Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô gái nhỏ nhìn chằm chằm cửa đóng chặt không nói gì.
Một lát sau, cô xoay người hướng bên trong, vừa mở tủ lạnh vừa hướng ra phía ngoài lớn tiếng hỏi: "Tiểu Bá Vương, cậu muốn ăn bánh ngọt sao? Muốn anh đào hay là xoài?"
Đều phải tức giận còn có tâm tình ăn bánh ngọt? Ba vạch hắc tuyến treo trên trán Tiểu Bá Vương.
"Cũng không được." Thở dài một tiếng anh vẫn lại là vội vàng đi theo, thoải mái mà lấy ra hai khối anh đào phía ngoài giúp cô.
Giữ tươi cố định bốn độ, đun nóng ba mươi giây.
Lấy ra đúng giờ, cô gái nhỏ thao tác thuần thục tiếp nhận bàn bánh ngọt có chút nghi hoặc.
" Toan Toan sẽ chuẩn bị những thứ này là vì ta thường xuyên ăn, cậu sao?"
"Em thật sự không đuổi theo đi giải thích sao?"
Tiểu Bá Vương không có trả lời, mà là hỏi lại.
Sắc mặt buông lỏng, cô đánh lên Tiểu Bá Vương xem diễn trò lại vẻ mặt lo lắng, một mảnh bình tĩnh.
"Giải thích cái gì? Nếu như ôm ấp cùng anh một chút anh liền ghen vậy anh thu nhiều thư tình cùng quà tặng như vậy, em chẳng phải là muốn chua chết rồi! Không hiểu ra sao tức giận như vậy chính là vì anh ấy lấy bản thân làm trung tâm, thích khi dễ em quản em..."
Mặc dù nói như vậy, thanh âm Tiểu Quỷ Đạm dần dần nhỏ xuống, dùng dĩa ăn chọc bánh mềm nhũn có nhân.
Đột nhiên không có muốn ăn.
Hai người như thế nào đều đã như vậy.... Khẩu thị tâm phi? ( miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo)
Cảm nhận được quanh thân cô gái nhỏ dày mất mát, Tiểu Bá Vương lại thở dài, từ trong túi quần lấy ra bóp tiền, đưa tới trước mặt cô gái nhỏ.
Bên trong kẹp một tấm hình cũ.
"Em có biết vì sao anh gọi vị kia là lão Đại sao? Một đống trẻ con trừ bỏ anh, tuổi tác cơ bản đều đã lớn so với anh ấy, nhưng gia giáo họ Ninh nghiêm nhất, anh hiểu chuyện nhất....."
"Đặt bàn nhỏ trèo cây lấy tổ chim, đánh nhau đủ loại, chỉ cần anh xin tha trước mặt người lớn nhất định tránh thoát một kiếp! ngay cả ba anh gặp chuyện không may, ở nước ngoài vài năm nay anh cũng không ít lần nhờ chú Ninh và dì Tần giúp đỡ, vừa rồi em quả thật hiểu lầm anh ấy rồi..."
Cây ngô đồng xanh rờn, nhóm người trẻ con quần cộc áo ngắn kề vai sát cánh hướng về phía màn ảnh làm mặt quỷ.
Đầu người cao thấp không đều cùng khuôn mặt tuấn tú, cô liếc thấy anh chỗ ngay chính giữa.
Khóe môi nhợt nhạt ôn hòa, bất quá ba bốn tuổi, quý khí nhanh nhẹn chảy theo dòng.
" Về sau chuyển chuyển, đi nước ngoài.... Kỳ thật chú Ninh nhanh nhất, từng suy xét muốn di chuyển người nhà đến sân lớn hay không, lão Đại nói cái gì thói quen không chịu đi... Sau khi em đến, thật lâu sau anh mới suy nghĩ cẩn thận.... Ôi chao, ai, ôi bánh ngọt của em không ăn sao?"
"Thình thịch!"
Đột nhiên Tiểu Quỷ Đạm đứng dậy bước chân như gió trả lời anh một tiếng đóng cửa rõ ràng.
Ngượng ngùng sờ soạng chóp mũi, Tiểu Bá Vương nhặt dĩa ăn bánh ngọt trong lúc cô vội vã đem rơi trên mặt đất lên, suy xét sau này muốn thu phí dịch vụ khuyên can vợ chồng son hay không.
.....
Cô gái nhỏ đứng ở hành lang còn chưa kịp chọn cái phương hướng theo đuổi người, phút chốc bị người từ bên cạnh lôi kéo, lảo đảo hai bước không đứng vững, phía sau lưng quẳng ngã ở trên tường.
Cô còn không có phản ứng kịp, thình lình môi anh đào mềm mại liền ngăn chặn, hơi thở trong veo mà lạnh lùng quen thuộc tràn đầy trời đất, hai bàn tay ấm áp chống đỡ bên cổ của cô, thân hình cao to cao ngất bao phủ, làm cho cô không đường lui, cũng không chỗ có thể trốn.
Mềm mại mang theo tức giận chưa hết hoàn toàn, nụ hôn của anh hung hăng nghiền trên cánh môi hồng nhuận cô gái nhỏ, rung động da thịt chạm nhau khi đó cùng với tim đập mạnh mẽ, hô hấp lưu luyến, khoảng cách nguy hiểm không tới gang tấc, bên trong không ngừng ấm lên...