Chu Cẩn Hành rất ít khi gặp phải tình huống như thế này, ngay lập tức cảm thấy khó đối phó.

Cho dù bị tập thể các thành viên trong hội đồng quản trị buộc tôi, y đều có thể mặt không đỏ tim không đập mà bình tĩnh, nhưng hiện tại y cảm thấy tình huống trước mắt thật quá xấu hổ.

Từ hôm ở lại đây, y biết Đinh Tiểu Vĩ thẳng tưng, mà mình lại không tính toán ở nhờ chỗ này tránh đầu sóng ngọn gió, đối với hắn không có ý gì. Y lại không phải không có chính sự, không thể suốt ngày ngồi nhà tưởng tượng mấy thứ vô dụng được.

Chỉ là Đinh Tiểu Vĩ, người này, thật sự là chả có kiêng dè cái gì cả.

Đinh Tiểu Vĩ nghĩ y và hắn cùng là đàn ông nhưng lại không nghĩ tới, y trời sinh đối với nam nhân có thể cương lên được.

Y làm sao mà tự chủ được, tuổi trẻ tráng kiện phát dục kiện toàn, không chịu nổi Đinh Tiểu Vĩ cả ngày cứ như vậy khỏa thân lắc lư trước mặt mình.

Trong khoảng thời gian ngắn này, Chu Cẩn Hành có chút bất mãn đối với Đinh Tiểu Vĩ.

Nếu người này có thể có chút khái niệm cơ bản về lễ nghi thì sẽ không làm y lâm vào tình cảnh khó xử như thế nữa.

Đinh Tiểu Vĩ thấy y nửa ngày chưa phản ứng liền không kiên nhẫn, đưa tay qua muốn cầm lấy vòi sen phía dưới.

Chu Cẩn Hành che cũng chưa kịp, tiểu huynh đệ còn đang ý chí chiến đấu sục sôi, cứ như vậy mà bại lộ trước tầm mắt Đinh Tiểu Vĩ.

Đinh Tiểu Vĩ sửng sốt một chút, phản ứng đầu tiên cư nhiên là: Đm, sao có thể lớn như vậy chứ.

Chu Cẩn Hành tuy rằng rất xấu hổ, nhưng so với Đinh Tiểu Vĩ, trên mặt lại càng không nhịn được. Sớm biết rằng vừa vào đã phải so cái ấy, đánh chết hắn cũng không tiến vào, thật là tự ái a.

Hắn có chút hối hận, ngày thường mình trước mặt Chu Cẩn Hành thường xuyên khỏa thân lắc lư. Trước kia hắn cũng thích so kích cỡ với người khác, nhưng lần này hắn còn chưa chuẩn bị gì mà tiến vào, vừa thấy liền bại trận, muốn quay mặt đi chỗ khác ngay.

Đinh Tiểu Vĩ ngượng ngùng nói một câu, "Ồ, rất tinh thần nha." Nói xong theo bản năng lấy khăn che tiểu huynh đệ của chính mình.

Chu Cẩn Hành xoay mặt, lấy khăn bắt đầu lau mình, "Anh tắm đi, tôi tắm xong rồi."

Đinh Tiểu Vĩ chua xót mà nói, "Có huyết thống ngoại quốc đúng là không giống nhau ha, cậu như thế mấy cô sao chịu được."

Hắn thấy Chu Cẩn Hành không phản ứng lại bèn cố tình trêu đùa, "Tôi nói, mấy ngày nay cũng thật làm khó cậu. Trước kia hẳn là có nhiều người tự nguyện lên giường vì cậu, hiện giờ lại nghèo đến nỗi phải tự sản xuất rồi tự tiêu dùng, ha, đều là đàn ông mà, anh sẽ hiểu cho cậu ha."

Hắn thật tình cho rằng Chu Cẩn Hành nghẹn lâu lắm rồi nên mới trốn trong phòng tắm DIY. Hắn nghĩ như vậy làm Chu Cẩn Hành nhẹ nhàng thở ra. (DIY = do it yourself)

Đinh Tiểu Vĩ vừa xoa đầu mình vừa nói, "Cậu không có việc gì thì ra ngoài một chút, có thể đi gặp gỡ ai đó, nhưng đừng mang về nhà nha, trẻ con nhìn thấy không tốt......"

Còn chưa nói xong đã nghe tiếng Chu Cẩn Hành rầm một tiếng, đóng cửa phòng tắm lại.

Đinh Tiểu Vĩ cười ha ha.

Hắn tắm rửa xong liền đi ra, thấy Chu Cẩn Hành đưa lưng về phía hắn nằm, vẫn không nhúc nhích.

Đinh Tiểu Vĩ cảm thấy thật thú vị, bèn nằm bên cạnh y, đẩy y một chút, "Aiz, giận dỗi à? Cậu ngại ngùng gì nha."

Âm thanh Chu Cẩn Hành chán nản: "Ngủ đi."

Đinh Tiểu Vĩ nhếch miệng cười một chút, tiểu tử còn trẻ da mặt mỏng, mình lại không cẩn thận mà kích động người ta.

Đinh Tiểu Vĩ vỗ vai y, "Tiểu Chu, anh cho cậu xem thứ này." Nói rồi đột nhiên đem nửa thân mình áp vào người Chu Cẩn Hành, sau đó với tay ra dò dò muốn tìm cái hộp dưới giường.

Chu Cẩn Hành vẫn còn đang căng thẳng, lại không dự đoán được Đinh Tiểu Vĩ bỗng nhiên áp vào người mình như thế, lửa trong người càng tăng thêm.

Y phản xạ có điều kiện mà đẩy Đinh Tiểu Vĩ một cái, theo bản năng mà nhảy dựng lên, lúc này hơn phân nửa thân thể Đinh Tiểu Vĩ đều ở ngoài giường, eo vừa lúc chạm ngang người hắn, bị hắn động như vậy, cả người không khống chế được, hướng phía dưới giường mà trở mình. Hắn ngã xuống, nhưng vì không thể rơi vào người Chu Cẩn Hành được, bèn túm luôn cánh tay y, đem y cũng từ trên giường lăn xuống đất.

Một trận hỗn loạn, phịch xuống, Đinh Tiểu Vĩ "Ngao" một tiếng kêu đau, hai người một trước một sau lăn đến dưới gầm giường.

Đinh Tiểu Vĩ đâm đầu vào tủ đầu giường, thoáng cái đâm ngốc. Chờ đến lúc hắn phản ứng lại mới ý thức được Chu Cẩn Hành áp trên người hắn, phía trong đùi bị thứ gì đó vừa cứng vừa nóng đỉnh vào......

Mặt Đinh Tiểu Vĩ đều tái cả rồi.

Sắc mặt Chu Cẩn Hành cũng biến đen, cắn răng nhìn hắn.

Đinh Tiểu Vĩ lúc này cũng không biết nên nghĩ gì, thuận tay lấy đồ vật dưới ga giường, giơ lên trước mặt Chu Cẩn Hành, nghĩ muốn giải thích, lầm bầm nói: "Tôi đã định lấy cho cậu cái này."

Chu Cẩn Hành vừa nhìn sang, cô giáo Sora Aoi mỉm cười ngọt ngào, ngực – to – đầy – quyến – rũ ở sát ngay kế bên.

Đinh Tiểu Vĩ đại khái cũng ý thức được mình hơi quá high, đem đĩa ném xuống đất, mắng: "Đm, cậu lên thật nha, cái ấy của cậu đỉnh vào tôi đấy."

Bị một nam nhân khác đỉnh vào người, thật sự rất chán ghét, trong lòng Đinh Tiểu Vĩ không được tự nhiên, cũng không cẩn thận bèn suy nghĩ sâu xa, kỳ thật cũng không dám nghĩ.

Chu Cẩn Hành nhíu nhíu mày, cố gắng chống thân mình lên, kết quả cùng chỉ là ở trên người Đinh Tiểu Vĩ giật giật, cũng chưa đi xuống.

Đinh Tiểu Vĩ có thể cảm giác được cái vật vừa to vừa nóng kia cọ xát hông mình, chỉ cần lệch thêm một hai tấc là hai tiểu huynh đệ sẽ chạm trán.

Hắn kêu lên: "Cậu đừng nhúc nhích, cậu hôm nay thật mẹ nó quá tinh thần, ở trên người tôi cọ cái gì!"

Chu Cẩn Hành thở dài, "Chân tôi bị trẹo rồi."

Y không nói dối, hiện tại chân vừa động đã đau, muốn xoay người lên nhưng không có chỗ tựa, đành trở mình hướng chỗ người kia, chỗ đó là phía dưới giường, không có đủ không gian. Đinh Tiểu Vĩ trợn trắng mắt, một phen đem người trên hắn đẩy xuống, hùng hùng hổ hổ muốn đứng lên, "Mẹ nó, cậu có bệnh à, tôi lấy đồ cậu lại đẩy tôi xuống đất, tốt thật, ót sưng lên rồi, không phải xuất huyết não rồi đi...... Đm, cậu thật là."

Chu Cẩn Hành cũng buồn rầu nói: "Anh lấy đồ sao không xuống dưới mà lấy, đè lên người tôi làm gì."

"Làm như vậy không phải tiện hơn sao, có chuyện gì to tát chứ, tôi nói rốt cuộc cậu kích động cái gì nha..." Hắn lại nghĩ tới huynh đệ của Chu Cẩn Hành hứng thú dào dạt mà đỉnh vào đùi hắn, nhịn không được lại liếc nhìn Chu Cẩn Hành một cái,nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của y đang suy nghĩ sâu xa, đột nhiên lại thấy không được tự nhiên.

Chu Cẩn Hành cũng vừa lúc ngẩng cổ nhìn hắn, duỗi tay hướng tới, "Đỡ tôi lên đi."

Đinh Tiểu Vĩ thật muốn y ngủ luôn một giấc trên đất đi.

Hắn đưa tay cầm tay Chu Cẩn Hành, kéo người một phát từ dưới đất lên.

Chu Cẩn Hành đứng lên, trong nháy mắt, mặt chỉ cách hắn mấy cm, Đinh Tiểu Vĩ cảm giác hô hấp của y cùng thân thể đều tỏa ra nhiệt khí hướng thẳng vào mặt mình, kể cả mùi nước cạo râu rẻ tiền mà hắn dùng trong nhiều năm, đều khiến hắn đột nhiên không nói được mấy lời phong tình nữa.

Đinh Tiểu Vĩ trong lòng thở dài. Tìm không được phụ nữ, giờ cũng không thấy đàn ông gợi cảm a, chẳng lẽ hắn phải đi vào con đường tà đạo thật sao. Giờ khắc này hắn đột nhiên không do dự nữa, thực sự hạ quyết tâm sẽ hẹn hò với thư kí Lưu.

Chu Cẩn Hành ngồi xuống cuối giường, cau mày xoa cổ chân.

Đinh Tiểu Vĩ nhìn thoáng qua, bèn lấy một lọ dầu từ tủ đầu giường, đổ ra tay một ít, nắm tay lại xoa xoa cho nóng, rồi mới cầm lấy chân Chu Cẩn Hành.

Chu Cẩn Hành giương mắt nhìn hắn.

Đinh Tiểu Vĩ vừa mát xa cho y vừa lẩm bẩm, "Cái này không quá hạn nhỉ, mà quá hạn cũng không có việc gì đi... Bình này là vợ tôi lúc trước mua. Tính tình cô ấy hay sốt ruột, vội vàng luống cuống, suốt ngày không va vào người này thì cũng đụng trúng chỗ nào đấy rồi, trên đùi thường xuyên có vết tím. Chiêu thức mát xa của tôi cũng từ người cô ấy mà tập thành...... Kỳ thực tôi đối với cô ấy khá tốt, nàng lại hay thấp thỏm lo lắng, theo người giàu là có thể yên ổn sống qua ngày sao, cũng không nhất định phải thế chứ...... Tựa vào, tôi cùng cậu lải nhải làm gì nhỉ, đúng là lớn tuổi rồi..."

Chu Cẩn Hành không biết nói gì cho phải, lại hỏi: "Linh Linh không nghĩ đến mẹ sao?"

"Lúc cô ấy đi con bé còn không nhớ, mặt cô ấy cũng chưa nhớ kĩ. Như vậy cũng tốt, đỡ đòi mẹ, bất quá tôi vẫn phải tìm mẹ cho nó, con gái vẫn là phải có mẹ, ngộ nhỡ lớn lên lại dễ ảnh hưởng bởi những việc sai trái.

Chu Cẩn Hành nghe thấy hắn ở đằng kia lại nói đến phụ nữ liền có chút phiền, có lệ mà đáp: "Anh sẽ tìm được."

Đinh Tiểu Vĩ xoa bóp cho y một lúc, đôi mắt không nhịn được hướng đến đũng quần đang dựng đứng của Chu Cẩn Hành, "Ai, cái kia của cậu không xuống, không được, cậu đi WC đi."

Thần săc Chu Cẩn Hành không được tự nhiên, đem đầu hắn gạt sang một bên, không phản ứng lại.

Đinh Tiểu Vĩ tự thấy mất mặt, cũng không nói chuyện nữa.

Hắn ấn xong chân Chu Cẩn Hành, hai người cùng nằm xuống ngủ.

Đáng tiếc lúc này cả hai đều có tâm sự, đều không ngủ nổi.

Từ lần thư kí Lưu tặng chút đồ chơi cho Linh Linh, quan hệ giữa nàng và Đinh Tiểu Vĩ ngày càng tiến triển.

Đinh Tiểu Vĩ người này ở công ty nhân duyên không tồi, tính cách không câu nệ tiểu tiết, thích nói đùa, với ai cũng có thể nói chuyện được, hơn nữa lớn lên hăng hái, lại biết dỗ dành trẻ con, công ty bất kể là bác gái quét sân hay các cô gái đều rất thích cùng hắn nói chuyện, hiện tại thư kí Lưu cũng cùng hắn vừa nói vừa cười.

Tuy rằng thư kí Lưu từ nhỏ đến lớn tật xấu không ít, đối nhân xử thế, làm việc đều không ai thích, nhưng Đinh Tiểu Vĩ cùng nàng ở chung mấy ngày, phát hiện nàng thật ra cũng không xấu.

Kỳ thật Đinh Tiểu Vĩ vào làm ở công ty sớm hơn nàng, thời điểm mà nàng mới tới, Đinh Tiểu Vĩ cảm thấy nàng trước – lồi – sau – vểnh, vẫn là quả phụ, liền cố ý lôi kéo nàng làm quen, sau thấy không chung đường, bèn từ bỏ. Hiện tại hai người đã có chút thân quen, Đinh Tiểu Vĩ lại có cái tâm tư ấy.

Hắn cũng không muốn giống như mấy lão trung niên sắc lang, thật sự một người đàn ông độc thân có con nhỏ, sống cũng không dễ dàng. Thể xác và tinh thần tịch mịch không nói, chỉ là một người gách vác sứ mệnh giáo dục bồi dưỡng cho con cái, hắn cũng có chút thở không nổi.

Hắn cũng hi vọng về nhà là có thể có người làm vài món ăn, đun nồi nước cho hắn, buổi tối bên cạnh có người nói chuyện sưởi ấm, Linh Linh lớn hơn một chút, có người mẹ giáo dục kiến thức tuổi dậy thì cho con bé.

Thời gian độc thân càng lâu, dục vọng càng mãnh liệt. Đặc biệt sau khi Chu Cẩn Hành xuất hiện, với vai trò như một người vợ đã đánh thức kí ức của hắn mà hắn đã quên trong thời gian dài, chẳng qua ở nhà nấu cơm cho hắn, dỗ Linh Linh ngủ, buổi tối nằm cạnh hắn, nhưng không nên là một người đàn ông.

Vì thế, Đinh Tiểu Vĩ ở công ty đối với thư kí Lưu ngày càng nhiệt tình.

Thư kí Lưu có cái tên đặc biệt giống cô bé, gọi là Sa Sa.

Ở văn phòng đều ngang nhiên gọi như vậy, hơn nữa Đinh Tiểu Vĩ có thái độ khoe khoang, những người khác lại không mù, không có chuyện nhìn không ra ý đồ của hắn, dần dà, thư kí Lưu cũng nhận ra.

Chồng thư kí Lưu mấy năm trước qua đời vì tai nạn xe, cô cũng chưa có người bạn đồng hành cố định, mấy cuộc tình ngắn ngủi cũng có vài lần, nhưng là lo lắng đến hoàn cảnh, con cái, hàng loạt vấn đề, cuối cùng không ai đáng tin cậy cả.

Con gái đến tuổi như nàng, càng không có khả năng không trống vắng, đối với sự xum xoe của Đinh Tiểu Vĩ, trong lòng mừng thầm, nhưng lại có chút phiền chán.

Như vậy, chứng tỏ chính cô vẫn còn mị lực, đó luôn là một điều hạnh phúc, huống chi bộ dạng Đinh Tiểu Vĩ cũng rất đàn ông, công ty bọn họ nhỏ, nhất thời chọn không ra một người so với hắn anh tuấn hơn. Nhưng về phương diện khác, mặc dù Đinh Tiểu Vĩ đẹp thật, hắn vẫn làm lái xe. Thư kí Lưu thực tế nghĩ muốn phải tương xứng, cô cũng không tìm người giàu có, nhưng ít nhất phải giỏi hơn nàng một chút đi.

Thư kí Lưu giống như nhiều phụ nữ lớn tuổi, phân vân giữa hai lựa chọn mạo hiểm: "Kiên nhẫn góp nhặt để vượt qua " và "Tương lai có thể sẽ tốt hơn."

Cô đối với Đinh Tiểu Vĩ, một bên nhập nhằng không rõ, một bên giữ cho mối quan hệ không tiến triển thêm.

Đinh Tiểu Vĩ mà, khó mà có được một cô gái tính tình thoải mái, trong lúc hăng hái nhất thời đứng lên, về nhà lại kể cho Chu Cẩn Hành, nói hôm nay lại cùng Sa Sa nói chuyện gì, cùng nhau ăn trưa các loại, nhưng cuối cùng đều sẽ nói câu "Bất quá chuyện này cũng chưa chắc chắn, người ta còn chưa để ý đến tôi" như để lưu lại cho mình một đường lui.

Đàn ông ba mươi tuổi, nào còn có thể ngây ngô, hắn cũng biết điều kiện mình không tốt, có điểm không xứng với người ta, việc này chỉ có thể tự mình nỗ lực mà thôi.

Mỗi lần như vậy, Chu Cẩn Hành đều chỉ cười không nói gì, cuối cùng không mặn không nhạt mà nói, "Vậy anh cố lên."

Dần dà Đinh Tiểu Vĩ phát hiện, y không có hứng thú với câu chuyện đó của hắn, nên cũng ít khi đề cập đến.

Rất nhanh, Đinh Tiểu Vĩ đã có một cơ hội.

Công ty tổ chức liên hoan, giám đốc trả tiền, khó mà có lần hào phóng như thế, mời bọn họ đến một nhà hàng lẩu hải sản.

Bởi vì vợ giám đốc cũng đi, thư kí Lưu an phận ngồi cách giám đốc rất xa, Đinh Tiểu Vĩ nhân cơ hội tới ngồi bên cạnh nàng.

Đồng nghiệp ở công ty đều thì thầm rằng hai người này có chuyện nha, bèn cố ý trêu đùa bọn họ.

Đinh Tiểu Vĩ cũng nhân cơ hội cùng thư kí Lưu uống vài chén rượu.

Tửu lượng của hắn cũng bình thường, trường hợp thông thường ứng phó còn được, nhưng cuối cùng tất cả mọi người đều uống say, ngồi dưới ghế không kiêng nể gì mà gào loạn, gọi bậy, Đinh Tiểu Vĩ vì Sa Sa ở trước mặt nên bề ngoài sĩ diện, ai đến kính rượu cũng không từ chối, sau cùng uống đến đi đứng cũng còn lắc lư xiêu vẹo.

Thư kí Lưu còn tỉnh táo, hiếm khi dịu dàng mà khuyên hắn uống ít, kì thật là không muốn cùng một con ma men lải nhải với nhau

Đinh Tiểu Vĩ bị cồn xông não, cảm xúc đều phóng đại, liền cảm thấy người kia là đang quan tâm mình, bèn thay đổi ngữ điệu nói chuyện khiến người xung quanh còn ồn ào hơn.

Lúc này thư kí Lưu thật sự phiền.

Đến khi kết thúc, Đinh Tiểu Vĩ ân cần muốn đưa thư kí Lưu về nhà.

Đàn ông vừa uống rượu có chút phiền, thư kí Lưu đương nhiên không muốn hắn đưa.

Đinh Tiểu Vĩ kiên trì, nói rằng cô xinh đẹp như vậy, về nhà một mình nguy hiểm a, tôi không yên tâm gì đó.

Đổi lại lúc hắn thanh tỉnh, tuyệt đối sẽ không nói những lời ngượng ngùng và ngạo mạn như vậy, đáng tiếc hiện giờ hắn uống nhiều quá.

Cuối cùng thư kí Lưu thật sự không chịu nổi nữa, mới nói, "Ngồi xe đạp phía sau quá lạnh, tôi vẫn nên tự mình về thôi."

Lời này trực tiếp khiến Đinh Tiểu Vĩ sửng sốt.

Họ trực tiếp đi taxi từ công ty đến đây, hắn sao lại đi xe đạp làm gì, thư kí Lưu không thể không biết. (Ý là đi taxi tới, cô Lưu cũng biết hắn đi taxi mà lại nhắc đến xe đạp là sao)

Bây giờ hắn đang rất say nhưng vẫn hiểu người kia có ý gì.

Những lời này như cảnh tính hắn, lập tức đập Đinh Tiểu Vĩ tỉnh.

Thư kí Lưu nhìn biểu tình của Đinh Tiểu Vĩ, cũng cảm thấy mình vừa nói hơi khó nghe, nhưng lại không thể thu hồi, nên có chút xấu hổ nhìn hắn.

Dù sao Đinh Tiểu Vĩ vẫn là đàn ông, bèn nói: "Nga, vậy hả, vậy cô tự trở về đi, trên đường cẩn thận một chút."

Một thân lảo đảo về đến nhà, Đinh Tiểu Vĩ có chút đau lòng, sau đó vẫn thấy buồn, kì thật chủ yếu là tổn thương lòng tự trọng.

Hồi học đại học, hắn là một người có mị lực, không cần biết có bao nhiêu tiền, khi đó hắn lớn lên đẹp trai, chơi bóng rổ tốt, không biết có bao nhiêu thiếu nữ trộm liên lạc qua mảnh giấy với hắn, lúc đó vợ cũ cũng theo đuổi hắn.

Chính là, hiện tại, Đinh Tiểu Vĩ cười tự giễu.

Tới cửa nhà, Đinh Tiểu Vĩ hoa mắt, khoa tay múa chân một lúc, mãi vẫn chưa vào được.

Mân mê nửa ngày, cửa mở từ bên trong, Chu Cẩn Hành nhíu mày nhìn một thân hắn toàn mùi rượu.

Đinh Tiểu Vĩ lập tức bổ nhào vào người y, hàm hồ mà nói, "Tiểu Chu này, bồi anh uống chút rượu đi."