CHƯƠNG 11

-Khi chúng ta nhận nuôi bé quên xem xét một vấn đề, tiểu sinh vật phàm trần là phải vào mao xí, xế chiều hôm nay bé đem gầm giường Hằng Nga tiên tử làm nhà vệ sinh, tiên tử người nọ thích sạch sẽ, cho nên liền nói muốn trả lại không nuôi bé nữa. Còn có …… bé thỏ nhỏ này mới dứt sữa không bao lâu đi?

-Theo như bé nói mới một tháng.

-Vậy thì đúng rồi, có chuyện ta còn không dám nói cùng tiên tử, tối hôm qua bé cùng ta ngủ, buổi tối không ngừng củng vào bụng ta, nhưng ta làm sao có cái gì cho bé ăn. Cho nên . . . . . . .

 

-Ta hiểu, cám ơn tiên tử đem bé trả lại, thật phiền toái cho các ngươi. 

-Nếu bé đã được trả lại, vậy ta trở về đi, Hổ Thần Quân không tiễn.

 

Thỏ ngọc bay đi. 

Khiếu đi tới bên cạnh bé thỏ nhỏ cười lớn. 

-Thật chỉ có ngươi, ở dưới giường Hằng nga đi vệ sinh, tìm sữa uống ở bụng thỏ ngọc, ngươi phải biết tiên tử trên trời đều là đại cô nương chưa gả chồng, làm sao có sữa a?

Khiếu cười nhạo bé thỏ nhỏ vốn tưởng rằng Bính Bính sẽ phản bác, ai biết bé không nhúc nhích chút nào đang nằm ở trong giỏ hoa. 

-Bé thỏ nhỏ ngươi bị bệnh sao?

 

Bé thỏ nhỏ vẫn là không có phản ứng, làm Khiếu gấp đến độ đảo quanh giỏ hoa. 

-Vậy phải làm sao bây giờ a?

 

Khiếu nghĩ tới nghĩ lui người biết xem bệnh cách nơi này gần nhất là Thái Thượng Lão Quân, hy vọng hắn có đan dược có thể trị cho bé thỏ nhỏ hết bệnh.

Khiếu mang theo bé thỏ nhỏ tới, lão quân hỏi bé thỏ nhỏ. 

-Ngươi nơi nào không thoải mái a?

Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái. 

-Vậy ngươi nói cho ta biết tại sao đột nhiên ủ rũ, cũng không nói đây?

Bé thỏ nhỏ run lên một cái, càng thu người nhỏ hơn. 

-Ngươi đang sợ cái gì sao?

Lão Quân đoán được. 

-Đừng đưa ta trở về, ta sau này sẽ rất ngoan.

Lão Quân ngẩng đầu tìm được nguyên nhân bệnh.

-Thân thể bé không có bệnh, chẳng qua là tâm bệnh, sợ mình lộn xộn ngươi sẽ không cần bé, bé có phải hay không gây họa, ngươi nói nặng bé cái gì?