Hoa Linh quay người rời khỏi bãi cát, sau khi thoát khỏi phạm vi tầm mắt của Ngao Túc, rốt cục hơi thở phào nhẹ nhõm, không biết vì sao, thời điểm đối mặt Ngao Túc, Hoa Linh luôn cảm nhận được một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ, tuy rằng Ngao Túc chẳng qua là hơi lạnh nhạt nghiêm túc, cũng không có chỗ nào đáng sợ, thế nhưng dưới cặp mắt đại ma vương đã nhìn qua vô số người xem ra, hậu bối Đại hoàng tử của Long cung này tuyệt đối không có thoạt nhìn đơn giản như vậy.

Thế nhưng loại cảm giác áp bách càng mãnh liệt, tò mò của Hoa Linh đối với Ngao Túc trái lại càng nặng thêm, hắn thật muốn biết tháo xuống cặp kính mắt cùng vỏ ngoài thánh khiết kia của Ngao Túc, ẩn giấu phía dưới rốt cuộc là cái gì.

Ngao Túc đã thành công gợi lên hứng thú trong lòng Hoa Linh, hắn mỉm cười liếm môi một cái, nhìn tay trái của mình, thấp giọng lẩm bẩm: “Lá gan đúng là không nhỏ, dám bắt tôi làm thí nghiệm, các hoàng tử Long cung thật là người sau thú vị hơn người trước. Bản ma vương ngược lại muốn xem xem, cậu còn có bản lĩnh gì.”

Dứt lời, Hoa Linh lập tức liền khôi phục bộ dạng thường ngày, giống như người vừa mới ở trước mặt Ngao Túc vừa thẹn vừa lúng túng hoàn toàn không tồn tại.

Sau buổi cơm trưa, Hoa Linh trở lại phòng của mình thay một bộ trang phục ngắn tay màu vàng nhạt, dù sao mình cũng nghe không hiểu mấy chuyện trong hội nghị, còn không bằng chuyên tâm hưởng thụ trời xanh gió mát.

Vì vậy, trong hội nghị buổi chiều, Hoa Linh mang theo tai nghe, cả buổi đều nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng, hắn chú ý quan sát Ngao Túc một chút, chỉ thấy hắn vẫn là bộ dạng như buổi sáng kia, không nói câu nào, lẳng lặng nhìn mặt bàn, chỉ có điều con ốc biển trước mặt đã đổi thành một con sao biển…

Khi đêm đến, mặt trời xuống núi, gió biển cảm giác mát mẻ hơn nhiều, hội nghị ngày thứ nhất rốt cục kết thúc trọn vẹn, Hoa Linh nhìn Phi Liêm khóe miệng cong cong, liền biết nhất định là có kết quả vừa lòng. Quả nhiên, sau khi tan họp, Phi Liêm đi tới bên cạnh Hoa Linh nói rằng: “Tiên giới đồng ý chuyển giao thành quả khoa học kỹ thuật cho Ma giới, trong đó bao gồm mấy hạng mục vô cùng thực dụng. Lần này phong hội thu hoạch không nhỏ.”

“Ồ?” Hoa Linh gãi gãi cái trán, hừ lạnh nói: “Đám lão già Tiên giới mà tốt bụng dữ vậy? Một đám gia hỏa không có lời thì không chịu hợp tác, nói đi, bọn họ đề ra điều kiện trao đổi là gì?”

Phi Liêm mở miệng nói: “Đây chính là chỗ tôi cảm thấy kỳ quái, bọn họ cũng không có nói yêu cầu gì quá phận, chỉ là thời gian có chút đáng nghi, trong đó có mấy hạng mục độc quyền vẫn còn trong giai đoạn thí nghiệm, cho nên ngày công bố cụ thể vẫn không thể xác định, bọn họ chỉ đưa ra một yêu cầu, chính là nếu như trong giai đoạn nghiên cứu có nhu cầu gì cần đến Ma giới chúng tôi, hi vọng nhìn chúng ta có thể toàn lực trợ giúp.”

Hoa Linh nghe vậy, trong lòng rùng mình, lập tức mở miệng nói: “Có những hạng mục độc quyền nào?”

Phi Liêm gõ gõ Ipad trước mặt Hoa Linh, nói rằng: “Lúc họp đều đã nói, cậu lại nghe cái gì?”

Hoa Linh nở nụ cười, nắm lấy cánh tay Phi Liêm, lấy lòng nói: “Tôi lúc đó đang cố gắng làm một bình hoa cao quý lãnh diễm.”

Phi Liêm có chút bất đắc dĩ nhìn Hoa Linh, nói: “Có công cụ chuyển đổi linh lực, túi không gian tam giới cùng phấn tái sinh tế bào.”

Nghe đến cái cuối cùng, Hoa Linh đôi mắt hơi mở to, hỏi: “Phấn tái sinh tế bào?”

Phi Liêm gật đầu nói: “Đúng, nhưng mà kỹ thuật này trước mắt là hạng mục tiến độ hoàn thành chậm nhất trong ba cái, thời gian công bố còn rất lâu.

Hoa Linh nhướng mày hỏi: “Cậu đáp ứng bọn họ? Bắt chúng ta toàn lực duy trì?”

Phi Liêm gật đầu: “Đương nhiên, kỹ thuật này một khi hoàn thành, có thể điên đảo cả hệ thống chữa bệnh, đây là một hạng mục có thể tạo phúc cho tam giới, cho dù tiên giới không đặt yêu cầu, chúng ta cũng sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.”

Nghe Phi Liêm nói, Hoa Linh đột nhiên có loại  cảm giác bản thân sắp sửa vì sự nghiệp cải cách nền y tế tam giới mà dâng hiến thân mình, làm một chuột bạch nhỏ bị tuyển chọn bất đắc dĩ, một loại cảm giác vinh dự  vặn vẹo đột nhiên trỗi dậy …

Phi Liêm nhìn Hoa Linh đứng ngốc một chỗ, một trận gió biển thổi qua, trên cánh tay lộ ra ngoài của Hoa Linh hơi nổi lên một lớp da gà. Phi Liêm nhíu mày lại, cởi áo vét, khoác trên vai Hoa Linh, mở miệng nói: “Làm bình hoa cũng không cần lộ thịt, cậu bây giờ không có pháp khí hộ thể, chính mình chú ý thân thể một chút, cảm mạo bệnh độc, cúm gia cầm ở thế gian lực sát thương không nhỏ đâu.”

Hoa Linh nghe vậy, lập tức được voi đòi tiên tựa lên bả Phi Liêm, cười hì hì mở miệng nói: “Ai u,Liêm cậu chừng nào học được đau lòng người khác vậy? Làm sao? Muốn đổi thành concept ấm áp boy? Ai… Tôi cảm thấy được STYLE này không thích hợp với cậu …”

Phi Liêm chau mày, hất tay Hoa Linh, mở miệng nói: “Tôi là không muốn gây phiền phức cho Ế, hắn đã đủ bận rộn, cậu sinh bệnh bị thương làm phân tán tinh lực của hắn.”

Hoa Linh lông mày nhíu lại, ngữ khí đột nhiên thay đổi, mở miệng nói: “Quả nhiên là ấm áp boy, nhưng đáng tiếc không phải ấm với tôi.”

Dứt lời, xoay người đi tới trước mặt Phi Liêm, ngửa đầu lên trời, vừa đi vừa nói: “Ai nha cùng là huynh đệ vào sinh ra tử,phân biệt đối xử sao lại khác như vậy, Ấm với người ta đều là dụng tâm, ấm với tôi thì vứt cho một cái áo khoác là xong, ai…”

Phi Liêm đuôi lông mày cùng khóe miệng không hẹn mà cùng đồng thời co rút một chút, nhìn cái áo khoác trên người Hoa Linh, Phi Liêm thật hận tay mình tùy tiện…

Quang cảnh bờ biển làng du lịch rất tốt, mặt hướng biển rộng, bên trong làng du lịch còn có một khu suối nước nóng thiên nhiên tinh khiết, hai người một biệt thự riêng, các loại thiết bị đều phân phối đầy đủ. Tiên giới còn đặc biệt phát tín hiệu WIFI siêu cường chính hiệu Tiên cung trên toàn bộ làng du lịch, tam giới truyền tin tốc độ cực kỳ nhanh.

Hoa Linh cùng Phi Liêm được sắp xếp ở một biệt thự, Úc Lũy cùng đại biểu trên danh nghĩa Cổn Cổn được xếp ở cùng nhau, bốn tên Ma sứ thì ở trong hai biệt thự đằng sau, bên cạnh là các đại biểu tiên giới và thế gian.

Phi Liêm sau khi ăn xong căn bản cũng không có trở về, trực tiếp đi phòng hội nghị nhỏ cùng Thái bạch kim tinh tiếp tục đề tài thảo luận. Hoa Linh một mình nằm trên giường lớn trong phòng, cảm thấy hơi chán, đúng lúc này, điện thoại di động ở đầu giường leng keng vang lên, Hoa Linh mở điện thoại di động vừa nhìn, thì ra là Phương tiểu thịt tươi gửi WeChat, nói với mình hắn đã trở lại hải thị, hỏi mình lúc nào thì rảnh rỗi.

Hoa Linh khóe miệng cong lên, tâm tình thật tốt, miệng nhịn cười trêu đùa tiểu thịt tươi, trêu cậu ta đến mắc cỡ nói không ra lời. Cứ như vậy cậu tới tôi đi một hồi, Hoa Linh lửa nóng trong người dần dần bị gợi lên, cảm giác được bụng dưới hơi bốc lên một trận khô nóng, Hoa Linh theo bản năng nhìn tay trái của mình, bình thường.

Hoa Linh rất hài lòng, xem ra mình cũng không phải nhất định phải nhớ tới Ngao Túc mới có phản ứng, hắn suy nghĩ một chút, gửi cho tiểu thịt tươi một đoạn tin nhắn: “Bảo bối, gửi tấm hình lại đây cho tôi nhìn một chút, nhớ em.”

Hình selfie được gửi qua,ảnh chụp cận mặt tiểu thịt tươi, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt thẹn thùng, có điều hơi trắng đẹp quá, có vẻ hơi ẻo lả.

Hoa Linh tiếp tục nói: “Mấy ngày không gặp, đẹp lên không ít, đừng chụp mặt nữa chụp người đi, cho tôi xem xem da dẻ có tốt không, muốn ảnh nude á”.

Tiểu thịt tươi chán ghét không chịu nói ngài thật xấu… Anh anh nha nha nhăn nhó nửa ngày, cuối cùng vẫn đáp ứng Hoa Linh nhõng nhẽo đòi hỏi, bảo Hoa Linh chờ mình đi cởi quần áo, sau một phút liền gửi tới.

Hoa Linh hưng phấn không thôi, nằm ở trên giường ý chí chiến đấu sục sôi, một tay cầm điện thoại một tay nắm gà con, kiên nhẫn chờ.

Sau một phút, bên trong khung chat có động tĩnh, hiện tiểu thịt tươi gửi đến một tấm ảnh, nhưng chấm tròn ở giữa vẫn đang không ngừng xoay tròn… Nửa phút sau, nhắc nhở hình ảnh không thể hiện thị.

Hoa Linh sững sờ, trong lòng mắng to WIFI tiên giới không đáng tin, sau đó nói với tiểu thịt tươi chưa lấy được, gửi lại một lần nữa.

Nhưng mà, lần thứ hai gửi đi, vẫn không được…

Liên tục gửi đi mười lần, toàn bộ đều không được, Hoa Linh nhìn thấy trên điện thoại di động nhảy ra một khung nhắc nhở: “Căn cứ pháp luật,pháp quy và chính sách tam giới, hình ảnh nghi ngờ truyền bá thông tin đồi trụy, không được hiển thị.”

Hoa Linh:…

Quần cũng đã lột, mày cho tao xem cái gì đây?

Hoa Linh nén lửa giận, kiên nhẫn nói với tiểu thịt tươi: “Bảo bối, hnh ảnh gửi không tới, bằng không hai ta video call chút đi?”

Dứt lời, Ha Linh lập tức ấn phím gọi video,nhưng mà chờ nửa phút, hiển thị không có người nghe, lần thứ hai ấn vào, trên màn hình điện thoại di động lại nhảy ra một khung nhắc nhở:”Đối phương sử dụng nghi ngờ có thông tin bất lương, đã ngắt kết nối, không có cách nào tiếp tục.”

Hoa Linh:…

Hắn trở về danh sách bạn bè, quả nhiên, tiểu thịt tươi đã hoàn toàn biến mất trong list friend.

“Phắc!” Hoa Linh giận nổ mắt ném điện thoại di động lên giường.”Mẹ nó internet kiểu éo gì thế này, ta muốn báo cáo!”

Giữa lúc Hoa Linh chuẩn bị mặc quần chạy ra ngoài, trên giường điện thoại di động màn hình sáng ngời, vang lên một chút, Hoa Linh nén giận cầm lấy vừa nhìn, chỉ thấy có một tin mới trực tiếp nhảy ra, phía trên thình lình hiện lên hai chữ “Ngao Túc”.

Hoa Linh hơi sững sờ, hắn không nhớ đến mình lưu số Ngao Túc lúc nào, chớ nói chi là thêm hắn vào Wechat. Hoa Linh mở tin nhắn, chỉ thấy trên đó viết: “Phương Gia Vinh, nam, 23 tuổi, 18 tuổi đến Kinh thị làm trai bao, 20 tuổi trở thành đầu bài, yết giá, 21 tuổi được một kim chủ 1 bao dưỡng, sau đó thành công tẩy trắng, chuyển thành người mẫu. Năm ngoái khủng hoảng tài chính, kim chủ 1 chạy ra nước ngoài, hai người chia tay. Hiện Phương Gia Vinh đồng thời cùng hai người khác có thời gian dài quan hệ thân thể, hiện sống tại nhà ở Hải thị do kim chủ 2 tặng, kim chủ 2 sáu giờ tối hôm nay rời khỏi hải thị, sau đó Phương Gia Vinh lại liên hệ với anh.”

Hoa Linh run rẩy nửa ngày, mới ý thức được Phương Gia Vinh mà Ngao Túc nhắc tới chính là Phương tiểu thịt tươi, mấy phút sau, Hoa Linh đỏ mặt, khiếp sợ không thôi, hắn vẫn cho rằng Phương tiểu thịt tươi là thẳng nam vừa mới vào nghề, hoàn toàn không rành thế sự, ban đầu chọn trúng hắn, cũng bởi vì coi trọng bộ dạng đơn thuần kia, tiếp xúc qua mấy lần còn do dự có nên bẻ cong hắn hay không.

Hoàn toàn không nghĩ tới hóa ra đối phương lại là tay già đời, mà càng quan trọng là…, mình cũng chỉ là lốp dự bị mà thôi.

Lòng tự trọng của Đại Ma vương bị mạnh mẽ dày xéo…

Hoa Linh cầm điện thoại di động nửa ngày, thật vất vả từ trong nỗi khiếp sợ bình tĩnh lại, sau đó lại bắt đầu lượt khiếp sợ thứ hai, càng mạnh mẽ hơn —— đó là Ngao Túc thế mà lại giám sát tin tức của hắn!

Hoa Linh cắn răng nhập một dòng đáp lời: “Đại hoàng tử điện hạ, ngài đây là ý gì? Xâm phạm việc riêng tư của người khác, chẳng lẽ là tác phong của đám người Tiên cung các ngươi à?”

Ngao Túc nhắn lại: “Rất xin lỗi, Linh Vương điện hạ, thế nhưng tôi cũng không phải nhắm vào một mình anh, tôi là quản lý WIFI chuyên dụng của Tiên cung, tôi nhất định phải bảo đảm không có thông tin phi pháp xâm nhập.”

Hoa Linh: “Được, coi như tôi truyền bá văn hóa phẩm đồi trụy, cậu cấm hiển thị là chức trách của cậu,  thế nhưng cậu gửi một đống thông tin điều tra là muốn làm gì? Quản trời quản đất quản không khí, cậu còn muốn quản người ta chịch choẹt đánh rắm à? Đại hoàng tử chuyện cậu quản hình như quá rộng rồi?” Hoa Linh mạnh mẽ chọt màn hình điện thoại di động, giống như làm vậy có thể chọc vào bản mặt Ngao Túc.

Một hồi lâu sau, Ngao Túc nhắn lại:

“Làm bác sĩ điều trị chính của anh, tôi có quyền thời khắc để ý tình huống thân thể của anh, biệt thự của tôi cách vách anh, vừa nãy trong một lúc, tôi cảm thấy linh lực bên trong cơ thể anh có biến hóa, cho nên mới nhắc nhở anh một chút.”

Hoa Linh: “Nhắc nhở cái gì? Nhắc nhở con người tôi lạm giao, bảo tôi đổi bạn tình sao?”

Ngao Túc: “Thận hư, thiếu sinh hoạt vợ chồng”

Hoa Linh:…

Giời ạ, đây là cả độc lập tự do tuốt cũng không có sao?