Bắt Ma Đặc Công

Quyển 1 - Chương 13: Hấp dẫn chết người

Chương 13: Hấp dẫn chết người.

Giống như đã nhiều năm rồi không được ngủ, Lữ Minh Dương nhìn sàn nhà trơn bóng, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó chính là nằm xuống đi, nhắm mắt lại ngủ thật sâu, ngủ cho đến chết...

Đột nhiên, một tiếng nhạc vui tai vang lên, thì ra là máy tính đã khởi động xong, đó là tiếng nhạc hiệu đăng nhập của windows. Lữ Minh Dương trong đầu liền tỉnh táo lại một chút, hắn vội vàng hung hăng cắn đầu lưỡi, một trận đau nhức truyền đến, Lữ Minh Dương rốt cục cũng khôi phục lại thần trí. Giờ khắc này, hắn thực cảm thấy âm thanh tuyệt vời nhất trên thế giới không phải cái gì khác mà chính là tiếng nhạc hiệu windows ngắn gọn này.

Lữ Minh Dương nhanh chóng từ trong túi lấy ra một cặp kính gọng lớn đặc biệt đeo lên. Đây là một loại mắt kính phân tích quang phổ đặc chế, có thể giúp hắn thấy được màu sắc ánh sáng đặc biệt trong không khí mà mắt người không thể nhận ra. Nếu hồn phách năng lượng không mạnh, hoặc là nó cố ý muốn che giấu tung tích, thì cũng không thể thoát khỏi cặp mắt kính này.

Lữ Minh Dương kinh ngạc nhìn xem khắp nơi, phòng cũng không lớn, cho nên nhìn một cái là hết, nhưng khắp cả căn phòng thực là không có cái gì khác thường.

Lữ Minh Dương lại nhanh chóng nâng cổ tay lên, sử dụng máy dò tìm năng lượng EMF trên cổ tay, trên mặt đồng hồ hiển thị số liệu so với hoàn cảnh bình thường chỉ hơi cao hơn một chút. Điều này cũng có nghĩa là trong này thực không có ma quỷ xuất hiện, hoặc là nói trong này từng xuất hiện qua ma quỷ, nhưng hiện tại nó cũng không có quanh đây.

Thở phào nhẹ nhõm một hơi, Lữ Minh Dương nhìn về phía Tào Lâm Lâm, phát hiện cô ta cứ nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính để trên bàn. Máy vi tính xách tay đã khởi động xong, bây giờ đang phát một đoạn video clip ở chế độ full screen, trong clip là thân hình rất đẹp của một cô gái, thong thả đong đưa thắt lưng, làm ra những động tác vô cùng quyến rũ.

Nhịp điệu của thân hình đó làm Lữ Minh Dương không hiểu sao sinh ra một loại cảm giác khao khát, hắn khao khát nhìn thấy gương mặt của cô gái kia, nhưng đáng tiếc chính là màn hình trước sau vẫn chỉ hiển thị từ cổ cô nàng trở xuống.

Càng xem không được thì càng háo hức muốn xem, cái này đúng là căn bệnh chung của cánh nam giới. Lữ Minh Dương thậm chí đã muốn tiến tới nâng cái màn hình máy tính lên cao thêm một chút, tựa hồ như vậy có thể đem khuôn mặt của mỹ nữ kia xuất hiện trong màn hình.

Đúng lúc này, tiết tấu nhịp điệu của cô gái đó bỗng nhiên thay đổi, động tác uốn éo lắc lư chuyển sang chậm rãi lười biếng càng làm tăng thêm vẻ nóng bỏng, thậm chí bắt đầu đem từng món y phục trên người cởi ra ném tung lên...

Mà Tào Lâm Lâm vốn đang sững sờ ngơ ngác rõ ràng cũng giống như cô gái trong màn hình kia cùng nhau giải thoát những trói buộc trên người...

Lữ Minh Dương nhất thời tỉnh ngộ. Lý do vì sao ba nạn nhân trước ở vào thời điểm tử vong, trong nhà TV hoặc máy vi tính đều là đang mở. Chính là cái tên Bành Giang Vĩ này thông qua màn hình phát mấy loại video clip này để khống chế tinh thần của người bị hại, làm mấy cô nàng bất tri bất giác tiến vào trạng thái mộng du.

Phải tắt máy tính! Lữ Minh Dương xông lên phía trước, mạnh mẽ đem máy vi tính xách tay đóng lại, thở nhẹ ra một hơi. Hắn lại dò xét căn phòng lần nữa, vẫn không phát hiện bất kỳ cái gì, Bành Giang Vĩ xem ra cũng không có ở trong phòng này.

Vậy đến tột cùng hắn dùng phương pháp gì để điều kiển máy vi tính trong này đây?

Cáp mạng!

Bành Giang Vĩ nhất định là ở phòng máy ủy ban thôn, thông qua cáp truyền hình và cáp internet phát đi sóng điện ma quỷ của hắn, điều khiển TV và máy tính của người bị hại.

Lữ Minh Dương cúi đầu nhìn lại cái máy vi tính xách tay, muốn trực tiếp cắt đứt cáp mạng, không ngờ phát hiện cái nắp màn hình máy tính xách tay kia đang chậm rãi tự mở lên, mà mỹ nữ trong màn hình đã hoàn toàn khỏa thân, dáng người tuyệt đẹp tản ra sức hút vô cùng hấp dẫn. Lữ Minh Dương bỗng nhiên chú ý tới phía dưới nhũ hoa bên phải của cô ta có một nốt ruồi đen nho nhỏ, quay lại nhìn Tào Lâm Lâm, cô ta đồng dạng ở vị trí đó cũng có một nốt ruồi như vậy, hắn nhất thời hiểu được mỹ nữ trong mành hình kia chính là ảo ảnh của Tào Lâm Lâm.

Lữ Minh Dương đột nhiên lại cảm thấy trong đầu một trận mê man, hai mắt bắt đầu đăm đăm, ngây người nhìn chằm chằm vào ảo ảnh của Tào Lâm Lâm trong mành hình, tuy Tào Lâm Lâm bản thân đang ở trước mắt, đồng dạng hoàn toàn khỏa thân, cùng làm một động tác, nhưng tựa hồ ảo ảnh kia so với chính Tào Lâm Lâm còn hấp dẫn hơn, làm hắn rốt cục không thể rời mắt khỏi màn hình.

Lữ Minh Dương cảm giác cổ họng khô khốc, toàn thân da thị khẽ tê rần, trong đầu chỉ còn sót lại một thanh âm:” Nhìn xuống, nhìn xuống...”

Đột nhiên một trận tiếng gõ cửa kịch liệt làm cho hắn bừng tỉnh, Lữ Minh Dương vội vàng cắn đầu lưỡi một cái, rốt cục cũng tỉnh táo trở lại, hắn không chút do dự chụp cái máy vi tính xách tay trên bàn đập xuống mặt đất.

Nhìn lại Tào Lâm Lâm, cô ta sớm đã hoàn toàn khỏa thân nhưng vẫn là một bộ dáng ngây ngốc ngơ ngác nhìn chằm chằm vị trí máy tính xách tay để lúc nãy, một tay chậm rãi dày vò nhũ phòng, một tay đặt tại cửa mình...

Lữ Minh Dương tát một phát thật mạnh vào mặt cô ta, chỉ có đau đớn kịch liệt mới có thể làm cho người ta từ trong ảo giác tỉnh táo trở lại. Tào Lâm Lâm quả nhiên đình chỉ động tác, thân thể bắt đầu mềm nhũn ra, hai mắt trừng trừng cũng chậm rãi khép lại, sau đó co quắp người ngã xuống giường.

Một trận tiếng loạt xoạt kéo cửa sắt, bởi vì lúc ở trên xe thông qua camera nhìn thấy cảnh Tào Lâm Lâm chậm rãi thoát y, mà Lữ Minh Dương lại ngây ngốc đứng nhìn, rốt cục Giang Vĩ Bân không thể kiên nhẫn hơn được nữa liền chạy vọt tới đây.

“ Đã xảy ra chuyện gì?” Giang Vĩ Bân nhìn Tào Lâm Lâm lõa thể, lại nhìn Lữ Minh Dương đứng ở cạnh giường, hét lên.

Lữ Minh Dương lấy một cái chăn đắp lên người Tào Lâm Lâm, thở phào nhẹ nhõm nói:” Hắn thật là không đơn giản, thiếu chút nữa là lật thuyền trong mương.” ( Lật thuyền trong mương: thành ngữ TQ, thuyền đi trong mương chắc chắn không thể bị lật nhưng thế mà lại lật, hàm nghĩa chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ xui xẻo, xúi quẩy .)

“ Hắn nào? Bành Giang Vĩ sao?” Giang Vĩ Bân cảnh giác nhìn khắp phòng nói.

“ Bây giờ hắn còn không có ở trong này.” Lữ Minh Dương nhìn cái máy vi tính xách tay bể nát nằm trên mặt đất, hiện tại không có vật truyền dẫn, ít nhất tạm thời mà nói là an toàn. Nhưng Bành Giang Vĩ thực sự buông tay một cách dễ dàng vậy sao.?” Chẳng qua lập tức sẽ tới ngay thôi. Tôi phải đi chuẩn bị đồ nghề một chút.” Lữ Minh Dương vừa nói vừa đi khỏi gian phòng.

Giang Vĩ Bân bất đắc dĩ phải cùng Lữ Minh Dương ra khỏi phòng, nhìn thấy Lữ Minh Dương nhanh nhẹn mở cửa thùng hàng sau xe, trong này sắp xếp la liệt đủ loại đồ nghề. Lữ Minh Dương cầm lên một món đưa cho Giang Vĩ Bân, Giang Vĩ Bân nhận lấy nhìn nhìn, nhất thời dở khóc dở cười.

Cái này rõ ràng là một cây súng nước lớn. Kiểu dáng giống như súng tiểu liên, phía trên có một cái ống thủy tinh lớn trong suốt đang chứa một loại chất lỏng màu đỏ.

“ Đây là dùng máu chó mực cùng với máu gà trống trắng để điều chế thành, đối với quỷ mà nói thứ này không khác gì a-xit.” Lữ Minh Dương vừa nói vừa từ bên trong cầm lên vài thứ bỏ vào mấy cái túi trên áo com lê, sau đó đóng nắp thùng hàng, đối diện Giang Vĩ Bân nghiêm mặt nói:” Tôi cần sự hỗ trợ của anh.”

Giang Vĩ Bân tinh thần trầm trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm Lữ Minh Dương.

Lữ Minh Dương tháo cặp kính đặc biệt xuống, đưa cho Giang Vĩ Bân nói:” Anh đeo cái này lên, thủ ở trên xe, chú ý quan sát cửa ra vào, một khi phát hiện cái thứ gì dị thường, không được phép để nó thoát ra ngoài, nhất thiết ép nó trở lại trong phòng.”

“ Được!” Giang Vĩ Bân tâm tình có chút thấp thỏm, đấu với quỷ, đây đúng là lần đầu tiên trong đời.

“Nhớ, nếu thấy bản thân xuất hiện ảo giác, hãy cắn mạnh đầu lưỡi.” Lữ Minh Dương nói xong liền quay đầu chạy trở vào trong phòng.

------------------------------------------------------------------------------------