"Tôi tự đi được.

" Sa Chức Tinh đặt chân xuống xe, dựa vào cánh cửa đứng thẳng dậy, giọng điệu mang theo xa cách lạnh nhạt.

Bàn tay vươn ra của Lạc Hi Thần cứng ngắc trên không trung, sau đó anh thu lại khẽ nhíu mày.

Anh không thích loại thái độ này của cô.

"Đêm nay, cảm ơn.

" Sa Chức Tinh không hề nhìn mặt anh đứng vững trên mặt đất, kiểm tra bàn chân bị thương của mình một chút sau đó lảo đảo đi vào nhà, thậm chí còn không cho anh thời gian nói chuyện.

Lạc Hi Thần đứng ngoài cửa nhà họ Sa yên lặng nhìn bóng lưng dần dần đi xa qua cánh cổng khắc hoa, trong đôi mắt cô đơn nhiều hơn một chút thâm trầm.

Nha đầu này đang cố gắng giữ khoảng cách với anh?Từ khi nào, từ khi nào cô gái xinh đẹp như búp bê này bắt đầu xa cách anh?Lạc Hi Thần và Sa Chức Tinh là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết được mọi người yêu thích.

Hai nhà của hai người nằm sát nhau, lúc Sa Chức Tinh còn trong bụng của mẹ Sa thì mỗi ngày Lạc Hi Thần đều đến đảo quanh thế giới của cô, sau khi sinh gần như cũng mỗi ngày đối mặt nhau, trừ bỏ thời gian anh ra nước ngoài sáu năm thì hai người thường xuyên thấy bóng dáng của nhau trong nhà mình, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau học tập, lúc còn bé thậm chí còn ngủ cùng nhau, đã quen thuộc đối phương đến không thể nào quen thuộc hơn.

Lạc Hi Thần lớn hơn Sa Chức Tinh bốn tuổi, lúc cô ra đời thì anh cũng có mặt trong phòng bệnh, em bé vừa ra đời nhăn nhăn nhúm nhúm, lần thứ nhất em bé mở mắt người đầu tiên nhìn thấy không phải bác sĩ, không phải mẹ Sa cũng không phải ba Sa mà chính là Lạc Hi Thần.

Đúng vậy, Lạc Hi Thần.

Anh là người đầu tiên xuất hiện trong thế giới của Sa Chức Tinh.

Đối với chuyện này ba Sa và mẹ Sa sầu não mấy ngày liền, con gái nhà mình đợi lâu như vậy mới chào đời, vậy mà vừa chào đời lại không thấy ba mẹ mình đầu tiên, mà lại nhìn thấy người khác, tiện nghi cho thằng nhóc kia.

Người trong nhà Lạc Hi Thần đối xử rất tốt với Sa Chức Tinh, do lúc đầu muốn sinh con gái nhưng cuối cùng lại sinh con trai nên mẹ Lạc-Ôn Lam yêu thương Sa Chức Tinh như con gái ruột, cưng chiều cô không kém gì người thân của cô.

Cũng vì quan hệ như vậy nên lúc còn bé Sa Chức Tinh rất thích chạy đến nhà họ Lạc, những lúc ba Sa và mẹ Sa bận thì đều gửi Sa Chức Tinh cho nhà họ Lạc trông.

Bé gái xinh xắn dễ thương, lúc cười lên hai mắt cong cong rất làm người ta yêu thích, lúc yên tĩnh thì xinh đẹp như búp bê được trưng bày trong tủ kiếng nên rất được Ôn Lam thích, bà hay chỉnh sửa cách ăn mặt cho cô, tự mình làm điểm tâm cho hai đứa bé, còn sai sử con ruột của mình là Lạc Hi Thần phục vụ cho Sa Chức Tinh, có thể nói tiểu nha đầu này gần như trở thành một phần của nhà họ Lạc.

Lúc còn nhỏ Sa Chức Tinh rất thích Lạc Hi Thần, cô thường xuyên đi theo sau lưng anh gọi "anh Lạc", "anh Lạc", giọng nói rất ngọt mềm mại, giống như loại kẹo ngon nhất thế giới này ngọt đến khắc sâu vào lòng người.

Lạc Hi Thần và Sa Chức Tinh là thanh mai trúc mã điển hình, nhưng sau khi lớn lên họ không tiếp tục phát triển cái danh thanh mai trúc mã này nữa.

Không biết từ lúc nào Sa Chức Tinh bắt đầu xa cách anh, cố gắng duy trì khoảng cách, từ xưng hô thân thiết "anh Lạc" cũng biến thành tên họ.

Giữa anh và cô sao lại biến thành như bây giờ?Lạc Hi Thần rất không hiểu.

Con gái trưởng thành thì suy nghĩ đều khó nắm bắt như vậy sao?.