Màn đêm đã buông xuống nhưng tầng cao nhất của tập đoàn tài phiệt Quân thị vẫn sáng đèn, một bóng dáng cao lớn đang ngồi trên chiếc ghế chủ tịch đưa mắt nhìn thành phố về đêm qua cửa sổ lớn sát đất.

Ánh đèn thành phố cũng đã lên, khiến thành phố về đêm ngày càng hoa lệ, nhiều ánh đèn của thành phố tạo nên một bức tranh về đêm tuyệt đẹp.

Trong căn phòng lớn xa hoa này không chỉ có một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế chủ tịch mà còn có một cô gái đang ngồi ở ghế sofa làm việc trên laptop.

Cô nàng có khuôn mặt xinh đẹp và có phần lạnh lùng vô cùng thu hút người khác phái, đẹp như một vị tiên nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Quân Bạch Dương xoay ghế nhìn chằm chằm người con gái đang ngồi ở ghế sofa.

Lúc cô nghiêm túc làm việc không khiến người ta cảm thấy khô khan hay nhạt nhẽo và cái vẻ nghiêm túc đó như đang tô thêm gương mặt có phần lạnh nhạt của cô, vô cùng đẹp.

Có lẽ ánh mắt của Quân Bạch Dương nhìn quá mức chăm chú khiến Khuynh Bảo Bình không nhịn được mà dời mắt khỏi chiếc laptop đang làm việc, nhìn về phía hắn.

Sếp, anh nhìn tôi như thế khiến tôi có chút căng thẳng, tôi làm sai gì sao? Khuynh Bảo Bình nhịn không được mà hỏi hắn.

Thật là, ánh mắt của hắn nhìn cô khiến cô có chút quẫn bách.

Em làm rất tốt.

Tôi chỉ là thấy lúc em làm việc cũng đẹp như vậy khiến tôi không nhịn được mà muốn nhìn em.

Quân Bạch Dương khẽ cười nhẹ trả lời cô, hắn chỉ nói thật nhưng cách nói của hắn khiến người khác nghe được bầu không khí có chút mờ ám.

Trời ạ, sếp lại thả thính cô rồi.

Cô sắp chịu không nổi mất.

Sếp, kế hoạch lần này chắc chắn sẽ thành công.

Chắc chắn trong ngày mai sẽ có kết quả.

Vì chủ đề này khiến người ta ngại ngùng nên Khuynh Bảo Bình chuyển chủ đề khác.

Cô đứng dậy cầm chiếc laptop của mình bước đến bàn làm việc của Quân Bạch Dương, đặt xuống trước mặt để hắn xem.

Tôi chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của em.

Làm tốt lắm.

Quân Bạch Dương chỉ tùy ý liếc mắt qua màn hắn một chút rồi lại nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp của cô mà lên tiếng.

Trên khuôn mặt điển trai của hắn lại nở một nụ cười với cô, nụ cười này khiến trái tim cô lại một lần nữa nhảy lên một cái.

Đã trễ rồi, tôi xin phép về trước.

Khuynh Bảo Bình có chút ngượng ngùng mà nói với hắn.

Tôi đưa em về, trễ thế này tôi không an tâm.

Nói rồi hắn đứng dậy lấy chiếc áo vest đang vắt trên ghế chủ tịch, bước thẳng về phía cửa.

Loại khí thế này khiến cô muốn từ chối cũng không được, chỉ có thể chậm rãi đi theo phía sau hắn.

Khi ra khỏi phòng còn không quên khóa cửa lại cẩn thận.

Bản thân cô có tính cách vô cùng cẩn thận, hơn nữa phòng chủ tịch lại có nhiều hồ sơ quan trọng như thế, nếu lỡ xảy ra chuyện gì thì biết tìm ai mà khóc đây? Là một thư ký toàn năng của tập đoàn Quân thị, cô không cho phép vì một lỗi nhỏ nhặt đó mà xảy ra chuyện.

Cô vốn muốn ngồi ở phía sau thì bị hắn lôi lên ngồi ghế phó lái, điều này khiến cô vô cùng ngượng ngùng, vị trí này không có gì đặc biệt nhưng theo cô biết thông thường thì chỗ này dành cho những người quan trọng đi? Ví như người thân, bạn gái hay vợ gì đó? Trời ạ, cô lại không phải là gì của sếp, tự nhiên ngồi chỗ này khiến cô ngại quá đi mất.

Cô cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp, nghe theo lời của Sếp.

Chiếc Cadillac sang trọng của hắn chậm rãi chuyển động, phóng thẳng ra khỏi tập đoàn Quân thị chạy ra đường lớn.

Vì trời đã vào đêm, dòng xe cộ qua lại trên đường dần ít đi, hắn thoải mái phóng nhanh tốc độ trên đường.

Trong xe lúc này chẳng ai nói với ai câu nào, không gian trong xe lâm vào không khí yên ắng và tĩnh mịch.

Khuynh Bảo Bình chống tay lên cửa sổ xe đưa mắt nhìn ra quang cảnh bên ngoài đang dần lướt qua theo chuyển động của xe, không rõ lúc này cô đang nghĩ gì, chỉ đưa đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn về phía quang cảnh bên ngoài xe.

Hắn đưa mắt liếc qua gương chiếu hậu nhìn sườn mặt xinh đẹp của cô gái bên cạnh.

Cố ý thả chậm tốc độ của xe để có khoảng thời gian bên cô lâu hơn một chút.

Xe của bọn họ đã rẽ vào một con đường nhưng trông có vẻ vắng người qua lại, con đường này buổi sáng chính là tuyến đường chính qua lại nhưng vào buổi tối thì nó lại trở nên vô cùng vắng vẻ.

Con đường này buổi tối chính là khiến những người đi ngang qua đây hay phải buộc đi qua nó vô cùng sợ hãi.

.

Truyện Tổng Tài

Hắn cũng không có gì mà sợ hãi, cứ thong thả chạy trên con đường này, chút thứ này vốn không dọa được hắn.

Cuối cùng thì cũng đến nhà Khuynh Bảo Bình, hắn chậm rãi phanh xe lại dừng ngay trước nhà của cô.

Cô theo phép lịch sự nói một tiếng cảm ơn với người đàn ông bên cạnh, tháo dây an toàn rồi xuống xe.

Nhưng khi cô vừa đi được vài bước thì có một đám người mặc áo đen xuất hiện, đám bọn chúng vây cô vào bên trong và hiện giờ cô không thể nào thoát ra được.

Quân Bạch Dương nhìn tình cảnh trước mặt, ngay cả khi hắn đã đưa cô về tận nhà, ngay cả khi xe hắn vẫn chưa rời đi mà bọn khốn này lại dám xuất hiện gây khó dễ cho thư ký của hắn.

Ánh mắt lóe lên một tia sáng lạnh, đưa tay nhấn vài cái trên màn hình điện thoại, sau đó lập tức xuống xe lao vào vòng vây nắm lấy cổ tay cô kéo ra phía sau hắn.

Tưởng thư ký Khuynh là người thế nào, hóa ra là tình nhân của Quân tổng đây.

Khi ông đây chạm vào còn ra vẻ thanh cao.

Một giọng nói chế nhạo vang lên, xem ra tên này là người đứng đầu trong đám người ở đây.

Làm tình nhân cũng phải chọn người bao nuôi, anh nghĩ anh có tư cách bao nuôi tôi sao Trần tổng? Khuynh Bảo Bình không hề để ý lời châm chọc của gã mà còn dùng lời của gã đáp trả lại gã.

Kết hợp cùng khuôn mặt lạnh nhạt nghiêm túc càng khiến gã cảm thấy cô đang khinh thường gã.

Cái con khốn này, hiện giờ mày đang trong tay tao, còn ngông cuồng như thế à?

Cô ấy có tư cách để ngông cuồng.

Sao phải khúm núm trước mày? Một giọng nói trầm ấm đầy kiêu ngạo vang lên, chủ nhân của giọng nói không cần đoán cũng biết chính là người đàn ông đang bảo vệ cho Bảo Bình, Quân Bạch Dương.

Quân Bạch Dương, là mày đúng không? Gã được gọi là Trần tiên sinh cất tiếng, giọng nói vô cùng âm trầm, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng về phía người đàn ông anh tuấn trước mặt.

Từ lúc Trần tổng bước ra khỏi phòng làm việc của Quân Bạch Dương đã bị hắn tính kế.

Ban đầu hắn vốn muốn cùng gã Trần tổng hợp tác vài dự án nhỏ nhưng khi tận mắt thấy được gã tay có ý đồ với Khuynh Bảo Bình thì kế hoạch trong đầu đã thay đổi.

Gã vừa vào phòng hắn đã nói thẳng sẽ không hợp tác hạng mục đó nữa, chưa để Trần tổng kịp bất ngờ thì hắn để mở lời dụ hoặc khác.

Quân Bạch Dương nói hắn đang có dự án lớn và tốt hơn cái mà bọn hắn đã từng bàn lúc trước nhưng vẫn chưa tìm được người cùng hợp tác dự án này.

Hắn còn khua môi múa mép nói rằng, hôm nay gặp được Trần tổng ở đây xem như đã tìm được người phù hợp rồi.

Hắn chỉ nói vài câu như thế, mồm mép biến ảo khôn lường, là một thương nhân thì điều này đã ăn vào xương cốt hắn.

Còn gã thì được nghe Quân Bạch Dương nói như thế thì bắt đầu bay lên mây, đây chính là Quân tổng của tài phiệt Quân thị khen gã đó, bảo gã không kích động làm sao được? Nhưng gã vốn không biết hắn chỉ trêu đùa, xoay gã trong lòng bàn tay thôi.

Những câu khen giả dối này khi hắn nói vốn không có ý nghĩa gì.

Thế là gã hưng phấn đến độ muốn biết cái hạng mục lớn trong miệng Quân Bạch Dương nói đến là gì.

Chỉ nghe hắn trình bày ngắn gọn mà gã đã đồng ý hợp tác hạng mục này, khi nhìn thấy ngòi bút của gã đặt lên hợp đồng ký tên vài nét thì trên môi hắn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Con chuột đã bước vào bẫy, hắn chỉ cần chờ đợi xem kịch hay tiếp theo thôi.

Hạng mục đầu tư này Quân thị bỏ tiền vốn ra đưa cho gã Trần tổng kia, trong đó còn cam kết sau này sẽ hoàn lại vốn cho Quân thị, số tiền lời của hợp đồng sẽ về tay công ty gã, Quân thị chỉ lấy danh tiếng hạng mục này và tất nhiên danh tiếng cũng có một phần bên gã.

Tiền thu về khi hạng mục này thành công thì chia đều đôi bên.

Nói chung nhìn thế nào bên gã cũng chiếm lợi nhiều hơn Quân thị một chút.

Tiền hắn cũng đã đưa, bên gã chỉ cần tìm một công ty móc nối lại triển khai dự án ra rồi xây dựng thôi.

Và công ty gã tìm trúng là do Khuynh Bảo Bình sắp xếp và công ty đó chỉ là công ty ma , nhưng tìm trên mạng thì vẫn xuất hiện tên của công ty đó.

Và những người này lừa đảo vô cùng chuyên nghiệp, chuẩn bị mọi thứ vô cùng chỉnh chu, lại có sự giúp đỡ của Quân thị nên gã cuối cùng cũng mắc câu.

Gã giao hết tiền đầu tư của Quân thị cho công ty ma kia, hôm sau công ty kia liền cuỗm hết tiền chạy mất.

Sau một hồi bực tức thì gã cũng trấn tỉnh lại, gã sẽ tìm công ty khác tự lấy tiền của mình để bù vào thì bên phía Quân thị lại tố gã vi phạm hợp đồng, ban đầu Quân thị để gã tự tìm công ty để đầu tư nhưng cuối cùng gã lại bị lừa thì đó là chuyện của gã, hiện giờ còn muốn qua mặt Quân thị.

Có thể gã sẽ phải đền bù lại số tiền vi phạm hợp đồng cho Quân thị gấp năm lần tiền vốn ban đầu.

Khuynh Bảo Bình còn cài người vào công ty gã để điều tra sổ sách của bên đó và phát hiện gã trốn thuế nhà nước vài tháng nay, có thể nói là làm giả giấy tờ.

Cô vừa nhận được tin tức này, không phiền sếp bận tâm mà trực tiếp đi tố cáo công ty gã với lãnh đạo thành phố.

Hiện giờ công ty gã phải đối diện với mức án trốn thuế, làm giả giấy tờ, lại còn phải đền tiền hợp đồng.

Công ty toi thật rồi.

Lúc nãy Khuynh Bảo Bình là đang coi giá cổ phiếu của bên đó thế nào thì không có gì ngoài biểu đồ đang đi xuống một cách nghiêm trọng, thế nên cô mới nói với Sếp nếu không có nghi ngờ gì thì ngày mai công ty đó sẽ phá sản.

Những chuyện này hắn đều để cô tự mình làm tất cả, hắn chỉ ở bên cạnh quan sát, với năng lực làm việc của cô hắn luôn tin tưởng.

Một phần cũng để cô tự xả giận chuyện lần trước, một phần hắn tin tưởng vào năng lực của cô.

Mày động người phụ nữ của tao, đừng mong sống yên ổn.

Quân Bạch Dương chỉ nhàn nhạt nhìn gã, đáp trả một câu như thế.

Quân Bạch Dương, Khuynh Bảo Bình, hôm nay đừng mong ai có thể sống sót.

Gã âm trầm nói, sau đó những tên đàn em của gã ai cũng vào thế sẵn sàng nhào vào xé xác hai người trước mặt.

Hắn đưa tay chắn trước mặt cô, ánh mắt sắt lạnh nhìn những tên đàn em của gã.

...!

[ TPHCM, 3/8/2021 ].