Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 88: Đồng đội không đáng tin cậy!

Lam Hiên Vũ kéo Tiền Lỗi một phát, đồng thời chém ra tay trái, bốn cây băng chùy bay đi, tinh chuẩn mà bay trúng bốn đầu dung nham khuyển đang xông tới, đánh cho bọn chúng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Trong đó, một con còn bị đâm trúng mắt mà ngã xuống mặt đất, đã bị trọng thương.

Lúc này Tiền Lỗi chỉ cảm thấy lực lượng tay phải của Lam Hiên Vũ thật sự là quá lớn, rõ ràng mình cường tráng hơn hắn,, lại bị hắn dễ dàng kéo lại.

"Ngồi xổm xuống." Lam Hiên Vũ quát to một tiếng. Tiền Lỗi bất chấp suy nghĩ, vội vàng theo lời hắn mà trầm xuống, sau đó dưới chân hắn vừa trượt, thân thể liền xông ra ngoài.

Dưới sự giật mình, Tiền Lỗi không khỏi kêu lớn, lúc này hắn mới phát hiện, không biết từ lúc nào mà dưới người mình đã nhiều thêm một tầng băng, mà mình lại đang bị Lam Hiên Vũ đẩy ra trên tầng băng này.

Sau khi Lam Hiên Vũ đẩy Tiền Lỗi ra khỏi thì đã không còn vướng sự liên lụy của hắn, tốc độ đột nhiên bạo tăng. Thân thể hắn nhoáng một cái, dưới chân Đông một bước, Tây một bước, liền như vậy mà chui ra khỏi sự vây vông của đám dung nham khuyển. Tuy trường bào trên người đã có rách ít nhiều, nhưng cuối cùng hắn cũng không có bị thương.

Bên kia, lúc này Lưu Phong đã vọt tới sát tường, nhưng chính như lúc trước Tiền Lỗi nói vậy, lực công kích của hắn thật sự là không đủ mạnh, cho dù là con dung nham khuyển bị hắn đánh bay lúc trước cũng không có bị thương nặng. Bảy tám đầu dung nham nguyễn vẫn đuổi ở phía không bỏ, mà hắn bằng vào tốc độ nhanh, liền chạy như điên trong Đấu Thú Tràng, trong khoảng thời gian ngắn cũng không bị con dung nham khuyển nào đuổi kịp.

Nhưng không thể nghi ngờ, ba người bọn hắn đã rơi vào sự nguy hiểm tuyệt đối.

Lam Hiên Vũ đang rất hoài nghi, liệu có phải từ trước tới giờ Lưu Phong cùng Tiền Lỗi cũng chưa bao giờ thắng được khảo hạch sơ cấp này.

Sau khi Lam Hiên Vũ lao khỏi phạm vi vây công của đám dung nham khuyển, hắn nhanh chóng phóng tới hướng Tiền Lỗi, bởi vì cũng không thể mặc kệ hắn a. Mà lúc này, dung nham khuyển phía sau cũng đã nhào tới.

Lam Hiên Vũ có thể bằng vào bộ pháp linh hoạt để né tránh, nhưn dù sao hắn cũng còn nhỏ, nên tốc độ còn không bằng những con dung nham khuyển này, Mà đám dung nham khuyển phía sau cũng đã nhào tới, mắt thấy chúng đã muốn nuốt sạch hắn.

Đúng lúc này, Lam Hiên Vũ đã hướng về phía Tiền Lỗi mà nâng lên tay trái, mười mấy cây ngân văn Lam Ngân Thảo lập tức phóng về hướng Tiền Lỗi. Lam Hiên Vũ kêu to: "Kéo ta." Nói xong, hắn đã nhảy dựng lên.

Tiền Lỗi một phát bắt lấy lam ngân thảo của Lam Hiên Vũ, hắn dùng sức kéo một cái, lập tức giật Lam Hiên Vũ bay về hướng mình, tạm thời kéo hắn khỏi đám Dung Nham Khuyển.

Thật sự là rất nhiều a!

Lam Hiên Vũ cũng không cảm thấy bọn hắn còn có thể thắng, nhưng vào lúc này hắn cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể kiên trì.

Hắn lập tức quay người mà chém ra tay trái, từng đám băng chùy bắn ra. Băng chùy còn không có bắn trực tiếp vào người Dung Nham Khuyển, dưới khống chế củ Lam Hiên Vũ, chúng đã nhao nhao nổ tung, hóa thành một mảnh băng sương mù. Băng hỏa tương khắc, hiển nhiên dung nham khuyển rất chán ghét loại công kích nhiệt độ thấp này, hơn nữa, bị băng sương mù che lấp nến tốc độ vọt tới của chúng lập tức chậm rất nhiều.

"Lưu Phong, tới đây!" Lam Hiên Vũ quát to một tiếng, kéo Tiền Lỗi chạy tới hướng Lưu Phong.

Hiện tại, chỉ có ba người tụ tập ở một chỗ mới có thể đối phó nhiều địch như vậy. Sau khi Tiền Lỗi phóng ra Triệu Hoán Chi Môn thì cơ bản liền tương đương với việc không có gì dùng. Hắn cần nghỉ ngơi một thời gian để khôi phục Tinh Thần Lực cùng hồn lực, sau đó mới có thể triệu hoán lần nữa.

"Ngươi còn cần bao lâu nữa?" Lam Hiên Vũ quay đầu hỏi Tiền Lỗi đang bị mình kéo túm đi.

Tiền Lỗi làm một vẻ mặt bất đắc dĩ: "Còn cần nửa phút a. Con mèo vừa nãy không có tiêu hao quá nhiều Tinh Thần Lực cùng hồn lực của ta."

Muốn không nói võ hồn của Tiền Lỗi không đáng tin cậy cũng không được rồi, mỗi lần thi triển Hồn Kỹ, tiêu hao của hắn đều căn cứ theo đối tượng triệu hoán mà định ra, tính không xác định quá lớn.

Khoé miệng Lam Hiên Vũ co lại, hắn biết, hiện tại muốn chuyển bại thành thắng chỉ sợ chỉ có thể gửi hi vọng vào Tiền Lỗi sáng tạo kỳ tích, triệu hồi ra hồn thú cường đại.

"Ta đến rồi!" Lưu Phong hóa thân một đạo bạch quang, rất nhanh hướng Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi lao đến. Tốc độ của hắn cũng không chậm, thế nhưng là, tựa hồ có chút nhanh hơi quá.

"Dừng lại!" Mắt thấy thân ảnh màu trắng kia đã càng ngày càng gần, lại không có chút ý giảm tốc độ nào, Lam Hiên Vũ vội vàng quát to một tiếng.

"Ta...." Lưu Phong cũng muốn ngừng, nhưng vì lúc trước hắn đã dùng ra tốc độ nhanh nhất, nên trong khoảng thời gian ngắn muốn dừng cũng không được.

"Phanh —— "

Ba người đụng vào nhau, lập tức ngã lăn thành cục đất hồ lô.

Lam Hiên Vũ có chút muốn khóc, đây đều là cái loại đồng đội gì vậy a! Khó trách trước khi mình đến, lớp thiếu niên năng động chỉ còn lại hai người bọn họ làm một tổ, hai người này tuyệt đối là đứng đầu toàn lớp về việc.... không đáng tin cậy a. Cho dù là Diệp Linh Đồng mình không thích cũng đáng tin hơn bọn hắn nhiều lắm a!

Mà lúc này, Đám dung nham khuyển đã xông tới.

"Tiền Lỗi, chuẩn bị triệu hoán. Ta giúp ngươi chống đỡ một lát." Lam Hiên Vũ vừa nói vừa ấn tay trái xuống mặt đất, toàn lực mà phát ra hồn lực.Từng đám cây băng nhọn vừa thô vừa to bỗng nhiên chui ra từ mặt đất chui ra, đem ba người bảo hộ ở trong. Những cây băng nhọn này đã dài tới hơn một mét, mà thân thể ba người lại nhỏ, có rừng băng bảo hộ, lập tức ngăn cách được đám dung nham khuyển bên ngoài.Có điều, hồn lực của Lam Hiên Vũ cũng lập tức tiêu hao hơn phân nửa. Dù sao, hồn lực của hắn mới có mười mấy cấp a!

Tốc độ của mấy đầu dung nham khuyển này quá nhanh, vừa xông lên, lập tức bị rừng băng đâm trúng. Trừ con bị Lam Hiên Vũ dùng băng chùy đâm trúng con mắt kia, bốn mươi chín đầu dung nham khuyển còn lại đều bị vây ở bên ngoài mà nhìn chằm chằm vào, không ngừng gào rú. Nhưng công kích của bọn nó vẫn là bị chặn lại, dù sao bọn chúng cũng chỉ là hồn thú mười năm mà thôi.

"Ôi, cuối cùng cũng an toàn, thật sự là làm ta sợ muốn chết." Tiền Lỗi hô lớn một tiếng, đặt mông ngồi dưới đất.

Lam Hiên Vũ tức giận nói: "Cái khảo hạch sơ cấp này các ngươi đã từng thắng qua bao giờ chưa?"

Tiền Lỗi nói: "Có một lần a! Lần kia ta triệu hoán ra được một đầu cự hùng, mấy đầu dung nham khuyển này chạy tới kêu cha kêu mẹ luôn đấy. Ha ha! Tới hồn thú trăm năm cũng đỡ không nổi nó. Hỏa cầu của dung nham khuyển trăm năm đánh vào nó cũng chỉ nổ đẹp. Có điều, lần đó ta bị tiêu hao tinh thần lực quá mức, nghỉ ngơi đủ hai ngày mới khôi phục lại được."

"Ngươi nói cái gì?"Biểu lộ của Lam Hiên Vũ đột nhiên đọng lại. Bởi vì hắn đã bắt được vài thông tin quan trọng từ lời nói của Tiền Lỗi. Dung nham khuyển trăm năm, hỏa cầu... Đúng vậy a, có ba đầu hồn thú trăm năm còn chưa có xuất hiện, vậy mà cũng là dung nham khuyển, còn có thể phóng hỏa cầu...

Dung nham khuyển mười năm không vượt qua được băng thứ, thế nhưng là, băng thứ cũng là Băng, sẽ bị hòa tan đó a! Nhiệt độ trên người dung nham khuyển mười năm cũng đã làm cho băng thứ bị hòa tan, nếu là hỏa cầu của trăm năm dung nham khuyển...

"Phanh ——" băng thứ đã bị gẫy mấy cây, bên ngoài là một mảnh lửa đỏ.

Xa xa, ba đầu dung nham khuyển cực lớn cao chừng một mét tám đang chậm rãi đi tới, hỏa cầu vừa rồi kia, chính là do một con trong số đó phun ra, mà trong miệng hai con khác cũng có hơi bốc lên, rõ ràng, hỏa cầu này theo nhau mà đến.

Xong...

Trong lòng Lam Hiên Vũ đã là một mảnh bất đắc dĩ, cái băng thứ này của hắn có thể ngăn một cái hỏa cầu cũng không tệ rồi. Quả nhiên, hai cái hỏa cầu đã gào thét mà đến.

"Ta đến!" Lưu Phong động thân. Hắn mãnh liệt nhảy lên, thân thể vẫn lơ lửng ở giữa không trung được một lát, hào quang của hồn hoàn lóe lên trên người hắn, cả người đã xông ra ngoài. Đúng là đệ nhất hồn kỹ của hắn, Bạch Long hiện! Người cùng thương, bạch long thương trong tay hắn chĩa lên trên, chọn lấy một hỏa cầu bên người. Hỏa cầu lập tức bị đánh chuyển phương hướng, bay ngược về phía mấy đầu dung nham khuyển. Trên người hắn, hào quang hồn hoàn lại lóe lên, rõ ràng hắn vẫn trên không trung, vậy mà lại hoàn thành một lần chuyển hướng không thể tưởng tượng nổi, nhưng lần này có chút hơi quá, trực tiếp đánh tới một cái hỏa cầu khác.

Một cây ngân văn Lam Ngân Thảo vừa đúng lúc xuất hiện ở phía sau hắn, quấn quanh bên hông hắn, làm hắn sớm dừng lại. Bạch Long thương đâm ra, cuối cùng đã cải biến được phương hướng của hỏa cầu còn lại.

"Oanh, oanh!" Hai cái hỏa cầu phân nổ tung, hóa thành vô số tia lửa bay loạn tứ tán, Bảy tám đầu dung nham khuyển mười năm bị tạc cho kêu thảm thiết, bầy dung nham khuyển cũng trở nên có chút hỗn loạn.

Ngân văn Lam Ngân Thảo cưỡng ép mà kéo Lưu Phong lại, nhưng lúc này sắc mặt hắn cũng đã tái nhợt, hai tay rách tan, máu tươi chảy ròng, mắt thấy đã không còn sức chiến đấu rồi.