Đường Hiền Nhạc đi rồi, nhưng hắn đã vứt cho Thái Sinh một vấn đề giống như là một hạt giống chờ nảy mầm, ở trong lòng Thái Sinh suốt một ngày, trong đầu Thái Sinh luôn nghỉ đến lời hắn nói.

Hắn lại có thể trắng trợn nói ra dục như của mình vậy vọng, nhưng mà theo nào nghĩa nào đó hắn là em dâu của hắn nha, hắn tại sao có thể như vậy.

Thái Sinh muốn lớn tiếng chất vấn hắn.

Nhưng mà hắn không thể, hắn không có tư cách, hắn cũng không muốn thêm phiền toái, một mình phiền não là đủ rồi hắn không muốn hại cả Bạch Tấn Vân.

Làm sao bây giờ, hắn  phải tìm cách nào để thoát khỏi hắn đây.

Hắn thật sự …thật sự muốn nhào vào trong lòng của Bạch Tấn Vân,để cho hắn ôm bảo vệ chính mình.

Nghĩ đến đây Thái Sinh vẫy mạnh đầu, mình không phải là nam nhân sao, không thể bởi vì mặc nữ trang mà tính cách cũng giống nữ nhân, như vậy không chỉ có đại thiếu gia mà ngay cả chính mình cũng thường bản thân .

Lúc này, Thái Sinh mới phát hiện, mỗi khi gặp vấn đề khó khăn hắn luôn muốn nhìn thấy Bạch Tấn Vân.

Ánh trăng treo đầu cành, Bạch Tấn Vân đúng hạn đã trở lại, trong lòng  Thái Sinh tràn đầy vui mừng muốn nói gì lại thôi.

“Đệ làm sao vậy? Dáng vẻ không yên lòng vừa rồi có phải muốn nói gì với mình hay không?” Bạch Tấn Vân đi đến bên cửa sổ, từ phía sau ôm thắt lưng mảnh khảnh của Thái Sinh, để cằm hắn lên đầu vai Thái Sinh dịu dàng hỏi.

“Ta……” Thái Sinh suy nghĩ, quay đầu nhìn gương mặt của Bạch Tấn Vân gần trong gang tấc nói:“Đệ ngày mai muốn cùng huynh đi đến tiền trang, được không?”

“Tại sao đột nhiên muốn đến tiền trang với huynh ?” Bạch Tấn Vân khó hiểu nhìn Thái Sinh, khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn rõ ràng viết quá nhiều u buồn.

“Đệ…… đệ ở Bạch phủ  rất buồn, thật sự có chút nhàm chán…… đệ muốn ra ngoài đi dạo với đại thiếu gia……” Thái Sinh nói xong có chút chột dạ, thật ra hắn muốn cùng Bạch Tấn Vân ra ngoài sớm để tránh gặp Đường Hiền Nhạc.Mặc dù hắn không biết làm trái ý của Đường Hiền Nhạc sẽ có hậu quả gì,nhưng mà hắn thật sự không muốn đi,để cho hắn ích kỷ một lần đi.

“A, đệ làm sao vậy? Hai ngày trước vẫn còn muốn trốn tránh huynh,tại sao bây giờ muốn dính huynh nha?” Bạch Tấn Vân nói xong, hôn xuống hai má của Thái Sinh, đưa răng cắn vành tai của hắn nhẹ giọng nói:“Tối hôm qua cảm giác được không?”

Một câu, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái Sinh thoáng chút đỏ bừng,“Đại, đại thiếu gia, đừng nói như vậy xấu hổ lắm……”

“Ha ha ha, cùng ta ở chung một chỗ lâu như vậy ,đệ còn luôn thẹn thùng. Biết chưa,huynh chính là thích đệ như vậy.” Cánh tay của Bạch Tấn Vân ôm Thái Sinh gia tăng chút,“Nếu không nhìn thấy đệ tối hôm qua quá mệt mỏi , huynh thật muốn ăn đệ thêm một hồi.”

Thái Sinh xoay người đối mặt với Bạch Tấn Vân, nhìn góc cạnh rõ ràng mặt hắn, ánh mắt sáng ngời, nụ cười tràn ngập mị lực, kiễng mũi chân, vươn cổ chủ động đem môi mình dán lên môi của Bạch Tấn Vân.

Hắn chỉ muốn đến gần hắn, nằm ở trong ngực hắn tìm kiếm ấm áp.

Đây là yêu sao.

Bị Thái Sinh hôn trụ,Bạch Tấn Vân đầu tiên là sửng sốt sau đó lập tức đáp lại hắn, hung hăng hôn môi, rốt cục dục vọng dứt bỏ rồi lý trí, ôm lấy Thái Sinh đi đến bên giường……

Sáng sớm hôm sau, hai người dậy sớm, trong lòng Thái Sinh vẫn là có chút không yên, nhưng  mà  cùng Bạch Tấn Vân đi đến tiền trang sẽ không gặp Đường Hiền Nhạc  nha.

“Cộc…cộc…cộc……”

Truyền đến tiếng đập cửa, theo sau là thanh âm của Tiểu Nguyệt,“Đại thiếu gia, thiếu phu nhân đã dậy sao? Lão phu nhân muốn đi Tử Vân Tự dâng hương, muốn đại thiếu gia và thiếu phu nhân đi theo.”

“Hưm? Lão thái thái này thật sự đang muốn làm gì nha, ai muốn đi đến nơi đó nha!” Bạch Tấn Vân kéo cửa ra nhìnTiểu Nguyệt nói:“Ngươi quay về nói với lão phu nhân, ta và thiếu phu nhân muốn đi tiền trang, không rảnh bồi lão phu nhân nha.”

“Đại thiếu gia, lão phu nhân nói, nếu đại thiếu gia bận rộn không thể đi thì để cho thiếu phu nhân đi chung với phu nhân.” Vẻ mặt của Tiểu Nguyệt cũng rất là khó xử bởi vì nàng không thể đi chung với thiếu phu nhân, nàng cũng nhìn ra lão phu nhân không thích thiếu phu nhân lắm, đại thiếu gia lại không ở bên người lỡ như thiếu phu nhân bị ức hiếp thì làm sao nha.

“Như vậy sao.” Bạch Tấn Vân quay đầu nhìn Thái Sinh nói:“Đệ hôm nay đi với lão thái thái đi, ngày mai huynh đưa đệ đến tiền trang.”

“Vâng…..” Thái Sinh chậm rãi cúi đầu, trốn không được sao? Hắn thật sự trốn không khỏi bàn tay của Đường Hiền Nhạc sao?