Editor: Thố

Trong phòng yên tĩnh ba giây, Sầm Sâm, Giang Triệt và cả Triệu Dương đều đồng thời nhìn về phía Thư Dương, Sầm Sâm và Giang Triệt còn đỡ, còn vẻ kinh thường ghét bỏ của Triệu Dương đối với anh ta thật đúng là viết rõ rành rành trên mặt.

Nhưng da mặt Thư Dương còn dày hơn cả lớp bùn dưới sông Hoàng Hà, đến lúc này rồi, mà anh ta còn cứng rắn giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, quay đầu tỏ vẻ kinh ngạc, "Ai da, Tiểu Thư, em đến rồi à! Nào nào nào, anh đây nhìn một cái, đại mỹ nhân ở đâu ra thế này!"

Quý Minh Thư ngoài cười nhưng trong không cười, túm túi xách vợt qua đầu anh ta.

Anh ta theo thói quen diễn sâu, lập tức kêu to lên "Ai da ai da".

"Anh câm miệng đi, tôi còn không chê tóc anh quá dầu làm bẩn túi tôi anh kêu cái gì mà kêu." Quý Minh Thư trợn trắng mắt.

Hai người cùng có chữ 'Thư' này từ bé đã hay đấu khẩu, mọi người đã nhìn mãi thành quen, lúc này hai người bọn họ anh một câu tôi một câu đấu võ mồm, trái lại mấy người khác cũng thức thời mà không xen vào.

Giang Triệt như không có chuyện gì đánh ra con Q, Sầm Sâm cũng theo bài ra K, Triệu Dương thì gõ gõ cạnh bàn, "Bỏ qua."

Quý Minh Thư chê bai Thư Dương một trận từ đầu xuống chân xong, vẫn như mấy lần đấu võ mồm trước kia chiếm được ưu thế thắng cuộc, sau đó lập tức ngồi xuống bên cạnh Sầm Sâm.

Sầm Sâm nhìn cô ra hiệu chỗ chủ chốt trong bài Poker, cô đương nhiên tiếp nhận, còn đặc biệt đúng lý hợp tình mà trực tiếp nhìn mắt bài của Giang Triệt và Triệu Dương, sau đó đối chiếu sắp xếp thứ tự ra bài.

"9, 10, J, Q, K, 5 cây liên tiếp; ba con 4 thêm đôi; đôi 5; xong rồi, hết bài."

Editor: Các bác đọc cái đoạn chơi bài này mà thấy khó hiểu thì thông cảm cho tôi vì tôi mù bài nhé, từ bé đến giờ chơi mỗi lốc mà còn thua vật vã TvT

"...... Vờ lờ." Triệu Dương vung bài xuống, rướn cổ nhìn về phía trước, "Chơi vậy ai chơi lại?"

Đã nhiều năm rồi chưa thấy kiểu chơi này, anh ta có chút đứng hình.

Quý Minh Thư đã bắt đầu thanh toán tiền đánh bạc, "Anh một cái túi, anh ba cái."

"Sao tôi lại là ba cái?" Giang Triệt biếng nhác giương mắt, hỏi.

Quý Minh Thư: "Anh ta bây giờ tốt xấu gì cũng là người khoác áo blouse trắng vì nhân dân phục vụ, cứu người chữa bệnh, còn anh lại là giai cấp tư sản bất lương bóc lột dân thường, anh ba cái thì đã sao."

Triệu Dương đột nhiên có ảo giác mình chiếm được lợi lớn.

Quý Minh Thư vẫn tiếp tục hùng hồn đầy lí lẽ nói chuyện với Giang Triệt: "Còn nữa, người anh em của anh vừa nãy nói, ai kiếm được nhiều tiền hơn thì phải cống hiến cho chim hoàng yến nhiều hơn, anh ba cái, rất công bằng."

Giang Triệt không cho là đúng, "Oh, cậu ta không phải anh em của tôi."

......?

"Vừa nãy tôi đâu có nói như vậy?" Thư Dương một đầu đầy dấu chấm hỏi, quay qua nhìn Giang Triệt, "Không phải, vì ba cái túi mà cậu đến nỗi trở mặt không nhận người như vậy à?"

Giang Triệt: "Vậy cậu mua."

"Tôi mua tôi mua tôi mua, mua mười cái!"

Quý Minh Thư biểu diễn trực tiếp màn lật mặt như lật sách, cười híp mắt chống cằm nói: "Cảm ơn Dương ca."

Thư Dương bốc phét chưa bao giờ dùng não, lúc này lấy lại tinh thần mới nhớ đến giá những chiếc túi xách của Quý Minh Thư, trong lòng như rỉ máu.

Anh ta quay lại muốn khích Sầm Sâm, bù đắp lại chút tổn thất, "Sâm ca, bình thường cậu ngược đãi cô ấy thế nào vậy? Túi cũng không mua cho, còn muốn đến đây hố bọn tôi?"

Sầm Sâm cũng không bị khích, chỉ bình đạm nói: "Tiểu Thư tương đối cần kiệm chăm lo việc nhà."

Quý Minh Thư cũng vừa vặn nở một nụ cười đúng kiểu "phụ nữ nhà lành cần kiệm chăm lo việc nhà".

Thư Dương: "......"

O cmn K*, hai người đúng là cặp đôi hoàn hảo, mau về khóa cửa mà ở với nhau đi đừng có ra ngoài gieo họa cho dân lành :)

(*) Nguyên văn là OJBK: một cách nói OK hơi tục nhưng ở đây không có ý xấu. JB có nghĩa là bộ phận sinh dục của đàn ông, nếu mình dịch hẳn ra thì với tiếng Việt nó lại tục quá, nên là để cmn thôi nhé.

-

Buổi tụ họp hôm nay Quý Minh Thư lừa lấy được mười mấy cái túi, mọi người đều nhường cô, đã lâu không gặp, cũng thích để cô vui đùa.

Quý Minh Thư còn thay Sầm Sâm, bù đắp cho một góc bầu không khí không sống động lắm kia của anh.

Mọi người đều là người thông minh, suốt cả buổi cũng không ai nhắc đến bãi mìn "Lý Văn Âm" kia nữa.

Lý Văn Âm là bạn gái cũ của Sầm Sâm, scandal thì kéo dài tới ba năm, nhưng nhiệm kỳ thực tế chỉ có ba tháng.

Thật ra bạn gái cũ cũng không phải đề tài cấm kỵ không thể nhắc đến gì đó, nhưng quan trọng là, hai người Lý Văn Âm và Quý Minh Thư rất không hợp nhau, từ lúc học trung học đã luôn ganh đua tranh giành, náo loạn không ít chuyện không vui.

Hơn nữa Lý Văn Âm nhìn thì thoải mái tự nhiên, nhưng bình thường vẫn luôn thể hiện ra một chút dư tình chưa dứt với Sầm Sâm.

Năm đầu tiên Quý Minh Thư và Sầm Sâm kết hôn, Lý Văn Âm gây hot trên Weibo với câu chuyện về mối tình đầu——《Người yêu cũ của tôi kết hôn》.

Mặc dù bài viết này đã bị Lý Văn Âm xóa đi với lí do "không muốn quấy rầy cuộc sống của người kia", nhưng lại được nhiều người đăng lại, đến tận bây giờ vẫn hay được lấy ra làm quotes.

Kết thúc buổi tụ tập về nhà, suốt cả đường đi Quý Minh Thư đều không nói gì, cô nhìn cửa sổ, nhìn điện thoại, nhìn gương chiếu hậu, hòng thông qua tất cả các bề mặt có thể phản chiếu để quan sát một chút biểu cảm biến hóa trên gương mặt Sâm Sâm.

Nhưng Sầm Sâm chẳng có biểu cảm gì, càng đừng nói đến chuyện biến hóa. Anh vừa lên xe đã ngủ, trong đầu còn như có radar, vừa đến nhà là tỉnh dậy.

Quý Minh Thư cũng không hiểu sao cô lại rất tức giận, hoàn toàn không muốn để ý đến anh.

Sầm Sâm đối với chút tâm tình của cô lại hoàn toàn không phát hiện ra, vốn định nghỉ ngơi lấy sức rồi về nhà sinh hoạt vợ chồng, không ngờ anh vừa mới tắm xong đi ra, Quý Minh Thư đã ngủ như chết, anh cũng không để ý nhiều, chỉ thầm lùi lại sinh hoạt vợ chồng ra sau.

-

Buổi chụp của tạp chí bị hoãn vì chuyện của Trương Bảo Xu lại được tiếp tục, bên phía《Không Độ》đổi sang một CP màn ảnh khác, váy thì vẫn muốn mượn.

Bây giờ Quý Minh Thư vừa nhìn cái váy kia là thấy ghét, chỉ hận không thể cho thẳng bọn họ luôn, cô đương nhiên là đồng ý luôn.

Sáng thứ năm, cô dẫn Tưởng Thuần theo cùng đến《Không Độ》, tính để 'tiểu thổ ngỗng' cũng được mở mang đầu óc một chút.

CP màn ảnh* trong buổi chụp hôm nay đều hoa sinh lưu lượng*, nhờ hợp tác trong một bộ phim thần tượng mà nổi lên, fans của mỗi người đều rất nhiều, fans CP cũng nhiều, lập trường của các fans bất đồng, ba ngày một trận ồn ào năm ngày một trận cãi vã, cứ thế làm cho một tác phẩm không ra gì này trở thành lưu lượng.

(*) CP màn ảnh: CP ở đây mà couple(cặp đôi), cặp đôi màn ảnh là hai diễn viên đóng cặp đôi vơi nhau trong một bộ phim nào đó

(**) Hoa sinh lưu lượng: chỉ nam và nữ minh tinh có lượng fan hùng hậu, "lưu lượng" chính là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh đó cực kỳ cao, ví dụ như mức độ phổ biến, lượng truy cập, mức độ quan tâm.

" Ánh sáng bên phía A Triệt chiếu gần lại một chút...... Đúng đúng, cứ như vậy."

Cốc Khai Dương mặc một bộ âu phục thời trang, hai tay khoanh trước ngực đứng trong lán chỉ huy. Cô là 'quan' mới mới nhậm chức được một thời gian, tư thái của phó chủ biên lại càng ngày càng ra dáng.

Quý Minh Thư và Tưởng Thuần ngồi trong góc của studio, vừa quan sát buổi chụp vừa thấp giọng nói chuyện với nhau.

Quý Minh Thư: "Tối hôm qua cậu làm gì thế? Vốn đang định gọi cậu ra ngoài xem phim, mà gọi điện thoại cũng không gọi được."

Tưởng Thuần: "Không gọi được á? Có thể là tín hiệu không tốt đó, tối hôm qua Đường Chi Châu mời mình đi xem phim."

Quý Minh Thư quay nhìn cô ấy, "Sau vụ Bát Đại Sơn Nhân với strawberry mà tên họ Đường còn để ý cậu?"

Tưởng Thuần: "Cậu có ý gì, mình mặc dù văn hóa không cao, nhưng mình rất chân thành đấy có được không? Sau khi cậu nói với mình mình liền gửi wechat xin lỗi anh ấy, anh ấy nói không sao, còn khen mình đáng yêu đấy."

Quý Minh Thư dùng một loại ánh mắt "anh ta có phải bị mù không" nhìn Tưởng Thuần.

Tưởng Thuần miễn cưỡng tự khen mình một hồi, lại nhớ tới lúc ái muội tối hôm qua khi cùng Đường Chi Châu xem phim, vành tai đỏ lên, nhịn không được vươn móng ngỗng ra vỗ cô, cũng cỗ lái sang chuyện khác: "Cậu còn nói mình, chuyện Sầm Sâm và tiểu trà xanh tuyến 380 kia rốt cuộc là thế nào, mình cũng chưa thấy nguyên nhân là thế nào mà đã ra kết quả rồi?"

Quý Minh Thư: "Đã nói chỉ là hiểu lầm thôi, cái cô kia tên gì mình còn chẳng nhớ, cậu hỏi mình thì có ích gì."

Chuyện này hỏi Quý Minh Thư đúng thật là vô dụng, từ đầu đến cuối cô cũng chỉ cần biết Sầm Sâm có ngoại tình hay không, những chuyện khác cô chẳng quan tâm.

Nhưng Cốc Khai Dương lại rất rõ ngọn nguồn, khi nhiếp ảnh gia bắt đầu buổi chụp, cô ấy liền giải thích một chút chuyện ngoài lề cho Quý Minh Thư và Tưởng Thuần, đại khái chính là Trương Bảo Xu lẳng lơ thế nào, và cuối cùng là kết cục của cô ta thê thảm thế nào.

"Vốn đang là một cô gái rất có tiền đồ, giờ thì hay rồi, trực tiếp bị 'đóng băng'*. Ngươi nói nàng chọc ai không dễ chọc Trương Kỳ, kia thiếu gia đặc mang thù."

(*) Nghệ sĩ bị đóng băng (tuyết tàng - 雪藏) nghĩa là bị ngưng mọi hoạt động ví dụ như quay phim, phát hành bài hát hay tham gia các sự kiện, nhưng sẽ không bị công ty chấm dứt hợp đồng.

"Hơn nữa loại con gái đã nếm qua mùi vị phong quang rồi, có muốn cô ta trở về với công việc trong sạch nữa cũng không thể, dù sao con đường sau này cũng rất khó đi."

Tưởng Thuần nhớ tới tiểu bạch liên đã cướp Nghiêm Úc,một chút thông cảm cũng không lên nổi, chỉ đánh giá một câu "Còn không phải tự cô ta làm ra", hơi dừng lại, cô lại hỏi chuyện khác, "Đúng rồi, cái cô Thạch Thanh mà các cậu nói đâu."

Cốc Khai Dương nhướng mày, làm một động tác cắt cổ.

Tưởng Thuần: "Sa thải rồi?"

Cốc Khai Dương: "Đúng vậy, nói đến đây mình vẫn cảm thấy rất kỳ quái, chuyện hôm đó nói cho cùng vẫn là ân oán cá nhân của mình với cô ta. Thư Thư nói không phải em ấy làm, mình không biết tại sao tập đoàn lại sa thải cô ta."

Tưởng Thuần đột nhiên nảy ra ý nghĩ, nhìn về phía Quý Minh Thư, "Có khi nào là chồng cậu làm không?"

"......?"

"Chị em, cậu có phải là đọc tiểu thuyết nhiều quá rồi không?"

Tưởng Thuần bị vẻ mặt không thể tưởng của cô làm cho áp lực, trong chốc lát tắt tiếng, cũng bắt đầu nghi ngờ tính hợp lí trong suy luận của mình.

Quý Minh Thư thì ngược lại, vừa nghe Tưởng Thuần nói vậy, lúc đầu còn cảm thấy đó là chuyện không tưởng, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thấy, cũng không phải là hoàn toàn không thể.

Nhân lúc nghỉ ngơi giữa giờ, cô gửi cho Sầm Sâm một tin nhắn wechat.

Quý Minh Thư:【Mấy hôm trước tôi có cãi vã với một người ở tòa soạn tạp chí của Cốc Khai Dương, người kia bị sa thải rồi.】

Quý Minh Thư:【Âm thầm quan sát.jpg】

Cô cứ để ý chờ Sầm Sâm trả lời, nhưng Sầm Sâm hình như đang bận, một lúc lâu sau cũng không thấy động tĩnh gì.

Trong lúc đó, Tưởng Thuần đi nhà vệ sinh, còn Cốc Khai Dương vừa ra ngoài nhận điện thoại đã quay về.

Lúc quay về, sắc mặt Cốc Khai Dương có chút kỳ quái.

Quý Minh Thư ngẩng đầu, vừa thấy vẻ mặt này của cô ấy, cô lại nhớ tới lần trước bị nỗi sợ khống chế khi nghe tin bị 'cắm sừng', "Chị làm sao vậy? Lại là vẻ mặt kỳ kỳ quái quái."

Đúng lúc này Tưởng Thuần quay lại, vừa lau tay vừa chêm vào, "Cậu táo bón à?"

"Không phải, mình vừa nhận được thông báo phỏng vấn một nhân vật."

"Ai? Chồng cậu ấy? Lên tạp chí show ân ái?"

Tưởng Thuần trong đầu toàn tiểu thuyết, không hề nghĩ ngợi liền chỉ chỉ Quý Minh Thư.

Cốc Khai Dương hơi khựng lại, "Bạn gái cũ của chồng em ấy."

Tưởng Thuần & Quý Minh Thư: "......"

Không khí đột nhiên trở nên vừa vi diệu vừa lúng túng.

Để giảm bớt sự lúng túng này, Tưởng Thuần lại hỏi ra một thắc mắc từ sâu trong tâm tưởng: "Vậy......《Không Độ》của các cậu không phải là tạp chí nam sao? Sao lại phỏng vấn nữ giới?"

"Trang bìa này không phải còn chụp nữ đó sao?"

Cốc Khai Dương chỉ về phía sau, ngay sau đó lại nói, "Để mình nghĩ cách, chủ đề này cũng không phải không có Lý Văn Âm là không được, nhưng có lẽ hai ngày nữa là Lý Văn Âm quay lại rồi."

Cô có thể nghĩ cách từ chối đối tượng phỏng vấn này, nhưng cũng không thể ngăn cản cô ta đáp máy bay về với vòng tay của tổ quốc thân yêu.

Đúng lúc này, điện thoại của Quý Minh Thư vang lên.

Sầm Sâm:【Tôi làm đấy.】

Quý Minh Thư nhìn ba chữ ngắn gọn này, hơi khựng lại.

Sầm Sâm:【Em ở tòa soạn tạp chí?】

Quý Minh Thư:【Ngoan ngoãn gật đầu.jpg】

Sầm Sâm:【Tan làm tôi đón em.】

Quý Minh Thư nhìn đoạn đối thoại ngắn gọn trên màn hình, không hiểu sao lại có chút vui vẻ.

Cô không nhịn được cong khóe môi, sau đó lại ngồi thẳng người vuốt vuốt tóc, vô cùng cao quý lãnh diễm nói với Cốc Khai Dương: "Không cần, cứ để cô ta phỏng vấn, em ngược lại muốn xem cô ta có thể 'ba hoa chích chòe' thế nào."

Tưởng Thuần ngồi bên im lặng uống sữa, lăn lộn với Quý Minh Thư nhiều rồi, cứ cảm thấy thâm ý trong lời cô là "Tiểu bích trì* này mà dám nói bậy nói bạ thì xem xem tôi có giết chết cô ta không."

(*) Tiểu bích trì: tiếng anh là little bitch