Editor: Quỳnh Nguyễn

Điện thoại Ninh Chấp Mặc là ở câu nói cảm thán "Phi thường đẹp trai" kia của Tiểu Quỷ Đạm kết thúc.... Treo.

Đối thoại vẫn mờ mờ ảo ảo không khó đoán ra cô càng làm cứng nhắc ném xuống đất rồi.

Lại cứ chính là mơ hồ này, anh đem ba cái chữ "Đẹp trai" nghe dị thường rõ ràng....

Xem ra, mặc dù không có chính mình cô cũng vui mừng như vậy...

Xem ra, là anh lo lắng nhiều...

Lo lắng cũng nhiều rồi....

Thở dài một hơi, thiếu niên tuấn tú cúp điện thoại tiến vào phòng học làm đề tiếp theo, quanh thân vốn là áp khí lạnh lẽo một cái chớp mắt thấp đủ cho đáng sợ...

Hình thành so sánh.

Trong gian văn phòng sa hoa tại thành phố A xa xôi nào đó, không khí một mảnh hài hòa.

Không thể không nói, Mộc Dịch là cái người thú vị cực kỳ.

Hoặc là mò mẫm lăn lộn nhiều năm như vậy, anh có thể dễ dàng thăm dò yêu thích cùng cảm xúc người khác.

Anh nói rất nhiều chuyện xưa chính mình lưu lạc gặp được cho Tiểu Quỷ Đạm, rất nhiều bởi vì diện mạo anh gây ra truyện cười.... Trọn vẹn thoáng cái buổi trưa, tiếng cười êm tai như chuông bạc liền không có ngừng.

Nhưng vui vẻ dễ dàng kéo thấp chỉ số thông minh.

Thế cho nên sau khi......

Trợ lý Tần Họa đưa cô về nhà, Tiểu Quỷ Đạm quỳ rạp trên mặt đất lấy ra điện thoại dưới ghế sofa, thấy khung QQ có tin tức mới ghi lại giọng nói khi đó, cũng không có ý thức được đã xảy ra cái gì.

Ở nhà Tiểu Chấp Mặc ăn cơm tối, cô thậm chí còn đem chuyện lý thú Mộc Dịch thuật lại cho cha nuôi mẹ nuôi nghe.

Học được tượng hình tượng dáng cơ linh nhiệt tình đem hai người lớn đùa đến vui.

" Lúc anh ngồi xe lửa, giúp mẹ một cái đứa trẻ xách rương hành lí, người phụ nữ kia sau khi lên xe nói với anh cám ơn chú, nhưng mà cái thời điểm kia anh mới 17 tuổi..."

" Anh cùng bạn bè không tốt đi sảnh trò chơi cùng tiệm net vĩnh viễn sẽ không bị tra chứng minh thư, lúc một người đi, vĩnh viễn bị tưởng rằng cha mẹ mà dẫn tới bên trong một mảnh nhóm người học sinh tiểu học rối loạn..."

"Đi xe taxi đi sân bay, sư phó vĩnh viễn hỏi đi công tác chỗ nào, đi tiểu học trung học sư phó vĩnh viễn nói hiện tại đứa trẻ quản quá khó khăn, hỏi anh đứa nhỏ bao nhiêu tuổi..."

"Anh vậy mà còn da mặt dày hỏi con, anh đẹp trai hay là Toan Toan đẹp trai..."

Tay Tần Họa gắp đồ ăn cho cô gái nhỏ run lên, thịt xốp giòn lăn lông lốc rơi vào trong bát.

Khuôn mặt tinh xảo bà cùng người nào đó không có sai biệt, vẻ mặt khó nén bỡn cợt: "Vậy con trả lời như thế nào?"

Khóe miệng Ninh Thành Trì chứa cười, tầm mắt cũng di chuyển tới đây..

Động tác hai vợ chồng làm cho mồ hôi cô gái nhỏ chảy ra, chớp mắt to mặt mày cong cong: "Đương nhiên con nói anh không có đẹp trai bằng Toan Toan a!"

"Chậc chậc sách... Tiểu Quỷ Đạm con biết cái gì kêu rụt rè sao?"

Không chút khách khí chế nhạo, trên mặt Tần Họa lại trồi lên số 72 viết kép thêm hài lòng!

Khó có được thấy lão bà chính mình không kẻ bịp bợm, Ninh Thành Trì biểu hiện cũng tích cực ra chủ ý.

"Toan Toan nhìn 《 Tôn Tử binh pháp 》《 36 Kế 》 nhiều như vậy.... Con gái nhỏ có mưa dầm thấm đất hay không?"

Tiểu Quỷ Đạm bị nêu tên suy tư chốc lát, nghiêm túc lắc đầu.

Ninh Phó Thính hắng giọng một cái, cũng gắp khối sườn lợn bỏ vào trong bát cô gái nhỏ, yêu thương nói: "Có một chiêu gọi lạt mềm buộc chặt - - "

"Lạt mềm buộc chặt ý tứ không phải nói vì đạt được, cho nên trước đẩy ra sao?" Cô gái nhỏ mặc dù hỏi lại, nhưng mà ngữ khí khẳng định.

Ninh Thành Trì vuốt cằm, một ánh mắt bày tỏ đồng ý.

Kia không phải hỏng mất!

Giương cằm nhỏ tinh xảo, Tiểu Quỷ Đạm đương nhiên nói: "Con sớm có được Toan Toan, vì cái gì còn muốn đẩy ra a!"

Ninh Thành Trì, Tần Họa: "..."

"Huống hồ chúng ta hiện tại vốn là ngăn cách hơn phân nửa quốc gia... Xế chiều mỗi ngày hẹn cùng nói cũng đã rất khó được... Từ từ!" Cô gái nhỏ chụp trán, giật mình kinh ngạc, "Buổi chiều! Giọng nói!"