Thượng tiên Côn Luân Đằng chủ bá
Đoan Mộc Giác cầm con gà mái tội nghiệp không có đầu đi phía trước, Đằng Đông theo sau, hướng những người trong phòng phát sóng đang xem kịch vui dịu dàng nói: "Chào mừng mọi người mới đến với phòng trực tiếp của Đằng Đông, nội dung trực tiếp hiện tại là — Tình huống thực tế chủ bá cùng hiệp khách thời phong kiến tìm cách sinh tồn trong núi rừng, nếu thích hãy donate (gửi tiền cho người livestream) nha." Một bên cùng khán giả trao đổi, một bên Đằng Đông mở hậu trường ra nhìn vào khoản thu nhập của mình. Nhìn con số không ngừng tăng lên kia, Đằng Đông trong lòng không khỏi cảm thán, người đại thế giới quả nhiên đều là đại gia. Đoan Mộc Giác hoàn toàn không hiểu vì sao cái người thiếu niên đi theo sau hắn cứ luôn miệng nói chuyện, như thể có người thứ ba ở đây vậy. Nhưng hắn cũng biết không nên quản những chuyện không phải của mình. Đoan Mộc Giác đối với vùng núi này rất quen thuộc, trước đó hắn định lợi dụng ưu điểm này để tránh thoát khỏi sự truy đuổi của đám người kia, không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra một người xa lạ, đánh gảy kế hoạch của hắn. Hắn hiện tại không dám chạy, một là trong người đang bị nội thương, hai là trên người thiếu niên tuy không có một chút nội lực nào, nhưng cái vũ khí kỳ lạ trên tay cậu làm hắn kiêng kị. Nhưng cái thanh niên cầm vũ khí này, lại cứu hắn một mạng, thiếu niên cũng không hỏi gì về sự tình của nhất kiếm, thực sự là ngoài suy đoán của hắn. Mà yêu cầu cậu đề ra cũng hết sức kỳ quái. Giết gà, nhổ lông gà? Đoan Mộc Giác nghĩ nghĩ, bắt đầu hoài nghi thiếu niên này làm vậy là cố ý tra tấn tinh thần hắn, ý đồ dựa vào năng lực ý chí đánh ngã hắn. Này quả là cách thức mới. Đoan Mộc Giác đáy lòng cười lạnh một tiếng, nhưng là cũng phải xem hắn có ăn chiêu này hay không. Hoàn toàn không biết Đoan Mộc thiếu trang chủ sau mấy tháng bị đuổi giết mà trở nên thần hồn át thần tính, người đang bị hắn bổ não là quỷ kế đa đoan Đằng Đông lúc này đang xem trang mua sắm trực tuyến của đại vũ trụ. Hậu trường có sổ kế toán thống kê tiền ảo, trang web mua sắm cũng thuộc sở hữu của công ty đại vũ trụ, nên Đằng Đông có thể trực tiếp sử dụng tiền ảo tiến hành mua sắm, rất thuận tiện. Mặc dù cần phải tiết kiệm, nhưng Đằng Đông cách lúc đạt được tư cách định cư tại đại thế giới còn lâu lắm, trước mắt phải đảm bảo cuộc sống trực tiếp của mình yên ổn hạnh phúc mới là tối trọng yếu. Nên xài vẫn là phải xài a. Đằng Đông kéo trang web mua sắm ra cùng khán giả nhiệt liệt thảo luận công dụng của món nào so với món nào dùng tốt hơn, món nào so với món nào giá cao hơn. Cậu không phải người đại thế giới, một ít danh từ cùng đồ vật trong trang web mua sắm cậu xem cũng không thực hiểu, hơn nữa việc để khán giả cho cậu lời khuyên, giúp tăng tương tác của chủ bá và người xem, gia tăng cảm giác thân thiết với chủ bá. Mà dáng vẻ cậu sảng khoái mua mua cũng làm cho nhân số xem trực tiếp tăng vọt. Vô luận người thế giới nào, xem người khác điên cuồng mua mua mua cũng làm cho tâm lí thích đến muốn thăng thiên a. Từ trong ồn ào đề nghị của khán giả, Đằng Đông rốt cuộc tỉnh lại sau cơn điên cuồng mua sắm, tiền ở hậu trường mà hôm nay cậu phát sóng kiếm được cơ bản đã muốn tiêu hết. Cậu bấm ngón tay đếm đếm những món đồ trong giỏ hàng, cũng không có mấy thứ. Ai, xem ra mặc kệ người thế giới nào, tiền vĩnh viễn đều không đủ xài a. Đằng Đông sâu trong nội tâm phát ra tiếng thở dài nhấn xuống nút "Xác định mua", trên mặt lại xuất hiện nụ cười thỏa mãn, cùng mọi người tiếp tục chia sẻ niềm vui khi mua sắm. Đoan Mộc Giác mang theo Đằng Đông đi trong núi rừng ước chừng hai mười phút, khi Đằng Đông hoài nghi rằng có phải dạ dày mình bị axit tiêu hóa luôn rồi không, thì trước mặt bọn họ xuất hiện một dòng suối, không phải thực rộng, cũng rất cạn, có thể trực tiếp đạp lên nước đi qua, hoàn toàn không cần lo bị nước cuốn đi. Đoan Mộc Giác ngồi xổm xuống bên cạnh dòng suối, hít sâu một hơi, biểu tình nghiêm túc như chuẩn bị làm chuyện gì cực kì quan trọng. Đích thật là rất trọng yếu, Đằng Đông nói thầm trong lòng. Dù sao trời đất bao la ăn cơm vẫn là lớn nhất, Đằng Đông – tự nhận là vĩ nhân tương lai liền cải tiến ngôn luận của Phật tổ một chút để càng thêm thiết thực càng phù hợp với tình hình hiện tại hơn, tuân thủ nghiêm ngặt bát vinh bát sỉ (tám điều vinh, tám điều nhục)* đi theo chế độ xã hội chủ nghĩa mà đưa ra kết luận, chính là — nhân sinh có tám khổ, sinh, lão, bệnh,tử, oán tăng hội (oan gia hội ngộ: làm việc với những người mình không thích sinh ra chán ghét, tranh cãi...), ái biệt ly (phải xa lìa người thân yêu), cầu bất đắc (cầu mà không được), và đói bụng (chính xác thì điều cuối cùng là ngũ ấm thạnh khổ nói về sự đau khổ thân và tâm: điều cuối cùng bao quát bảy cái khổ trước THÂN thì sinh, lão, bệnh,tử, đói, khát, nóng, lạnh, vất vả, nhọc nhằn; TÂM thì buồn, giận, lo,thương, trăm điều phiền lụy) (Nói chung ý ẻm là đói bụng và muốn ăn chỉ vậy thôi) "Không biết cổ nhân nhổ lông gà cùng chúng ta có gì khác không, ngay bây giờ có thể nghiên cứu kĩ càng, nên biết không được đánh giá thấp trí tuệ của cổ nhân, từ trên người bọn họ có thể biết được một số tài nghệ mà ngày nay chúng ta đã lãng quên đi." Đằng Đông ý vị thâm trường nói, "Cuộc sống chính là học tập, tri thức chính là sức mạnh." [Chủ bá 666666] [Truyền năng lượng tích cực, chủ bá tốt đầu tiên của đại thế giới] [Nghe chủ bá nói, tôi cuối cùng cũng nhớ đến đống bài tập hè của mình, một chữ cũng chưa đụng đến a] [Âm thầm lấy bài ra ôn tập] ...... Ở trong mắt Đoan Mộc Giác, chính là người thiếu niên kia lại lên cơn. Sẽ không phải là người này thật sự mắc bệnh điên gì đi. Đoan Mộc Giác tiếp tục bổ não. Từ lúc đem Đằng Đông bổ não thành một người lòng dạ hiểm ác quỷ kế đa đoan, hắn liền bổ não liên tục không ngừng, các loại kỳ kỳ lạ lạ giả thiết bắt đầu chất đống lên người Đằng Đông. Không có biện pháp, ai bảo từ y phục vũ khí đến biểu hiện của Đằng Đông so với những người bình thường mà Đoan Mộc Giác gặp hoàn toàn bất đồng đâu. Nhổ lông gà biện pháp tốt nhất đương nhiên là nước sôi, bất quả Đoan Mộc Giác thuở nhỏ học võ, khí lực đại, nhổ lông gì đó hắn vẫn là tự làm được, hắn ở bên dòng sông đem lông trên thân gà mái xử lí sạch sẽ, xoay người nghĩ giao cho Đằng Đông, sau đó đối phương thả hắn đi luôn là tốt nhất, hắn một chút cũng không muốn cùng thiếu niên này giao lưu nhiều hơn, hắn sợ nội thương của mình lại nghiêm trọng hơn (mấy yêu cầu, lời nói của bạn thụ không giống lẽ thường -> khiến ảnh tức, hoang mang, nhưng không làm được gì nên nghẹn -> nội thương luôn =)))) Không nghĩ tới lại nghe thấy một trận tiếng kêu nhỏ, của loài chim nào đó. Đằng Đông cũng nghe thấy, trước đó cậu đã nghe qua một lần, cho nên hiện tại tự nhiên không thấy kì quái, cậu vươn cổ nhìn về phía chân trời. Quả nhiên, ước chừng một phút sau trên dòng suối xuất hiện một con bạch hạc. Bạch hạc dừng trước mặt Đằng Đông, đem gói đồ để trước mặt cậu, ấn cái loa trước ngực. "Xin chào, chuyển phát nhanh DXSJ vì ngài phục vụ, thỉnh ngài kiểm tra hàng chuyển phát và ký nhận." Đoan Mộc Giác cũng không biết lời nói chính là cái loa phát ra, hắn chỉ thấy là một con bạch hạc (sếu đầu đỏ cũng gọi là bạch hạc thì phải ^.^ không phải cũng kệ đi) dừng trước mặt Đằng Đông, sau đó miệng phun ra nhân ngôn (tiếng người), trong lòng hắn bây giờ không chỉ từ khiếp sợ là có thể hình dung được (chỉ khiếp sợ không thể hình dung thì rất rất khiếp sợ liền có thể hình dung rồi =))))), hắn nhanh chóng liên tưởng tới truyền thuyết của Côn Luân tiên sơn. Bởi vì người trong giang hồ tranh giành bí tịch <