đưa tay ra, lập tức lấy đi pod trong tay cậu bé.

Bùn đất tựa hồ đã được lâu qua, màn hình không bị vỡ.

Kiểm tra qua một chút, cô hơi hơi rũ mắt nói: “Cám ơn anh......”

Tiếng nói nhỏ như muỗi kêu, không chút nào để tâm.

Sau khi miễn cưỡng xong, liền chuẩn bị bước chân nhỏ trở lại bên người Ôn Tình.

Trong nháy mắt xoay người, tay lại bị nắm lấy.

”Không có nghe thấy.”

Khớp xương rõ ràng trắng nõn như ngọc, là bạch trảm kê quẩn quanh trong giấc mơ của cô đã lâu......nhìn lên phía trên, cậu bé như trước vân đạm phong khinh lộ ra khuôn mặt tuấn tú, không có...chút nào buông lỏng.

Nuốt nước miếng một cái, Tiểu Quỷ Đạm âm thầm dùng sức muốn giãy khỏi trói buộc của anh, cũng là phí công......

Một tháng không để ý tới cô, người xấu!

Chính mình rõ ràng cũng muốn đến còn không nói cho cô, người xấu!

Khiến cho cô ăn không ngon, hiện tại cũng ăn không ngon, người xấu!

Kết luận quan trọng cô gái nhỏ oán thầm ba lần, vừa định nói cảm ơn ứng phó cho xong chuyện một lâng nữa, bên cạnh truyền đến tiếng trêu chọc phá vỡ sự trầm mặc.

”A, Tiểu Quỷ Đạm không vui nha?”

”Điềm Điềm đâu chỉ không vui, đây là muốn trở mặt a......Xú tiểu tử mặt than còn không chạy nhanh dỗ dành! Cô dâu nhỏ náo loạn mâu thuẫn với thần mã ......ha ha!”

Ninh Chấp Mặc ở hàng cháu nhỏ tuổi nhất, đứng hàng thứ ba.

Trước tiên phải nói đến đại đường ca Ninh thiếu, tiếp theo là nhị đường ca Ninh Dự.

Ninh thiếu ngoài hai mươi, tự mình mang theo một số chương trình viết thành một cái trang web, cùng Ôn Tình Hứa Thời có không ít hợp tác, thỉnh thoảng còn có thể đi đón hai đứa bé tan học, bộ dáng thanh niên tài tuấn làm cho mọi bọn họ chiếm được nhiều thiện cảm.

Mà Ninh Dự cùng là ca ca, ở trước mặt Tiểu Chấp Mặc cùng Tiểu Quỷ Đạm một chút uy tín cũng không có.

Ỷ vào gia thế lớn không chú tâm học tập, lôi kéo quan hệ miễn cưỡng vào được trường trung học trọng điểm lăn lộn hai năm, hút thuốc uống rượu chơi trò chơi......Hai vợ chồng lão nhị Ninh gia đau đầu không chịu được, lại không nỡ đánh chửi, biện pháp duy nhất chính là lấy kinh tế ra để áp chế.

Nhưng mà, mỗi lần vừa cắt sinh hoạt phí, hắn liền đói bụng đến nỗi gầy nhom như cây hồng bì chạy đến nhà chú tư.

Sau một tuần, mặt mày bóng loáng đoán chừng là Tần Họa cho tiền, gọi thẳng hai đứa bé ngược đãi chó, sau đó rời đi.

Toan Toan Điềm Điềm đối với sự ghét bỏ của hắn ăn ý vô cùng.

Lần này cũng giống vậy___

”Ai cùng Điềm Điềm náo loạn mâu thuẫn?!”

”Ai là cô dâu nhỏ của Toan Toan?!”

Hình thức giống nhau, nội dung bất đồng, không hẹn mà đồng thanh.

Lúc nói xong, cô gái nhỏ tầm mắt kinh ngạc vừa vặn bắt gặp đôi mắt thâm thúy của Tiểu Chấp Mặc.