Ở gần cuối cuốn công pháp, Lâm Hiên đọc được một thiên bút ký của Thiên Sát ma quân. Không ngờ trong này có giới thiệu về một loại bí pháp nghịch thiên gọi là Âm Dương Quyết, có thể đem âm hoặc dương linh lực trong cơ thể tùy ý chuyển hóa cho nhau. Nói cách khác sau khi tu tập bí thuật này thì tu tiên giả có thể luyện tập Huyền Ma chân Kinh. Điều này khiến Lâm Hiên mừng rỡ như điên. Có điều không ngờ là càng đọc thì chân mày hắn càng nhăn tít, thở dài rồi đứng lên.

Âm Dương Quyết trong Huyền ma Chân kinh này chỉ có phần hạ, còn phần thượng không biết đã thất lạc nơi đâu. Theo bút kí trên, sư tôn Thiên Sát ma quân tìm được nó trong một động phủ của cổ tu sĩ. Khi đó ở đây còn có mấy lão quái Nguyên Anh Kỳ khác. Bí pháp thần thông quảng đại này đương nhiên khiến người đỏ mắt, các lão quái động thủ tranh đoạt một hồi. Sau một trận đại chiến kinh thiên động địa, sư tôn Thiên Sát ma quân cướp được phần hạ Âm Dương Quyết còn phần thượng thì bị một kiếm tu vô danh đoạt được.

Sư tôn Thiên Sát ma quân sau khi dưỡng thương cũng từng bôn ba khắp Triệu quốc tìm kiếm tu kia để đoạt lại phần thượng nhưng không có tin tức, lão đành hậm hực trở về, sau đó lại bị nghịch đồ Cực Ác Ma Tôn tập kích…

Về ân oán sư môn của Ma tôn cùng Ma quân thì Lâm Hiên không có hứng thú xem qua. Trong tay đang cầm phần hạ Âm Dương Quyết mà hắn buồn bực không thôi. Chỉ có mỗi phần hạ thì không chút tác dụng.

Nhưng rốt cuộc bí pháp này nghịch thiên như thế nào mà có thể đem âm dương linh lực chuyển hóa cho nhau?

Có chút tò mò Lâm Hiên bắt đầu xem qua phần hạ này. Chỉ sau một lát, từng hàng văn tự có chút quen mắt hiện ra, không ngờ như là liên thông với một công pháp nào đó mà hắn từng thấy qua.

Chẳng lẽ......

Trong mắt hiện Lâm Hiên lóe lên tinh quang, lấy ra cái ngọc giản xanh biếc có ghi lại Thiên Lôi Quyết bên trong rồi đem thần thức chìm vào.

Bất tri bất giác qua một ngày một đêm.

"Phù!" Lâm Hiên duỗi lưng thở ra, bộ dáng có chút mệt mỏi nhưng trên mặt lại tràn đầy vẻ hưng phấn cùng vô cùng vui sướng.

Sơn cùng thủy tận nghi vô lộ,

Liễu ám hoa minh biệt nhất thôn. (1)

Thật không ngờ trong Thiên Lôi Quyết lại ẩn hàm phần thượng Âm Dương Quyết, được chia ra thành những câu khẩu quyết ở mỗi đoạn mở đầu.

Đem một bí pháp nghịch thiên giấu ở bên trong một công pháp bỏ đi! Thủ đoạn thật cao thâm không kém Thiên Sát ma quân a! Có lẽ đây là di vật của kiếm tu Nguyên Anh kỳ kia lưu lại, không biết sau này thế nào lại rơi vào trong tay Lôi Kiếm Môn. Sự tình này cũng có ít nhiều ẩn khúc nhưng Lâm Hiên nào có hứng thú tìm hiểu.

Trải qua mấy phen hỉ nộ ái ố. Hắn đem hai phần tiến hành sửa sang lại, sau đó đem toàn thiên Âm Dương Quyết này ghi vào một ngọc giản còn trống rồi cất vào túi trữ vật.

Lại lật tay một cái, trong bàn tay xuất hiện một quả trứng linh thú khiến ánh mắt Lâm Hiên lộ vẻ hưng phấn. Đem nó tới một gian thạch thất còn trống, hắn bố trí một trận pháp nho nhỏ đem linh khí cùng địa mạch chi hỏa tụ lại rồi đem bỏ vào trong.

Ngày hôm sau Lâm Hiên quyết định đem Cực Âm ác linh trận bố trí quanh động phủ. Hiện tại trên người có quá nhiều bí mật, hắn đương nhiên không muốn lộ ra để mang họa sát thân. Hơn nữa hiện Linh Dược Sơn đã không mấy an toàn khi lời đồn về Thiên Trần Đan đã lan truyền rộng rãi.

Không đơn giản như dùng Trận phù để bày trận, dùng trận bàn và trận kỳ phải cần khảo cứu về trận pháp. Lâm Hiên lấy ra một cái ngọc giản rồi đem thần thức chìm vào, trong này có ghi lại phương vị bố trận, cách thao túng trận bàn….

Rất nhanh hắn thu thần thức rồi ngẩng đầu, lấy ra một cây tiểu kỳ màu xanh ném lên không trung đồng thời đánh ra một đạo pháp quyết lên đó. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tiểu kỳ kia tức bay múa rồi tuôn ra một vùng sương vụ màu xanh. Lâm Hiên dựa theo giới thiệu trong ngọc giản tiếp tục đem các trận kỳ còn lại bố trí theo các phương vị.

Cuối cùng hắn lấy ra một cái vòng tròn mặt trên có vài quang điểm, to cỡ bàn tay. Đây chính là trận bàn. Hắn trích một vài giọt tinh huyết từ ngón tay đồng thời đánh ra một đạo pháp quyết vào trong.

Chỉ thấy trận bàn tỏa ra hào quang chói lọi, tất cả trận kỳ toàn bộ tan biến như nhập vào quanh động phủ.

Lâm Hiên đem trận bàn thu lại rồi lấy tay lau mồ hôi trên trán, lần đầu bày trận nên còn thiếu kinh nghiệm, may là không có sai sót gì. Lâm Hiên có chút cảm khái. Chỉ là bày trận đã khó khăn thế này, không biết luyện chế nó thì phải hao biết bao tinh lực. Trách không được tại tu tiên giới trận pháp sư còn hiếm hơn cả luyện đan sư.

Lúc này Lâm Hiên mới yên tâm. Hiện tại Cực Âm ác linh trận đã được bày ra, lấy uy lực của nó bảo vệ động phủ hẳn là không khó khăn. Nếu Linh Dược Sơn có gặp đại nạn thì cho dù cao thủ Ngưng Đan Kỳ tới đây cũng bị trận pháp vây khốn địch một thời gian.

Trải qua một phen gian nan nguy hiểm, thân thể cùng tâm thần mệt mỏi. Mấy ngày sau Lâm Hiên chưa vội tu luyện mà nghỉ ngơi du ngoạn chung quanh Linh Dược Sơn, đồng thời thám thính động tĩnh. Quả nhiên số lượng tu sĩ tới luyện đan đã gấp hai gấp ba lần trước đây.

Chú thích: (1) Tạm dịch:

Núi cùng sông hết nghi không lối,

Liễu biếc hoa tươi riêng một thôn.

Đường trên núi đến chỗ tận, nguồn sông đến chỗ cùng. Nhưng đó không phải là hết, nếu biết rẽ sang một lối khác thì sẽ thấy bên kia còn một thôn đầy liễu biếc hoa tươi đẹp đẽ, tràn đầy những hy vọng mới.