6h sáng

Nó khẽ cựa mình ngồi dậy, bỗng thấy cơ thể mình bị một cánh tay ôm chặt

- Dậy rồi à????? - Hắn mỉm cười hỏi

- Ơ.... - Nó chớp mắt ba cái. Tối hôm qua nó khóc rất lâu đến khi ngủ quên. - Sao anh ngủ ở đây????

- Không ngủ đây chứ ngủ đâu??????? - Hắn khẽ xoa bóp cánh tay bị nó lấy làm gối nguyên một đêm - Tối hôm qua em cứ ép anh phải ở đây nghe em khóc nguyên đem, rồi lúc ngủ cứ ôm chặt tay anh. Sao anh về phòng được.....

- Anh..... Có làm gì biến thái chưa????

- Rồi..... - Hắn phì cười - Giỡn thôi, anh không có hứng với một cái người khóc đến mức mắt sưng húp như thế đâu, nhìn xấu xí lắm....

- Ý anh là em xấu thì anh sẽ không yêu em nữa à????

- Ngày xưa Moon xấu quắc, xấu hơn cả Anna nữa. Sao anh vẫn yêu đó thôi. Đừng nói tào lao nữa. Anh đi tắm đi học đây.....

- Hứ...... - Nó nhéo hắn mà cười tít mắt

Ai bảo có người yêu là khổ?

Nó giờ đang rất hạnh phúc với người nó yêu nhất trong cuộc đời này.

Dù cuộc sống có thế nào, dù thế giới có ra sao, dù tất cả quay lưng lại với nó, nhưng nó chỉ cần hắn ở bên, nó sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống để ở bên hắn.

Nó yêu hắn..... Yên rất nhiều....

Tình yêu đồng nghĩa với việc tin tưởng

Tế nên, dù có cô gái nào đến gây sự với nó và giành hắn đi nữa, nó cũng sẽ không khóc sướt mướt đòi chia tay nữa đâu

Bỏ đi một lần, suýt mất hắn một lần, nó đã đủ đau khổ lắm rồi.

Vì thế, nếu hắn chưa đuổi nó đi, bảo không cần nó nữa, nó mới đi

Còn không, nó sẽ mãi mãi ở bên hắn, dù bất cứ giá nào.

---------

Nó ở nhà hắn một mình

Do chuyện vừa rồi, nó không thể nào ló mặt ra ngoài được nên hắn đành đi học để nó ở nhà.

Điện thoại nó reo

Tin nhắn của Ji

“Không đi học được thì để chồng đi học đi chứ. Sao nhốt chồng ở nhà vậy?????”

“Đi rồi mà.”

“Không có.....”

“Anna thì sao???? Con nhỏ Nhật Uyên ấy.”

“Nghỉ luôn.”

Nó không trả lời nữa.

“Anh ấy đi thật à?????? Để xem con nhỏ Anna này bày trò gì đây.......”

......

Tối

Nó đứng trên sân thượng nhìn xuống

- Ai như Win.... và Anna....

Trong bóng tối, có hai thân thể quấn lấy nhau, một nụ hôn nồng nhiệt và cháy bỏng

“Sun à, anh lại thế nữa rồi.... Lúc trước cũng là con nhỏ đó, anh đi chơi với nó để em đợi dưới mưa suốt buổi tối.... Bây giờ cũng vậy, anh bỏ em ở nhà cả ngày rồi đứng hôn con nhỏ đó ngay trước mắt em..... Anh tưởng đứng trong góc khuất là em không thấy à????? Nhưng em giờ là Wendy, không phải Moon của ngày xưa nữa đâu, anh nhé!!!!! Cô ta còn nợ em một mạng đấy, anh mau buông cô ta ra trước khi em nổi điên, nếu không đừng trách em tại sao vị hôn phu của anh.... đã chết.....”

.....

- Anh Sun... - Nó mỉm cười đón hắn vào nhà - Áo cưới sao anh????? Đẹp không?????

- Em.... - Hắn tròn mắt - Sao em biết....

Nó nhún vai

- Anh nghĩ em là con ngốc à???? Em còn thấy anh đứng hôn cô ta trước cửa đấy!!!! Ngôi nhà này là căn cứ bí mật của anh, chỉ có mỗi thằng Jin biết, anh bảo thế mà.... Vậy thì anh giải thích cho em tại sao anh lại đưa cô ta đến đây hôn để em bắt gặp thế?????

- Em giận à?????

- Em giận.... Thì đã sao nào???? Anh nghĩ em bánh bèo thế à???? - Nó mỉm cười rồi bước đến vòng tay qua cổ hắn - Nói anh biết nhé.... Em không phải hạng tầm thường đâu, em là Wendy đó mà.....

- Anh nhớ vợ yêu quá đi.... - Hắn cúi xuống khẽ hôn nó. Nó vội tránh mặt.

- Đừng nha.... Em không thích xài chung đồ với người khác đâu, nhất là mấy con lúc nào cũng trét nguyên kí son kí phấn lên mặt đó. Đi tắm đi, anh phải tắm cho thật sạch, để cái mùa kinh tởm đó bay hết đi cho em, em mới đồng ý để anh hôn... Còn không thì... Dến gần em, coi chừng, em thiến nhé.... Còn nữa, đám cưới anh, thiệp mời của em đâu????

- Em định bày trò gì???? - Hắn khẽ cười - Anh cũng đang suy nghĩ nát óc vụ hủy cái hôn ước này đi đây.

- Từ từ rồi anh biết, thế nhé.... - Nó cười,một nụ cười sâu sa và đầy hàm ý - Đi tắm đi rồi xuống ăn cơm....

Nó sắp làm chuyện gì đây??????