Dịch: Sylvesta

Ngoại vi Tử Vân sơn mạch.

Chiến Thiên Minh sau khi giết chết Trương Dụng cũng nhận được thuốc giải chữa trị giọng cho Lưu Vũ. Chiến Thiên Minh lập tức đưa cho Lưu Vũ để hắn khôi phục.

“Thiên Minh, tiểu tử ngươi thật đúng là quá trâu mà! Ha ha...”

Lưu Vũ không cao hứng không được.

Cười đùa cùng Chiến Thiên Minh một lát, hắn mới liếc nhìn Trương Dụng đã hoàn toàn mất đi sinh cơ.

“Hừ!”

“Tên khốn đáng chết này, căn bản không phải là Trương Dụng thật sự, hắn chỉ giả trang thôi.”

“Cái gì?” Chiến Thiên Minh sững sờ.

Lưu Vũ lúc này đem sự tình mình cùng Mộc Hải phát hiện diện mạo thật của Trương Dụng nói lại một lần.

“Vốn ta muốn ngươi cho hắn một cái chết toàn thây thế nhưng thực không nghĩ tới, ngươi tát một phát liền đem đầu của hắn đều nổ tung. Lần này, sợ là không có cách nào ở trước mặt người trong thôn vạch trần chân tướng. Bất quá...”

“Một chưởng vừa nãy của ngươi thực sự là quá trâu bò rồi! Ha ha...”

Nhìn thấy Chiến Thiên Minh lợi hại như vậy, Lưu Vũ thay hắn vui mừng.

Chiến Thiên Minh nhếch miệng cười khẽ.

Quên đi, dù sao đầu Trương Dụng đã bị đập thành dưa hấu nát, muốn hợp lại cũng làm không nổi.

“Đúng rồi, Cẩu Đản, cái này cho ngươi.”

Nói xong, Chiến Thiên Minh lấy ra hai bản bí tịch, nhét vào trong tay Lưu Vũ.

“Đây là cái gì?” Lưu Vũ căn bản không biết chữ..

“Bí tịch à.” Chiến Thiên Minh nói.

“Bí tịch?”

Lưu Vũ bỗng nhiên ngẩn ra, con mắt trợn ngược nhìn Chiến Thiên Minh, lát sau mới phục hồi lại tinh thần.

“Thiên Minh, ngươi từ đâu lấy được?”

Chiến Thiên Minh chỉ cười một tiếng cho qua.

Hai bản bí tịch này, một quyển trong đó là vừa rồi giết Trương Dụng thì nhận được, còn một quyển thì lại là thời điểm giết Trương Khiêm có được.

Vừa vặn một quyển là Hạ phẩm tâm pháp, một quyển là Trung phẩm kiếm pháp.

“Thiên Minh, xem ra vị cao nhân mà ngươi gặp gỡ đúng là một vị ngưu nhân mà, ngay cả bí tịch cũng đưa cho ngươi.” Lưu Vũ nhớ tới vị cao nhân mà Chiến Thiên Minh từng nói, lập tức cho rằng những bí tịch này là vị cao nhân kia tặng cho.

Chiến Thiên Minh cười nhạt, cũng không giải thích.

Lưu Vũ cũng không cùng Chiến Thiên Minh khách khí, hớn hở đem hai bản bí tịch này cất vào trong ngực.

Có bí tịch là có thể tu luyện.

Đây chính là chuyện tốt mà người trong thôn muốn cầu cũng không được à.

Lưu Vũ rất vui vẻ.

Hai người không trì hoãn nữa đồng thời đi về phía Nam Thanh thôn.

Trên đường, Chiến Thiên Minh đem một điểm kỹ năng Chí Tôn Long Thần sau khí đánh giết Trương Dụng cộng vào Nhất Kiếm Đông Lai.

Dù sao, Kháng Long Hữu Hối đã lên tới tam trọng.

Hiện tại, mỗi một chưởng đều phải tiêu hao 300 điểm chân nguyên. Nếu như lại tăng lên một tầng, phỏng chừng cần tới 400 điểm chân nguyên.

Lấy lượng chân nguyên hiện tại của Chiến Thiên Minh, có chút dùng không nổi.

Mà Phi Long Tại Thiên xác suất phát động thực sự quá thấp, hiện nay mà nói tác dụng không lớn.

Vì lẽ đó, hắn lựa chọn Nhất Kiếm Đông Lai.

Tuy rằng Nhất Kiếm Đông Lai chỉ là kỹ năng Thần Võ cấp, thế nhưng chiêu này khi phối hợp với Tru Tiên Kiếm thì chỉ cần có đủ Yêu thú huyết dịch tinh hoa liền có thể phát huy ra uy năng mạnh mẽ. Hiện nay dùng nó làm lá bài tẩy bảo mệnh, thực sự là không thể tốt hơn.

“Leng keng!”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh, Nhất Kiếm Đông Lai tăng lên nhị trọng.”

Mở ra xem.

“Cũng không tệ lắm.”

Chiến Thiên Minh cười trong lòng.

Nhất Kiếm Đông Lai sau khi tăng lên tới nhị trọng, chân nguyên tiêu hao cũng tăng lên tới 800 điểm.

Cái tiêu hao này có chút cao à.

Thế nhưng uy lực tất nhiên cũng tăng lên trên diện rộng.

Dù sao theo đẳng cấp kỹ năng tăng lên, chân nguyên tiêu hao sẽ tăng cường, mức sát thương cơ sở cũng sẽ tùy theo cấp độ mà tăng lên.

Cũng giống như Kháng Long Hữu Hối.

Ở nhất trọng thì mức sát thương của nó cũng không quá cao nhưng khi đạt đến nhị trọng uy lực cơ sở liền tăng cao rất nhiều. Hơn nữa lúc tăng tới tam trọng, uy lực lại lần nữa tăng lên thậm chí phạm vi tăng so với trước còn lớn hơn.

Bởi vì...

Nhất trọng, nhị trọng thuộc về cấp độ nhập môn;

Tam trọng, tứ trọng thuộc về cấp độ thông thạo;

Ngũ trọng, lục trọng thuộc về cấp độ tinh diệu;

Thất trọng, bát trọng thuộc về cấp độ chí cực;

Cửu trọng đạt đến cấp độ đại viên mãn.

Sau khi đẳng cấp tăng lên, cấp độ võ kỹ cũng không giống nhau.

Uy lực tự nhiên cũng sẽ không giống.

Sau khi cộng thêm điểm kỹ năng, Chiến Thiên Minh lại mở ra hệ thống túi trữ vật kiểm tra một hồi.

Vật phẩm: Long Môn Phi Giáp

Đẳng cấp: Địa giai cực phẩm

Miêu tả: Hộ giáp sáo trang có 3000 điểm phòng ngự, có thể mặc ẩn hình.

“Mặc ẩn hình.” Chiến Thiên Minh thầm nói.

Long Môn Phi Giáp lập tức mặc trên người hắn.

Đáng tiếc chỉ có một kiện.

Bất quá, nhìn qua cũng thực sự có chút tinh mỹ.

Đương nhiên chỉ có thông qua giao diện hệ thống mới có thể nhìn thấy, dù sao cũng là lựa chọn mặc ẩn giấu.

Mà thuộc tính phòng ngự của Chiến Thiên Minh cũng từ 91 điểm lập tức tăng lên tới 3091 điểm, bỏ thuộc tính công kích ở xa xa phía sau.

Phòng ngự thực sự quá trâu bò à!

Tính toán một chút, chỉ cần kẻ địch có cảnh giới Võ Linh trở xuống không triển khai võ kỹ cường đại thì căn bản không mảy may thương tổn được Chiến Thiên Minh.

Đương nhiên, điều này chỉ hạn chế với đòn đánh vào địa phương được giáp bảo vệ.

“Long Môn Phi Giáp quả nhiên là thứ tốt! Không hổ là vật phẩm từ trên người Boss ẩn tuôn ra, quá trâu bò mà.”

“Ồ? Khoan đã...”

Đột nhiên, Chiến Thiên Minh sững sờ.

“Con mẹ nó! Còn có chuyện tốt như thế?”

Chiến Thiên Minh nở nụ cười.

Long Môn Phi Giáp sau khi mặc ẩn hình, thuộc về trang bị sáo trang. Nó không ảnh hưởng đến việc hắn mặc quần áo và đồ dùng hàng ngày trong cuộc sống hiện thực thế nên điểm phòng ngự từ chúng vẫn được giữ nguyên.

Nguyên bản phòng ngự của hắn chỉ có 13 điểm, giáp da trên người cung cấp 78 điểm phòng ngự cộng lại được 91 điểm.

Mà sau khi mặc Long Môn Phi Giáp, phòng ngự của giáp da vẫn như cũ tồn tại vì thế điểm phòng ngự mới lên tới 3091 điểm.

“Ha ha... Về sau, nếu như ta kiếm được bảo giáp Chí Tôn cấp thì bên ngoài có hộ giáp sáo trang, bên trong lại có bảo giáp Chí Tôn cấp, đây chẳng phải là cho dù đứng tại chỗ trở thành bao cát cho người ta đánh thì cũng không có chuyện gì sao?”

Nghĩ đến ngày sau đứng trên võ đài, tình cảnh không nhìn người khác công kích đầy phong cách, tiếu ngạo quần hùng.

Chiến Thiên Minh vô cùng kích động.

Sau đó, hắn lại kiểm tra một hồi thế thân tử ngẫu.

“Thì ra là như vậy.”

Chiến Thiên Minh rốt cục hiểu tại sao lúc đó Trương Dụng lại hồi sinh cách xa hơn năm mươi mét.

Tất cả những thứ này đều là công lao của thế thân tử ngẫu.

Cũng không phí lời, Chiến Thiên Minh lúc này lập tức liên kết bản thân với thế thân tử ngẫu.

“Bây giờ, ta cũng có hai cái mạng.”

Chiến Thiên Minh rất vui vẻ.

Bạo con Boss ẩn Trương Dụng này thực sự là quá sảng khoái mà!

Sau một ngày.

Chiến Thiên Minh cùng Lưu Vũ rốt cục tiếp cận Nam Thanh thôn.

Trước khi rời khỏi sơn mạch, Chiến Thiên Minh đã dùng Bách Thú Tuyệt Sát giết chết đầu Tiễn Lang Thú kia.

“Leng keng!”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh đánh giết Tiễn Lang Thú, thu được 9000 điểm kinh nghiệm, đầu Tiễn Lang Thú 1 cái (Vật phẩm nhiệm vụ), thịt sói đặc cấp 1 phần, lông sói đặc cấp 1 túm, Tiễn Lang Thú huyết dịch tinh hoa 1 phần.”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh thu được nhất phẩm yêu hạch Hỏa thuộc tính, có hấp thu hay không?”

“Hấp thu!”

“Hấp thu thành công, Hỏa thuộc tính tăng lên.”

Chiến Thiên Minh không để ý đến Tiễn Lang Thú ngã trên mặt đất thế nhưng lại có người khác quan tâm đến nó. Đang chuẩn bị đi thì hắn bị Lưu Vũ gọi lại.

“Chờ một chút, Thiên Minh.”

“Làm sao?” Chiến Thiên Minh quay đầu lại, vẻ mặt không rõ.

“Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi.” Lưu Vũ nói.

“Có vấn đề gì, ngươi cứ hỏi đi.” Chiến Thiên Minh cười khẽ.

Chần chờ một chút, Lưu Vũ mới nói: “Là như vậy, dọc theo đường đi, ta bị tên vương bát đản Trương Dụng kia bắt giữ, cũng tận mắt thấy ngươi giết chết mấy con Yêu thú. Thế nhưng, ngay cả đầu của một con Yêu thú ngươi cũng không cắt lấy vậy sau khi trở về ngươi làm sao chứng minh mình hoàn thành khảo hạch?”

“Ngươi không phải cố ý không hoàn thành khảo hạch đó chứ?”

Lưu Vũ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.