“Chị Từ này, sao Hồ tổng lại bắt chúng ta tìm tư liệu về chó thế?” Trần Huyên phát hiện ra thư ký trưởng cũng đang chỉnh lý tư liệu hình ảnh về chó.

“Ồ, cái này ấy hả.” Thư ký Từ đẩy kính một cái, cười nói: “Mặt hàng gấu bông Ragdoll của chúng ta chẳng phải bán rất chạy hay sao? Lần này sếp quyết định tung ra mẫu gấu bông chó con, bảo chúng ta chọn ra ba giống chó rồi giao cho tổ thiết kế.”

Đúng vậy, Trần Huyên đang làm trong một công ty sản xuất gấu bông, sở dĩ cậu nhận lời làm việc tại đây, là vì cậu vừa nhát gan vừa không thích những điều phiền phức.

Cậu nghĩ rằng, đồng nghiệp trong công ty sản xuất gấu bông nhất định rất dễ làm thân, ông chủ nhất định là một người ôn nhu hiền lành.

Đồng nghiệp quả nhiên rất dễ làm thân, nhưng ông chủ thì…

Trần Huyên hung hăng gõ bàn phím cành cạch, cậu phải tích nghiệp đến tám kiếp mới gặp phải ông chủ kiểu này.

Nghỉ việc?

Không!

Trần Huyên cắn răng, suýt chút nữa gõ nát bàn phím, dựa vào đâu mà cậu phải nghỉ việc? Có nghỉ thì cũng phải chữa mắt xong rồi mới nghỉ.

Bạn hỏi mắt Trần Huyên có vấn đề gì ư?

Đại khái trong thời gian thực tập bị mù, mù đến tận hiện tại.

Trần Huyên gõ chữ như bay, trong đôi mắt cún phản chiếu lại tư liệu về giống chó Corgi đang hiện trên màn hình.