Lưu Phong tiếp lời nói: "Đấu La thế giới mô phỏng chính là thời kỳ Thượng cổ tại đấu la đại lục của hành tinh mẹ, trong đó có rất nhiều thành thị, còn có khu vực mạo hiểm, khu vực chiến tranh. Ngươi có thể tưởng tượng đây là một thế giới trò chơi, cũng có thể đem nơi đây thành một sân huấn luyện. Trình độ mô phỏng thực ở đây rất cao, cấp bậc cảm giác đau thấp nhất cũng đã là ba mươi phần trăm, cho nên ở chỗ này ngươi nhất định phải cẩn thận. Mà năng lực cùng số liệu thân thể thực của chúng ta cũng đều trực tiếp dẫn vào đây. Nói cách khác, trong thế giới thực càng mạnh thì ở chỗ này cũng càng mạnh. Giống như vậy, đạt được kinh nghiệm chiến đấu ở đây cũng giống như ở ngoài.”

"Dưới tình huống bình thường thì chỉ hồn sư có mười hai tuổi trở nên mới có tư cách chuẩn nhập, lớp thiếu niên năng động chúng ta là được đặc chuẩn. Nhưng trước mắt cũng chỉ có thể hoạt động tại thành trấn này, trừ phi là nhận nhiệm vụ gì nếu không là không thể ra khỏi thành trấn này dễ dàng."

Thực ra thì Lam Hiên Vũ vẫn có chút mờ mịt, tuy Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đã giới thiệu qua một lần, nhưng với hắn mà nói, cái thế giới này vẫn rất lạ lẫm.

"Đi thôi, đến vui đùa một chút ngươi sẽ hiểu. Thực ra thì mọi người chúng ta đều rất thích nơi đây, tuy rằng xem như huấn luyện, nhưng chơi cũng rất tốt, rất mới lạ a. Lúc không có chuyện gì làm, tất cả mọi người muốn tới nơi này đây. Nếu có thể lấy được thành tích gì đó ở chỗ này sẽ còn có ban thưởng, những phần thưởng này thậm chí có thể mang về thế giới thực đấy. Cái thành này là do Thiên La học viện sáng lập riêng cho lớp chúng ta đấy, nghe nói tốn không ít tiền cùng tài nguyên vào đây rồi."

"Bây giờ đi đâu?" Lam Hiên Vũ nhìn lại một chút quần áo trên người rồi hướng Tiền Lỗi mà hỏi.

"Đương nhiên là đi huấn luyện rồi. Nơi này có phòng huấn luyện. Chúng ta tới đó luyện một chút, quen thuộc lẫn nhau một lát a!" Tiền Lỗi cười nói.

"Tốt!"

Cái thành trấn này nhìn qua cũng không phải rất lớn, nhưng từng tòa nhà, hay một mảnh đường đi dài hẹp đều rất sạch sẽ.

Ba người tới một tòa nhà thì ngừng lại, trên cửa có thẻ đề tên, phòng huấn luyện.

Phòng huấn luyện lại là cái phòng nhỏ như vậy?

Lam Hiên Vũ còn chưa có kịp hỏi ra nghi ngờ của mình đã bị Tiền Lỗi cùng Lưu Phong kéo vào. Mà vừa tiến vào trong đó, Lam Hiên Vũ liền hoảng sợ phát hiện, nơi này rõ ràng có cơ quan bí mật.

Bên trong là một cái sành đường rộng rãi, mười cái quầy hàng cao lớ xếp thành một nhóm, độ rộng của cái sảnh đường này còn rộng hơn khi nhìn từ bên ngoài. Thế giới giả tưởng quả nhiên là rất khác thường!

Ba người bước tới một cái quầy trong đó. Tiền Lỗi nói: "Phiền toái ngài cho chúng ta một cái khảo hạch sơ cấp."

"Một quả Đấu La tệ." Sau quầy, một thiếu nữ rất xinh đẹp nói với Tiền Lỗi.

"Đây." Tiền Lỗi có chút không muốn mà lấy ra một đồng tiền tỏa ngân quang rực rỡ, đưa tới.

"Nơi đây còn cần tiền?" Lam Hiên Vũ giật mình mà hỏi.

Lưu Phong nói: "Nếu không thì sao lại nói là thế giới giả tưởng chân thật nhất đây. Đấu la tệ sử dụng ở chỗ này cũng chỉ có thể kiếm được trong Đấu La thế giới, làm công hay gì gì đó đều được, hoặc là tham gia một ít trận đấu rồi đạt được ban thưởng, hoặc là người khác tặng. Dù sao thì kiếm tiềm ở thế giới thực thế nào thì vào đây cũng vậy. Chúng ta kiếm được chút Đấu La tệ này cũng không dễ dàng, nên về sau mọi người cùng gánh vác chi phí huấn luyện này."

"Ừm." Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu.

"Tình cảnh khảo hạch sơ cấp, tiến vào." Theo thanh âm nhắc nhở vang lên, nháy mắt sau đó, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy hoa mắt, ba người đã tới một nơi trống trải.

Đây là một sân bãi hình tròn, chung quanh là đài cao, có vẻ như trên đài còn có người đang hoan hô, chẳng qua là nghe không rõ lắm. Nhìn chung quanh một vòng, Lam Hiên Vũ phát hiện, trên vách tường bốn phía có bốn phiến cửa sắt, không biết là dùng làm gì.

"Cái này là khảo hạch sơ cấp Đấu Thú Tràng, tiếp tới chúng ta sẽ phải đối kháng với năm mươi đầu hồn thú mười năm cùng ba đầu trăm năm. Nếu như thua là sẽ mất tiền không. Nếu thắng sẽ có thể cầm tiền về, còn có thưởng một quả Đấu La tệ. Nhất định phải thắng a!" Tiền Lỗi nhanh chóng giải thích tình huống trước mắt.

Năm mươi đầu hồn thú mười năm cộng ba đầu trăm năm?

Lam Hiên Vũ bị câu nói này dọa cho nhảy dựng, tuy lần trước hắn cũng đã đối mặt với hồn thú trăm năm, thậm chí nghìn năm tại mô phỏng khoang thuyền, nhưng số lượng cũng không có nhiều như vậy a.

Đúng lúc này, bốn phiến của sắt chung quanh đã đồng thời mở ra, nương theo từng tiếng gào trầm thấp, từng đạo thân ảnh đã như gió bay điện chớp mà vọt ra.

Đó là từng con hồn thú loại khuyển có chiều cao trên dưới một mét. Lam Hiên Vũ nhìn thoáng qua liền đoán được thân phận của bọn chúng.

Đây là Dung Nham Khuyển, một loại hồn thú có thực lực không kém, có thiên phú kỹ năng là Hỏa. Trong quá trình chạy ra thì trên người chúng cũng đã có hỏa diễm bốc lên.

Bản thân Dung Nham Khuyển chính là hồn thú sống bầy đàn, nên chỉ một lát đã có tới hơn năm mươi đầu dung nham khuyển mười năm lao tới, nhiệt độ đấu thú tràng cũng theo đó mà nhanh chóng tăng cao.

Dung Nham Khuyển có tốc độ nhanh, lực lượng lớn, mặc dù không có thủ đoạn công kích từ xa nhưng lại hung hãn không sợ chết, hơn nữa, trên người chúng còn có nhiệt độ cực cao. Một lát đã xuất hiện nhiều như vậy, khó đối phó a!

Đúng lúc này, Lam Hiên Vũ và hai người kia cũng đã làm ra phản ứng, hiển nhiên bọn hắn đã không phải lần đầu tiên đối mặt loại tình huống này rồi. Tay phải Lưu Phong vừa nhấc, dưới chân bay lên một cái hồn hoàn màu vàng, cùng lúc đó, bạch quang lóe lên trong lòng bàn tay của hắn, một thanh trường thương dài chừng trượng hai xuất hiện trên tay.

Thân thương là màu tuyết trắng, mơ hồ có đường vân hình lân phiến, đầu thương là hình đầu rồng, lưỡi rồng nhô ra chính là mũi thương.

Đúng là võ hồn của hắn, Bạch Long thương.

Tiền Lỗi cũng phóng xuất ra võ hồn của mình, một cái hồn hoàn màu vàng từ dưới chân bay lên, cùng lúc đó, hai con ngươi của hắn đột nhiên biến thành màu xanh lá, toàn thân đã nhiều thêm một cỗ khí tức quỷ dị, phảng phất như có một năng lượng chấn động đặc thù đang phát ra từ trên người hắn.

Tay phải hắn bắn ra, một đồng tiềm vàng liền xuất hiện trên bàn tay hắn, chính là triệu hoán Kim tiền.

Ba người hiện lên xu thế đứng thẳng, Tiền Lỗi quát to một tiếng: "đến lúc đánh liều vào nhân phẩm rồi, xuất hiện đi, Triệu Hoán Chi Môn."

Trên người hắn, hào quang lóe lên từ hồn hoàn màu vàng, triệu hoán Kim tiền bị hắn ném lên không trung.

Lập tức, triệu hoán Kim tiền phát ra một đạo lục sắc quang mang, hơn nữa, nó đã bắt đầu biến lớn, lục sắc quang mang lan tràn xuống dưới từ hai bên, hóa thành bộ dạng của một cánh cửa. Trên triệu hoán Kim tiền là lục quang đại phóng, năng lượng chấn động quỷ dị làm cánh cửa đó lập tức trở nên tĩnh mịch.

Lam Hiên Vũ quay đầu nhìn Tiền Lỗi một cái, hắn phóng xuất ra ngân văn Lam Ngân Thảo, cây cỏ vòng lại rồi ôm trọn lấy bàn tay của hắn.

Có vẻ như dung nham khuyển đã bị Triệu Hoán Chi Môn đe dọa, chúng đang từ bốn phương tám hướng xông lại đều giảm tốc độ, nhưng vẫn nhanh chóng tạo thành vòng vây mà xông tới hướng ba người.

"Chúng ta trước hướng qua một bên đi, để tránh hai mặt đều gặp địch." Lưu phong với một thân kinh nghiệm chiến đấu tương đối phong phú chợt kêu một tiếng, sau đó hắn liền xông về một hướng.

Thực lực bản thân của một đầu dung nham khuyển mười năm hiển nhiên là không mạnh, nhưng lúc này, số lượng đã nhiều lắm, không thể coi thường.

Lúc này Lam Hiên Vũ đã thấy được tốc độ của Lưu Phong.

Chỉ thấy bạch quang trên người hắn lóe lên, toàn thân cũng đã xông ra ngoài, thật sự là nhanh vô cùng, chỉ là một cái thoáng thân đã đến bảy tám mét. Bạch Long thương trong tay hắn thuận thế quét ngang, một đầu dung nham khuyển vừa mới xông lên lập tức bị mũi thương quét trúng, trực tiếp bị đưa đến không trung.

Lưu Phong nhảy lên giữa không trung mà đuổi theo Dung Nham Khuyển, hắn vừa lên thương đã rút xuống mà bổ vào người nó, hung hăng mà đập nó xuống mặt đất. Đồng thời, thân thể hắn cũng mượn lực mà tiếp tục vọt tới phía trước.

Đường kính của Đấu Thú Tràng này cũng không quá lơn chỉ chừng năm mươi mét, sau hai lần vọt liên tục của hắn thì đã gần tới tường.

Nhưng...

Tốc độ của hắn thật sự là quá là nhanh, thế cho nên hắn cứ như vậy mà xông lên đã kéo ra một khoảng cách lớn cùng Lam Hiên Vũ và Tiền Lỗi.

Vào lúc này, Triệu Hoán Chi Môn của Tiền Lỗi cũng đã hoàn thành.

"Meow! Meow!" Một con mèo nhỏ thân dài không quá nửa xích chui ra.

Con mèo nhỏ vừa ló ra từ Triệu Hoán Chi Môn đã thấy từng con dung nham khuyển hung hăng xông lên, nó sợ tới mức phát ra một tiếng tiếng kêu kì quái, "Vèo" một tiếng liền rút về. Sau đó,Triệu Hoán Chi Môn liền biến mất, triệu hoán Kim tiền trở về trong tay Tiền Lỗi với một vẻ mặt lúng túng.

"Cái này... Ta cũng không muốn đấy..." Tiền Lỗi mang vẻ mặt người vô tội mà nói.

Biểu lộ của Lam Hiên Vũ cũng trở nên khó coi hơn rồi. Hai tên đồng đội này quả thực là không đáng tin cậy a! Hơn nữa còn vô cùng không đáng tin cậy...

Một tên thần kinh không ổn định, vừa phát động là không thèm quan tâm, tên còn lại thì khỏi nói, triệu hồi ra một con mèo nhỏ, còn quay đầu bỏ chạy. Đây là cái tình huống như thế nào vậy...

Nhưng lúc này hắn cũng không có quá nhiều thời gian mà đi suy nghĩ, bởi vì xung nham khuyển chung quanh cũng đã xông lên rồi, trừ một bộ phận đuổi theo Lưu Phong thì đại đa số đều hướng bọn họ mà đánh.

Nhiều con kiến còn có thể cắn chết voi, huống chi là một bầy chó.