Zodiac High School

Chương 47: Tập luyện chuẩn bị cho Hội Thao (2)


- Ủa? Mã Mã, Ngư Ngư, Giải nhi?

Tình cờ lúc đó Xử Nữ và Thiên Bình đi từ phòng thanh nhạc qua, gặp tụi Nhân Mã ở ngoài cửa phòng tập bóng, chưa kịp trả lời, lại một giọng nữ khác vang lên:

- Sao mấy cậu đứng đây?

Bảo Bình xuất hiện với lo thí nghiệm màu trắng đục trên tay, lại nữa rồi, chắc nhà bác học "thiên tài" mới từ "căn cứ" về đây mà.

- ANH MA KẾT CỐ LÊN!

- THIÊN HẠO, ANH CỐ LÊN!

- ANH MA KẾT CHƠI HAY QUÁ~~~~~~

- MA KẾT CHƠI GIỎI NHẤT!!!

- PHAN THIÊN HẠO CHƠI THẬT CHUYÊN NGHIỆP A!!!

- HỘI TRƯỞNG LÀ NHẤT!!!

Hàng ngàn tiếng hò reo cổ vũ vang lên khiến sáu đứa con gái lớp 11S ngỡ người, có chuyện gì đang xảy ra à?

- Chuyện gì vậy?

- Xử Nữ?

Mấy đứa con trai liền đứng dậy khi thấy Xử Nữ bước vào từ cánh cửa, sau Xử Nữ là đông đủ đám con gái.

- Tên Phan Thiên Hạo đó thách đấu bóng rổ với Ma Kết... _Bạch Dương.

- Vì bà chị Xử Nữ đây! _Sư Tử tiếp lời.

- CÁI GÌ?! _Đám con gái đồng thanh.

- Tên đó là người thích Xử nhi đó hở? _Bảo Bình và Thiên Bình giờ mới thấy được mặt của Phan Thiên Hạo.

- Ể? Người đó... trông quen quen... 

Thiên Bình nhíu mày nhìn người con trai trên sân bóng rổ với Ma Kết, Thiên Yết và Sư Tử, Song Tử giật mình khi Thiên Bình cứ nhìn chăm chăm người kia như muốn nhớ ra điều gì đó, không phải chứ, đợt Sư Tử và Thiên Bình gặp Thiên Yết đang đánh nhau với Phan Thiên Hạo, có cả Lý Nhật Vương nữa, Thiên Bình nhận ra Phan Thiên Hạo thì chết.

- Ây da, tự dưng đau bụng quá! 

Song Tử bất ngờ ôm vùng bụng mà nhăn nhó, thật chẳng hợp với hoàn cảnh chút nào, nhận được cái nháy mắt của Song Tử, Sư Tử liền hợp tác:

- Chết rồi, thằng Song không được khỏe, Bình nhi, em đưa nó tới phòng y tế hộ bọn anh!

- Hả, em sao?

- Cậu nhanh đi, nó sắp chết rồi kìa.

Thiên Yết cũng tham gia, Thiên Bình toan đến đỡ Song Tử theo yêu cầu thì thằng Kim Ngưu lại ngây ngô bước ra:

- Để tớ làm ch... Oái!

Chưa nói hết câu, Kim Ngưu đã bị Bạch Dương kẹp cổ:

- Ngưu đệ, nhìn Ma Kết kìa! 

Bạch Dương đương nhiên nhận ra hàm ý của Song Tử là muốn dẫn Thiên Bình ra khỏi đây, lỡ cô ấy nhớ ra tên Phan Thiên Hạo là tên cực kỳ nguy hiểm thì sao, chưa kể ở đây cũng có đàn em của Phan Thiên Hạo, nhìn thấy cô ấy thì sao.

- Nhanh đi Bình nhi~ 

Nhân Mã giở giọng thúc hối, nhưngkhông như bọn con trai kia, đơn giản Nhân Mã đang tạo điều kiện cho thằng bạn với em gái mình.

- Ráng lên, tôi đưa cậu đi! _Thiên Bình thấy sắc mặt Song Tử ngày càng khó coi thì cũng khẩn trương.

Sau khi Thiên Bình và Song Tử đi khỏi, cả bọn tập trung vào trận đấu của Ma Kết và Phan Thiên Hạo. Tỷ số, Ma Kết đang hơn Phan Thiên Hạo... một điểm, khá gay go. Cả hai hầu như mất khá nhiều sức, nhưng tỷ số vẫn xấp xỉ nhau. Phan Thiên Hạo tấn công Ma Kết liên tục, nhưng vẫn chưa lấy được quả bóng, vì thủ thuật của Ma Kết khá nhanh và linh hoạt. 

Ma Kết dễ dàng truyền trái bóng từ tay phải sang tay trái, từ sau ra trước, từ dưới lên trên, v..v... sau mấy lần với động tác đấy, Thiên Hạo phản ứng khuôn khẽ hơn với động tác lượn qua lượn lại của trái bóng, đâm ra mất cảnh giác cho việc phòng bị. Chợt, Ma Kết khẽ cười...

VỤT!

Trái bóng bổng nhảy lên trên cao, lọt qua rổ của đối thủ một cách điệu nghệ.

- YEAHHH!!

Và Ma Kết ghi thêm một điểm nữa.

Roét!

Tiếng còi kết thúc trận đấu của trọng tài, tỉ số nghiêng về Ma Kết nên người chiến thắng là Ma Kết. Cả đám lớp 11S lao vào anh như pháp, cả nam lẫn nữ:

- Ma Kết chơi giỏi gớm!

- Tưởng cậu chỉ biết học thôi chớ!

- Quả không làm anh mày thất vọng!

Ma Kết cười nhẹ, quả là một con người thanh nhã, lịch sự...

- Lần này là tôi nhường, nhưng không có lần sau đâu, Hội trưởng! 

Phan Thiên Hạo tay đút túi quần, không hề có khí thái của kẻ mới thua, cười dễ dãi với Ma Kết, Ma Kết nhếch miệng cười đáp lại:

- Tôi còn chưa chơi hết sức!

- Lần sau sẽ rõ! _Thiên Hạo lại cười.

- Không phiền! 

Ma Kết nhún vai, anh đây chấp hết. Phan Thiên Hạo bỗng chuyển ánh mắt sang người con gái mất tự nhiên nhất đám:

- Long Xử Nữ, lần sau gặp lại!

- Vậy thì cái lần sau đó, tôi chả cần! 

Xử Nữ lại một lần nữa phũ phàng câu nói của Phan Thiên Hạo, anh ta vẫn thong thả bước đi, coi như chưa nghe thấy gì.

- Ma Kết, cảm ơn, vì cậu đã thắng! _Xử Nữ lí nhí.

Bộp...

Ma Kết đặt tay lên đầu Xử Nữ, rồi bước đi:

- Tớ sẽ không bao giờ thua!

- ...

Lại một câu nói không đúng trọng tâm của Ma Kết được thốt ra, đứa nào cũng nhận ra ngay hàm ý trong lời nói của Ma Kết, ngoại trừ Xử Nữ, vì cô quá ngốc hay người trong cuộc khó nhận ra để hiểu được ý nghĩa câu nói đó.

.

.

- Này!

Song Tử đột nhiên đưa điện thoại của mình ra cho Thiên Bình, cô khó hiểu nhìn anh, chưa kịp mở miệng thắc mắc thì anh đã nói tiếp:

- Điện thoại mới của tôi, lưu số của cô vào đi!

- Hả? Cái kia đâu? _Thiên Bình thắc mắc.

- Vất rồi! _Song Tử trả lời cụt lủn.

- Dư tiền à? Vất cái cũ đi, mua cái mới? _Thiên Bình.

- Để mấy đứa con gái kia không liên lạc với tôi nữa, máy này tôi chỉ lưu 12 cái tên thôi! _Song Tử trả lời không suy nghĩ.

- Thật đấy hả, chiều qua cậu không nói đùa ư? _Thiên Bình tròn mắt nhìn Song Tử, Song Tử dúi cái điện thoại vào tay Thiên Bình, cười nửa miệng:

- Tôi nói rồi, thà không gái gú chứ tôi không để ai ghét tôi đâu, cho dù chỉ là một người!

- Tự tin nhỉ, chắc gì ngoài tôi ra, không còn ai ghét cậu? _Thiên Bình vừa cười coi thường vừa bấm bấm số.

- Chắc rồi! Chỉ cần cô không ghét tôi, cả thế giới này chống đối tôi cũng được! _Song Tử trả lời, câu sau anh chỉ dám nghĩ thầm trong đầu.

- Cơ mà... _Thiên Bình bỗng trả điện thoại cho Song Tử:

- Cậu hết đau bụng rồi à?

.

.

~~~~~~~ Ngày tập luyện thứ 4 ~~~~~~~~~

- Vào vạch...

- Chuẩn bị...

- START!!!!!!

Tiếng Xử Nữ vừa dứt, hai cơn lốc xuất hiện trên đường đua 100 mét.

- Nhanh thật! _Cự Giải trầm trồ.

- Sức hai đứa này thì khỏi nói rồi! _Thiên Yết cũng lên tiếng bình luận.

Bíp!

- Bạch Dương: 7 giây 19; Nhân Mã: 9 giây đúng!

Ma Kết đọc rõ giây giấc trên chiếc đồng hồ, Nhân Mã thở gấp:

- Thua tới hai giây 19 sao?

- Lại không cưng? _Bạch Dương cười thách thức, Nhân Mã đương nhiên không thể chịu thua:

- Cưng biết câu trả lời của chị mà!

Lần thứ hai:

- Bạch Dương: 7 giây 2 ; Nhân Mã: 8 giây 26!

Lần thứ 3:

- Bạch Dương: 7 giây 13 ; Nhân Mã: 8 giây 5!

Lần thứ 4:

- Bạch Dương: 7 giây 5 ; Nhân Mã 8 giây đúng!

Lần thứ n - một...

- Bạch Dương: 6 giây 58 ; Nhân Mã: 7 giây 59!

- Thôi thôi hai má ơi, dừng lại giùm con cái! _Xử Nữ phất phất cái cờ đầu hàng.

- Nãy giờ hai người cho tụi này hít khói hơi bị nhiều á! _ Cự Giải phẩy phẩy tay đuổi... bụi.

- Chạy nữa, đừng trách! _Vâng, Thiên Yết bá đạo thốt ra một câu làm con cừu và con ngựa đang thở hồng hộc thì tắt thở luôn, Bạch Dương cười xí xóa:

- Vậy nhường mấy bác ạ!

.

.

Theo thứ tự chạy thì Ma Kết là người đầu tiên, tiếp theo là Xử Nữ, sau đó là Cự Giải và Thiên Yết.

- Của cậu này! _Ma Kết đưa cuộn giấy cho Xử Nữ, hoàn thành phần mình một cách nhanh chóng.

- Cự Giải! _Xử Nữ cũng hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc.

- Hộc... Thiên Yết... _Cự Giải cố gắng chạy tới chỗ Thiên Yết.

- Vất vả rồi! _Thiên Yết đón lấy cuộn giấy từ tay Cự Giải, chạy vèo mà không thấy bóng đâu luôn, như ninja vậy.

Bip!

- Một phút hai giây! _Bạch Dương hô to.

- Chậm vậy sao? _Ma Kết và Xử Nữ ngạc nhiên.

- Là... tại tớ... _Cự Giải cúi gằm mặt xuống.

- Không đâu! _Nhân Mã đặt tay lên vai Cự Giải, rồi nói với mọi người:

- Có lẽ chúng ta sắp xếp lại thứ tự chạy!

- Ừm, Mã điên nói đúng, tớ nghĩ Ma Kết và Thiên Yết nên là hai người chạy cuối cùng! _Bạch Dương bắt đầu vạch ý kiến.

- Vì Thiên Yết chạy rất nhanh nên cậu ấy sẽ là người cuối cùng, người quyết định đến kết quả! _Ma Kết gật gù.

- Vậy Cự Giải sẽ chạy đầu tiên, sau đó đến Xử Nữ, Ma Kết và Thiên Yết! _Bạch Dương chốt lại vấn đề.

- Ừm!!! _Đồng thanh.

Lần thử thứ hai...

- Một phút!

Lần 3...

- 59 giây!

Lần 4...

- 59 giây đúng tiếp!

Lần n - một...

- 57 giây 13 tích tắc!

- Hú hú hú!!!

Cả đám vỗ tay ăn mừng, chạy tiếp sức 500 mét mà có 57 giây, quả là xuất sắc!

.

.

- Tùm! Tùm! Tùm!

- Tùm! Tùm! Tùm!

- Bảo Bảo, cố lên! Kim Ngưu! Cố lên!

Thiên Bình cầm chiếc đồng hồ bấm giờ, đứng trên bờ quan sát Kim Ngưu và Bảo Bình đang bì bõm dưới nước cùng Song Tử, Sư Tử và Song Ngư.

Bíp!

- Kim Ngưu 1 phút 57 giây! Còn Bảo Bảo 2 phút 02 giây!

- Lâu vậy? _Kim Ngưu và Bảo Bình thất vọng.

- Các cậu nên đập nước mạnh hơn nữa! _Sư Tử đóng góp ý kiến.

- Với lại hai cậu hãy lợi dụng lực đẩy của nước mà đẩy người về phía trước, làm vậy có thể rút ngắn đi thời gian đấy! _Song Tử cũng cho lời khuyên.

- Chân tay linh hoạt hơn là được rồi! _Song Ngư cũng góp lời.

- Ừm, tớ biết rồi! _Kim Ngưu.

- Thử lại nào! _Bảo Bình.

Lần hai:

- Lần này nhanh hơn lúc nãy nè, Kim Ngưu đạt 1 phút 46 giây, Bảo Bảo 1 phút 51 giây! _Thiên Bình hứng khởi.

- Mới xuống nước nên vậy đấy, cố lên! _Song Ngư.

Lần 3:

- Kim Ngưu 1 phút 33 giây, Bảo Bình 1 phút 45 giây! _Song Tử đọc thay Thiên Bình.

Lần 4:

- Kim Ngưu 1 phút 28 giây, Bảo Bình 1 phút 36 giây!

Lần n - 1...

- Woa~ Kim Ngưu có 1 phút 17 giây à, còn Bảo Bảo, 1 phút 20 giây, bám sát Kim Ngưu luôn! _Song Ngư thốt lên.

- Thật hả? _Kim Ngưu và Bảo Bình mừng rỡ.

- Ừ, hai cậu lên rồi đi thay đồ đi, tới lượt tụi mình tập! _Thiên Bình cười nhẹ.

- Ừm, Bình nước di động, cậu thua tớ có ba giây à, có phải con gái không vậy? _Kim Ngưu vừa bước lên bờ vừa giở giọng chọc tức Bảo Bình, Bảo Bình giơ tay định oánh:

- Chứ là con trai à?!!!! Oái...

Và Bảo Bình lại hậu đậu trượt chân khi đang bước lên bậc thang.

- Coi chừng! _Cả đám hét lên.

TỦM!!!

một tiếng tủm nghe rõ to, vì có đến hai con người té xuống hồ lận. Do Kim Ngưu nhanh nhẹn chụp lấy tay Bảo Bình nhưng chính anh cũng không giữ được thăng bằng.

- Hai cậu phải cẩn thận chứ! _Song Ngư lo lắng.

- Cô cũng khác gì họ, cá ngố! _Sư Tử liền nhớ lại hôm qua Song Ngư bị ngã trầy gối.

- Thì... _Song Ngư cứng họng.

- Rồi, hai người mau mau thay quần áo đi, ướt nhẹp rồi kìa! _Song Tử lên tiếng.

.

.

- Thế này, bước đầu của Sư Tử là chân phải, bước đầu của Song Ngư là chân trái, nhớ chứ! _Bảo Bình chỉ rõ.

- Đừng nhớ nhầm đấy... ngoằm... _Kim Ngưu lại lôi ra một bịch Snack ăn ngon lành.

- Okay! _Cả hai đồng thanh.

- Vừa đi hai người vừa đếm, như vậy việc phối hợp sẽ nhịp nhàng hơn! _Thiên Bình cột xong dải băng vào chân Sư Tử và Song Ngư cũng góp ý kiến.

- Bước càng rộng, càng dễ đi! _Song Tử ủng hộ việc bước chân lớn.

- Okay! _Lại đồng thanh.

Lần thứ nhất...

- Á!

- Hì hì, tớ lộn chân! _Song Ngư gãi gãi đầu.

Lần hai...

- Oái!

- Tại tớ bước rộng quá! _Sư Tử cười cáo lỗi.

Lần 3...

- Ấy...

- Cái dây nó bị tuột tụi mày ạ!

Lần 4...

- Một! hai! Một! hai! Một hai!

- Tạm ổn!

Lần N - 1...

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau