Văn án:Diệp Nam là sinh viên năm ba, sau giờ học cậu làm bảo mẫu ở nhà một vị tổng tài. Cậu vốn cho rằng công việc của mình chỉ là trông nom bé con nhà này, coi sóc hoa viên sau nhà.
Cho đến một ngày tổng tài nói với cậu: “Bổn phận của em là chăm sóc anh thật chu đáo”.
Về sau, cuộc sống hằng ngày tại nhà tổng tài là thế này:
Bé cưng kéo vạt áo Diệp Nam: “Anh ơi, em muốn ăn cái kia.”
Vài giờ sau, tối lửa tắt đèn, quý ngài tổng tài mân mê bờ môi cậu: “Nam Nam, anh cũng muốn ăn thứ này.”