Màu đỏ ướt sũng thấm ướt cả ga trải giường, hòa cùng một màu với cánh hoa hồng.

“Sao em lại chảy nhiều máu như vậy!”

Liên Hi Hoàn sợ gần chết, anh vội đặt bể cá xuống, chạy đến vén váy Giang Mộng Nhàn lên, lúc này mới thấy được nơi còn đang chảy ra máu tươi!

Giang Mộng Nhàn cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nửa người dưới đầy máu là máu, hơn nữa dòng chất lòng ấm áp còn không ngừng chảy ra từ trong cơ thể, hoàn toàn không thể khống chế!

Chính cô cũng không biết mình đang gặp phải tình huống gì nữa.

Chẳng lẽ, bánh xe vận mệnh đã bắt đầu chuyển động, cái mệnh khắc vợ mang sức mạnh hồng hoang của Liên Hi Hoàn lại bùng nổ, muốn giờ là đang muốn khắc chết cô sao ? !

Liên Hi Hoàn cũng trợn tròn mắt, bỗng nhiên hai đầu lông mày nhíu lại, cả gương mặt lạnh lùng bị phủ kín sương mù, anh không nói được một lời nhanh chóng ôm Giang Mộng Nhàn ra khỏi phòng chạy xuống lầu, bảo Hắc Bát nhanh chóng chuẩn bị xe đến bệnh viện.

Hắc Bát cũng đang chẳng hiểu mô tê gì, chỉ biết nghe lệnh lập tức chuẩn bị xe đến, chỉ nhìn thấy Liên Hi Hoàn ôm Giang Mộng Nhàn sắc mặt đã trắng bệch vội vã lên xe, vừa bước vào trong xe là ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.

Hắc Bát vô cùng nhạy cảm với mùi máu tươi, hơn nữa nó còn nồng đậm đến mức khiến anh ta cũng phải nhíu mày, lại nhìn Giang Mộng Nhàn sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, anh ta chỉ có thể yên lặng mặc niệm cho cô.

Hây, vừa mới thế mà đã bị chơi đến chảy cả máu rồi ! Không thể tin nổi Liên Hi Hoàn thật đúng là một tên biến thái!

Từ phòng ngủ chính băng qua cầu thang hình xoắn ốc đến đại sảnh, một đường đều là màu đỏ chói mắt, quản gia Lý cùng mấy người hầu đều dùng cùng một loại ánh mắt cực kỳ tiếc hận mà nhìn Giang Mộng Nhàn - - ài, quả nhiên số trời là không thể chống lại được! Đời này của Liên Hi Hoàn vẫn nên ế đến già thôi!

Giang Mộng Nhàn thì bị chuyện xảy ra làm cho kinh hoảng, cô còn tưởng mình mắc phải bệnh nan y gì đó chuẩn bị nghẻo luôn.

Cái tên biến thái Liên Hi Hoàn này, mệnh cứng như sắt đá, đúng là đâm không thủng, va phải chết, giờ mới là ngày đầu tiên mà cô đã bị khắc ra bệnh rồi, quả nhiên số mệnh của cô vẫn không cứng được bằng của anh, chỉ e là có sống tiếp thì những ngày tháng sau này cũng không được hạnh phúc rồi.

Nghĩ tới một năm qua, cô vô cùng cố gắng sống sót, dùng tài nguyên mà Liên Hi Hoàn cho không ngừng nâng cao sức mạnh và giá trị của bản thân, đâu chỉ là cố gắng học tập để thi đỗ đại học, cô còn không ngừng cường hóa chính mình, liều mạng học tập cách đầu tư cổ phiếu, đầu tư vào các cửa hàng, bất động sản, khiến cho tài sản của mình cũng càng ngày càng hùng hậu, mỗi ngày cô còn đều đến phòng tập thể hình, học võ phòng thân, cố gắng khiến cho bản thân càng ngày càng hoàn mỹ hơn, cuộc sống càng lúc càng tốt hơn.

Nhưng tất cả đều không vượt qua được đêm đầu tiên này!

Cuộc sống tốt đẹp ơi, chào tạm biệt mi, đại học Kinh Đô, chào tạm biệt!

Cô chỉ muốn lẳng lặng chết đi, cầu nguyện cho Thiên đường không còn biến thái nữa, kiếp sau sẽ gửi hồn đến đầu thai tại một gia đình bình thường, sống cuộc sống của một người bình thường...

…………