CHƯƠNG 10
Khiếu cúi đầu đem bé thỏ nhỏ thả vào gần đám rau cỏ. -Ngươi ăn đi, ta không ăn.Bé con đáng thương trước kia vẫn luôn bị khi dễ, bất quá cũng nhờ bị khi dễ nhiều mà dáng dấp nhỏ nhắn nên mới không bị đem ra ăn. Khiếu lắc lắc đầu, trong lúc vô tình đối với bé thỏ nhỏ sinh ra lòng thương hại. Ở lại đây một thời gian, để cho bé hưởng phúc đi. Trong thần điện một mảnh yên tĩnh chỉ vang lên “ rột rột rột rột”, thanh âm bé thỏ nhỏ đang ăn. Thanh âm kia đã rất lâu không vang lên. Chờ Khiếu làm xong chuyện đi ra xem bé thỏ nhỏ đã ở trong giỏ đang ngủ say. Khiếu cười cười xoay người đi, đột nhiên cảm thấy dưới chân ướt nhẹp, cúi đầu nhìn một cái vũng nước. Trong thần điện từ đâu có nước? Khiếu nhìn thấy nước nhiểu ra từ phía dưới bệ thờ đặt tượng thần của mình. -Con thỏ chết bầm!Khiếu gầm một tiếng, làm bé thỏ trong giỏ đang ngủ say bị chấn động mà hốt hoảng tỉnh dậy. Bé thỏ nhỏ miệng há to nhìn về phía Khiếu. Khiếu vén lên khăn trải bàn phía dưới bệ thờ, cho bé thỏ nhỏ nhìn vũng nước ở trước mắt. -Đây là cái gì?-Đó là pxxx cùng nước txxx của ta.(tự hiểu nha)-Không có hỏi ngươi cái này, ai cho ngươi ở chỗ này làm chuyện này?-Bính Bính nhìn rồi, nơi đó là nơi bí mật nhất ở đây a.-Nơi này là thần điện không cho phép làm chuyện này. -Nhưng là Bính Bính nhịn không được muốn, không có lầm, Hổ ca ca hung ta.Mới giáo dục mấy câu bé thỏ nhỏ đã sắp khóc.-Ta muốn đem ngươi cho người khác, nhất định phải đem ngươi cho người khác.Khiếu nhớ tới nơi đầu tiên chính là Nguyệt cung, Lam Thái Hòa cũng đã nói, bé thỏ nhỏ có thể cùng thỏ ngọc làm bạn, chuyến này rất thuận lợi, bé thỏ nhỏ quyến luyến không thôi còn khóc lớn một hồi, bất quá Khiếu cuối cùng cũng đem bé để lại Nguyệt cung. Bất quá buổi chiều ngày thứ hai, thỏ ngọc tiên tử liền đem bé thỏ nhỏ đưa trở lại. Bé thỏ nhỏ rất uể oải nằm ở trong giỏ hoa cũng không động, tựa hồ là biết mọi người không thích bé. Khiếu hỏi thỏ ngọc tại sao đem bé thỏ nhỏ trả lại, thỏ ngọc xem một chút bé thỏ nhỏ bơ phờ trên đất cùng Khiếu nói. -Chúng ta vào bên trong điện rồi nói.