- Gràooooooo!!!!
Con khủng long vẫn không hề tỏ ra nghe lời hay hối lỗi, mà ngay khi nghe xong câu đó, nó liền tiến sát hơn vào người ta, gầm gào như muốn thổi bay ta đi vậy!
- Aaaaa!
Biết chắc được thế địch rất mạnh, ta liền dùng một đòn đánh vô cùng hiệu quả, đó là ... sủi! Binh Pháp Tôn Tử đã dạy rồi, thượng kế này nói văn hoa một chút thì là "Tẩu vi Thượng sách", mà nói thô ra, thì là "chuồn"!
Ta chạy như chưa bao giờ được chạy, mà thẳng ra là ta đã chạy bao giờ đâu, so với cái tốc độ bình thường thì chẳng hơn là bao, nhưng ít ra thì trước khi bị con khủng long kia tóm thì ta cũng lạch bạch được vài bước!
Vấn là ở một chỗ cách cái tổ trứng không xa, nó dồn ta ngã uỵch xuống đất, cái thân thể mập ú này chạy chưa nổi 10 bước đã mệt rồi, bây giờ lại còn nằm lăn lóc nữa thì sao đứng lên được đây? Ta khóc thầm trong lòng, miệng lẩm bầm cầu trời cầu Phật cầu tổ tiên đã khuất phù hộ cho sinh linh bé bỏng còn sót lại của họ nhà Cánh Cụt, thần linh thiên địa ơi, đừng để nó ăn thịt con, thịt Cánh Cụt tanh lắm!
Tên Khủng Long càng lúc càng tiến lại gần hơn, nó dùng sự im lặng chết chóc dọa ta sợ phát khiếp suýt chút nữa tè dầm, cứ thế từng bước từng bước chuẩn bị "thịt" ta! Nó ghé sát mặt vào ta, há miệng thở ra một cái mạnh ...
- Khàaaaaa ....
Úi giồi ôi cái mùi! Má ơi, tiểu tử miệng còn hôi sữa là có thật, đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng luôn!
Bà già nhà ngươi! Bổn công chúa tuy là bị vùi dưới tuyết nhưng đã sống qua hàng triệu tỉ năm, đối với ngươi ít nhất cũng lên được chức "lão bà bà" rồi! Vậy mà ngươi dám? Đồ không tôn trọng người cao tuổi!
Ta bất mãn chửi rủa thầm ở trong lòng, nhưng ta biết, với hoàn cảnh hiện tại, làm vậy đâu có tác dụng gì! Giờ những gì ta có thể làm chính là khổ sở "lết cánh" lùi ra sau trên mặt đất đầy bụi bẩn và cây cỏ dại, gồng được một lúc thì không chịu nổi liền nằm vật ra, thở hổn hển! Tên Khủng Long vẫn đứng nhìn ta chuẩn bị làm gì đó, tất nhiên là chuẩn bị ăn thịt rồi! Vậy là không lâu nữa thôi ta sẽ phải từ biệt cõi trần gian này để trở về nơi thiên đường mờ ảo!
Tạm biệt tất cả, ta xin lỗi vì đã không nghe lời ngươi, Thằn Lằn!
Ông nội, con đến với ông đây!
Ta giơ cánh lên trời từ biệt mặt trời yêu dấu, đôi mắt từ từ nhắm lại như từ bỏ tất cả. Vậy là kết thúc, kết thúc thật rồi!
Tạm biệt ngươi, chúc ngươi ngon miệng, sau khi ăn xong nhớ đánh giá vị thịt của ta là 5 sao nha! Cám ơn!
...
Vậy là nó chuẩn bị ăn ta!
Ta nghe rất rõ, rất rõ tiếng bước chân uỳnh uỳnh của nó trên mặt đất, đang tiến thật gần thật gần lại ta sau khi kiên nhẫn một hồi xem ta làm màu, hơi thở mùi sữa pha chút mùi chất nhày từ vỏ trứng liên tục phả vào mặt ta. Sắp rồi, sắp rồi!
1 ... 2 ... 3 ...
Ta chậm rãi đếm những giây phút cuối đời mình ...
1464 ... 1465 ...
Ủa? Sao lâu vậy?
*Thọt thọt thọt*
Có cái gì đó chọc chọc vào người ta làm cơ thể ta lăn một góc 360 độ ...
- Ủa nãy còn tỉnh táo mà, sao giờ nằm im như chết vậy?
Ta he hé một bên mắt, thấy tên Khủng Long vẫn còn đứng đó nhìn ta!
- Nè ngươi!
- Hả?
Ta khó hiểu, lồm cồm bò dây. Là hắn chê thịt ta không đủ ngon sao? Sao còn chưa ăn nữa?
- Ngươi là cái giống gì vậy? - Giọng nói ồm ồm của hắn làm ta điếc cả tai!
- Ta chính là mẹ ngươi đó!
Vẫn cái điệu bộ hai tay chống nách, khuôn mặt tỏ vẻ uy quyền hết sức có thể
Tên Khủng Long phì cười, mà đối với hắn thì đó có thể là cười nhẹ, nhưng đối với ta đó là long trời lở đất luôn rồi, má ơi!
- Mẹ của ta? Sao mẹ của ta nhỏ thế này mà sinh ra được đứa con trai cao lớn thế?
- Đứa con trai cao lớn? Ngươi là đồ to xác, đồ khổng lồ, đồ ỷ lớn hiếp bé, đồ vô sỉ! - Ta giận dữ hét lên, nhưng chắc hắn chẳng biết là ta tức giận thế nào đâu, bởi đối với hắn tiếng hét của ta chỉ như ruồi muỗi vo ve thôi mà!
- Nói vậy tức có nghĩa ngươi thừa nhận rồi chứ gì?
Ta im lặng, bực tức giận dỗi quay ra chỗ khác, "khoanh cánh" trước ngực, không quên "hứ" một cái!
- Vậy ngươi có biết mẹ ta ở đâu không?
- Làm như ta sẽ nói cho ngươi biết không bằng! - Ta vẫn giữ nguyên cái thái độ hách dịch!
- Ờm, vậy thôi, ta tự đi tìm cũng không sao!
Úa, gì kì zậy? Bộ không dỗ con gái nhà người ta đi à? Ơ kìaaaaaaa!
- Hey! Nè, đợi ta với!!!
Ta xách cái bụng mỡ lóc cóc đuổi theo, bỗng nhiên lại đâm thẳng vào cái thứ gì đó cứng cứng đang chuyển động làm đầu ta choáng váng ...