Editor: Quỳnh Nguyễn

"Thật không nghĩ tới, em trở thành người thứ hai ngồi trên ngai vàng hạng nhất.... Nguyên nhân thực ra là anh không cần tham gia cuộc thi."

Trong ngữ điệu cô gái nhỏ thoáng tiếc nuối làm cho khóe môi Hứa Thời trên chỗ tay lái cong lên.

" Con gái cũng không biết khiêm tốn một chút sao, ngộ nhỡ không được đến hạng nhất..."

" Không phải còn có vạn phần 9999 sao..."

Tiểu Qủy Đạm bị điểm danh lật chuyển xem thường xinh đẹp, bày tỏ không sao cả.

...

Thành tích vốn là mười ngày sau mới có thể thông báo về đến trên di động nhà, kết quả chủ nhiệm lớp đi nghỉ phép chuẩn bị về nhà ngẫu nhiên đụng phải.

Ông ngoại Hứa và bà ngoại Hứa thu được chúc mừng lập tức gọi điện thoại cho con gái.

Hôm nay đúng lúc là sinh nhật Ôn Tình, người thân làm thành một bàn ăn cơm lớn náo nhiệt.

Trên tivi truyền phát tin tức giữa trưa, nguy cơ tài chính năm trước tạo thành gió lốc lớn ảnh hưởng kinh tế, anh em hai nhà Lôi Mạn và Bối Nhĩ Tư Đăng đều đã phá sản, vô số sự nghiệp tinh anh tài chính ảnh hưởng...

" Nghe một chút trên tivi nói như thế nào, nhiều xí nghiệp mất đi vô cùng thê thảm như vậy, hai vợ chồng các ngươi ngược lại lợi nhuận lớn như vậy thật sự không biết xấu hổ sao..." Ninh Phó Thính hăng hái đụng một cái chén cùng Hứa Thời, tràn đầy chế nhạo.

" Đây không phải kiếm chút học phí cho Tiểu Qủy Đạm sao! khà khà!" Hứa Thời cũng không che giấu giấu, cười sang sảng nâng chén uống một hơi cạn sạch.

"Cậu nói hay, chẳng lẽ cậu không phải thấy Microblogging Tần Họa cảm thấy chính mình muốn bán con gái mới nhớ tới điều chỉnh tài chính sao..."

Ôn Tình tiếp điện thoại ngồi trở lại chỗ ngồi, coi như không có thấy ánh mắt Hứa Thời ai oán, ôm lấy môi đỏ mọng ý cười sáng quắc bổ sung thêm: "Cho nên a, đây xem như tiền sữa bột cho con Toan Toan Điềm Điềm!"

"Chúng con không lấy của người già!"

"Chúng con không lấy của người già!"

Lời nói bà vừa mới dứt, hai đứa bé cùng lúc nói ra từ chối.

"Chậc chậc sách...Các em... Hiểu ngầm..."

Ninh Khuyết vừa huýt sáo, vừa suy nghĩ chính mình có phải cũng phải tìm người bạn gái rồi hay không...

Mà Ninh Dự còn lại là rất không vui: "Chậc chậc..." Ninh Tam Nhi anh còn tin, Tiểu Qủy Đạm em nói mạnh miệng cũng không sợ cắn răng!"

Cô gái nhỏ cắn chân thỏ sớm đã thành thói quen, tùy thời trả đũa Ninh Dự, bình tĩnh khóe mắt cũng chưa liếc.

"Em gặm Toan Toan nhà em cũng không tính già a! Ghen tị em liền nói rõ, em sẽ không chấp nhặt với anh, quảng cáo lợi ích chung mà nói, anh chính là trẻ em nhược trí..."

Ninh Dự không nói gì: "Chờ khi nào lấy đến hạng nhất lại nói anh trẻ em nhược trí..."

Có Ninh Tam Nhi ở đây, cô nàng đạt được hạng nhất!

Bên này Ninh Dự đánh bàn tính vang dội, bên kia Ôn Tình liền cao hứng tuyên bố một chuyện.

" Thành tích Tiểu Qủy Đạm có rồi.... Bà ngoại vừa mới gọi điện thoại, điểm tổng 199... Là hạng nhất cả năm cấp."

"Ca xoa xát."

Đón nhận ánh mắt em trai không tham gia cuộc thi, Ninh Dự nước mắt rơi, trái tim nhỏ đã vỡ.

...

So sánh với Tiểu Qủy Đạm bình tĩnh, Hứa Thời có vẻ vô cùng cao hứng, ôm lấy cô gái nhỏ hôn vài cái.

"Nói cho ba Hứa Thời con muốn quà tặng gì, ba đều thỏa mãn con."

Ăn uống chơi đùa.... Trừ bỏ những thứ này còn có thể có cái gì?

Hơi chút ghét bỏ mùi rượu tràn ngập trên khuôn mặt tuấn tú Hứa ba ba, cô gái nhỏ suy tư chốc lát, thoáng không xác định thăm dò: "Con muốn chụp một bộ phim chỉ có ba lần đánh bạch cốt laafnh? Còn muốn một cái hộp có thể đảo ngược thời gian?"

Đối với Hứa Đạm Đạm mười một tuổi mà nói... Những thứ này tựa hồ đều là không có khả năng thực hiện, nhưng cũng là cô thật sự muốn.