Edit: Vạn“Tớ không có làm loạn.” Hoàng Linh Linh nghiêm mặt nói, “Cậu đến ở trong nhà người lạ, nếu như hắn là một tên mặt người dạ thú thì sao hả? Vậy chẳng phải là vừa từ thoát khỏi miệng hổ lại rơi vào hang sói sao.”
“Cậu muốn làm gì?” Lưu Nhã tò mò hỏi.
“Đương nhiên là câu dẫn hắn a, cậu ở bên trong quan sát cho kỹ! Tớ muốn cho cậu thấy một chút, xem tên nam nhân này có phải kẻ mặt người dạ thú hay không!” Hoàng Linh Linh nghiêm túc nói.
“Linh Linh, cậu đừng làm loạn a, anh ấy không phải cùng một dạng như những nam nhân khác đâu.” Lưu Nhã đối với Lý Tưởng tràn đầy lòng tin.
“Yên tâm đi, tớ sẽ có chừng mực mà.” Hoàng Linh Linh làm động tác ‘OK’, rón rén đi ra khỏi phòng bếp.
“Này...” Lưu Nhã muốn gọi cô ấy lại, nhưng nhìn thấy ánh mắt Lý Tưởng nhìn qua đây làm cho nàng sợ hãi ngậm miệng lại, hướng Lý Tưởng mỉm cười một cái rồi trốn ở một bên xem kết quả.
Nói thật nàng cũng muốn biết Lý Tưởng có thể chịu đựng được khảo nghiệm của Hoàng Linh Linh hay không.
Nghe được phía sau có tiếng bước chân, Lý Tưởng có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, ài, dĩ nhiên lại định câu dẫn mình...
Từ sau khi tu luyện “Cửu Dương thần công” cùng “Thái Cực thần công”, đan điền sinh ra chân khí, giác quan thứ sáu trở nên cực kỳ nhạy cảm, nhất là thính giác có thể nghe được rất nhiều thứ mà người khác nghe không được.
Ví dụ như những lời nói ban nãy Lưu Nhã cùng Hoàng Linh Linh nói trong phòng bếp, tuy rằng hai người nói giọng rất nhỏ, thế nhưng Lý Tưởng một chữ cũng không bỏ sót, nghe được hết tất cả.
Lưu Nhã rất đẹp, bất luận là vóc người hay dung mạo, đều không thua mấy nàng Dương Tư Niệm, Ngải Kỳ, đồng thời, từ một khía cạnh khác mà nói, còn muốn hơn mấy cô gái kia một phần.
Bạn khuê mật của Lưu Nhã, Hoàng Linh Linh, cũng tuyệt đối là một vưu vật tràn đầy lực sát thương, dáng người có thể nói là một vũ khí miểu sát nam nhân, nam nhân bình thường nếu gặp phải nữ nhân như vậy, chỉ cần vài giây đồng hồ tuyệt đối sẽ thua trận.
Đáng tiếc hắn là nam nhân bình thường sao?
Lý Tưởng khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa, cô đã định câu dẫn tôi thì cô phải trả giá thật nhiều đấy.
Đúng lúc này, Hoàng Linh Linh cầm một cây chổi, xuất hiện ở trước mặt Lý Tưởng, cười nói: “Lý Tưởng, tôi giúp anh quét dọn vệ sinh một chút.” Nói xong khom lưng quét dọn.
Vốn Hoàng Linh Linh mặc chính là áo cổ chữ V, khi khẽ cúi người, phong cảnh trước ngực đều bị lộ ra hết trước mắt Lý Tưởng.
“Hắc hắc hắc, vì câu dẫn mình mà hi sinh bản thân cũng khá lớn a!”
Lý Tưởng hai mắt chăm chú nhìn Hoàng Linh Linh, sau đó cả người dựa vào trên ghế salon, bắt đầu thưởng thức phong cảnh tuyết trắng kia.
Hoàng Linh Linh trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ, lập tức ngẩng đầu liếc mắt với Lưu Nhã, rồi liếc mắt nhìn Lý Tưởng.
Lưu Nhã bất đắc dĩ thở dài.
Bạn tốt khuê mật của tôi ơi, đây đâu có thể nói rõ điều gì chứ? Da thịt trắng nõn như vậy trước mặt, nếu mà không nhìn thì mới có vấn đề đó.
Hoàng Linh Linh vui vẻ quét tiếp, sau đó đi tới bên người Lý Tưởng, nàng định tiếp tục gia tăng độ mạnh của câu dẫn, tốt nhất có thể làm cho thân thể Lý Tưởng có phản ứng nào đó, đến lúc đó mình có thể chứng minh Lý Tưởng có phải cầm thú hay không.
Chỉ là Hoàng Linh Linh đang bước tới, chân đột nhiên vấp phải một cái gì đó.
Vốn đang khom lưng quét dọn, Hoàng Linh Linh cả người cả người đổ về phía trước, sẽ bị ngã lăn trên đất.
“A!” Hoàng Linh Linh kinh hô một tiếng.
Lý Tưởng dương dương tự đắc rút chân mình lại, sau đó vươn tay ra.
Hoàng Linh Linh được Lý Tưởng vươn tay kéo, cuối cùng không có bị ngã xuống đất.
Hoàng Linh Linh còn chưa kịp vui vẻ thì cảm giác được ngực của mình truyền đến một tia cảm giác khác thường.
Giống như ngực của mình bị cái gì đó nắm lấy.
Hoàng Linh Linh sắc mặt trong nháy mắt biến đổi, cúi đầu nhìn thấy tay của Lý Tưởng để dưới thân của mình, mà bàn tay chết đâu không chết lại vừa vặn nắm lấy ngực của mình!!!
Ngực!!!
Ngực bị bóp rồi!!!
Hoàng Linh Linh giật mình đứng lên, chỉ là không biết do quá hoang mang rối loạn hay do gì khác, cho nên không có đứng lên được, mà cơ thể thì giãy dụa trong người Lý Tưởng.
Vốn Lý Tưởng chỉ là muốn đùa dai, muốn khiển trách cô nàng muốn câu dẫn mình một chút, không nghĩ tới Hoàng Linh Linh lại giãy dụa người, bộ ngực nằm khít trên tay mình cũng rung rung một trận.
Xúc cảm mềm mại khiến cho người siêu cấp thuần khiết như Lý Tưởng có chút tâm viên ý mãn, huyết mạch căng phồng lên.
Mà hậu quả của việc huyết mạch căng lên chính là Tiểu Lý Tưởng mạnh mẽ đứng dậy chào cờ.
Mà lúc này cả người Hoàng Linh Linh đang dựa cả vào trên người Lý Tưởng, Tiểu Lý Tưởng chào cờ liền đâm thẳng vào dưới bụng của Hoàng Linh Linh.
Hoàng Linh Linh cả người run lên mạnh mẽ, sau đó cố dùng lực đứng thẳng dậy.
“Anh!!!” Vừa định nói gì đó, Lý Tưởng đã vội vã quan tâm nói, “Linh Linh, cô không có sao chứ? Ài, đi lại cũng không cẩn thận chút, thật là!”
Lời này của Lý Tưởng vừa nói ra, Hoàng Linh Linh trong nháy mắt những lời muốn nói đều không nói được nữa.
Chẳng lẽ nói tiểu tử ngươi sàm sỡ ngực ta sao? Loại chuyện này có thể nói ra được sao? Bạn khuê mật của mình đang nhìn ở bên cạnh, mấu chốt là bạn khuê mật của mình lại thích cái tên này, có thể nói là bạn trai của bạn khuê mật rồi! Chính mình lại để cho bạn trai của bạn sờ ngực, mặc dù bây giờ là thế giới hiện đại rồi, bộ ngực bị sờ bóp một chút cũng coi như không có là gì, sờ thì cũng đã sờ rồi, nhưng là nét mặt của mình khẳng định là không nén giận được a!
Cho nên lời này thật sự không thể nói được, về phần Tiểu Lý Tưởng chào cờ đâm vào bụng của mình, cái này cũng khẳng định không thể nói a!
Hoàng Linh Linh nhất thời lâm vào cảnh bi hài.
Chính mình ra vẻ làm gì, rồi phải im lặng chịu thiệt thòi a!
Lại nhìn thấy trong mắt Lý Tưởng hiện lên một tia cười xấu xa, Hoàng Linh Linh trong lòng trầm xuống.
Mẹ nó, bị Lý Tưởng chơi xấu rồi.
“Linh Linh, đồ rửa xong rồi, qua đây nấu ăn đi.” Lúc này Lưu Nhã cũng lên tiếng gọi.
“Biết rồi biết rồi!”
Hoàng Linh Linh vội vàng sửa soạn người lại một chút, trừng mắt nhìn Lý Tưởng một cái, xoay người đi về phòng bếp.
“Thật đúng là mềm mại a!”
Lý Tưởng nhìn tay của mình, cười xấu xa nói: “Đây là xúc cảm của vếu sao? Lúc trước chỉ cảm giác được từ sau lưng, ngày hôm nay... hôm nay cuối cùng tay đã bóp được... Thật mềm mại, so với mông còn mềm hơn a! Có điều cũng thật lớn a, một tay bóp cũng không hết.”
Mà ở phòng bếp.
“Linh Linh, câu dẫn thế nào rồi?” Lưu Nhã hỏi.
“Cái này... Cũng được, không câu dẫn ra cái gì cả, có điều, Lưu Nhã, tớ đã nói với cậu, tên nam nhân này tuyệt đối là một kẻ hư hỏng, nhưng mà cậu phải chú ý, đừng có đi nói với hắn đấy!” Hoàng Linh Linh tận tình khuyên bảo.
Lưu Nhã cười xấu xa nhìn Hoàng Linh Linh, nói: “Không phải cậu ăn thiệt thòi của anh ấy chứ!?”
“Cái gì? Cậu đừng nói linh tinh.” Hoàng Linh Linh khuôn mặt đỏ bừng lên.
Lúc này điện thoại di động của Hoàng Linh Linh kêu lên, nàng vừa lấy ra nhìn, sắc mặt nhất thời biến đổi.
Lưu Nhã kỳ quái hỏi: “Linh Linh, sao thế?”