Chương 23: Bữa cơm định mệnh (2)
Cái tên Gia Hoàng chết tiệt, hắn bỏ cô một mình phía sau ô tô...
..hắn bước xuống mở cửa xe cho Cy, nhìn nhau cười âu yếm
"wow...Gia Hoàng, nhà anh thực sự thay đổi nhiều quá! Nhớ lần trước em đến nó còn có cả hồ bơi mà....!"
CyAlly tỏ vẻ ngạc nhiên, lấy 2 tay để lên má mình, miệng thì há hốc.
Yến Chi vẫn ngồi trên xe, như ko muốn bước xuống.
Hắn đi tới mở cửa xe cho cô, cúi xuống "Cậu thích ngồi xe tôi?"
"Ko có, chỉ là ko thích xuống!". Vẫn ngồi lì trên xe, nói mà cứ quay đi chỗ khác ko nhìn vào mặt hắn...
"Hay là cậu thích tôi bế cậu xuống?"
"Cậu...!". Cô chỉ tay vào mặt hắn, cái mặt hắn vênh lên. Cô đẩy hắn ra bước xuống xe.
"Aiyo, lưng của mình đau quá!", Lê Chi vặn vẹo thân mình, tay chân khua múa thật chẳng ra làm sao.
Hắn nhìn cô lắc đầu, lại bị CyA đập nhẹ vào tay.
"Ưm anh! Em đang nói là tại sao cái hồ bơi lại biến mất.
"Còn phải nói sao! Trong cái thành phố này, hắn có biết bao cái biệt thự! Bực mình"
Yến chi dậm mạnh chân bước vào nhà, tiếng giày cao gót lộc cộc khiến CyA nhíu mày
"Cô ấy bị sao vậy?"
"Mình vào nhà thôi em!"
Vừa bước vào đã bị giật mình, mi tâm của cô bị giật nhẹ, đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu vào.
"A....Chi Chi, con tới rồi, mau lại đây nào!"
"Chào cô"
Lê Yến Chi ngại ngùng ngồi vào bàn ăn, nhẹ nhàng vuốt váy theo chiều cho chỉnh tề lịch sự
"À, Dư Vân! Con vừa về nước, đã đến nhà cô, mệt cho con rồi!
Mẹ của Gia Hoàng vốn ko thích CyAlly lại gần hắn vì giờ hắn có Lê Yến Chi--người trước sau gì cũng sẽ về làm dâu nhà họ Lê! Bà cảm thấy khá bất tiện.
"Chi Chi, con ăn sườn đi, cô làm rất tốn công chỉ để cho con đấy, con gái!"
Bà gắp 1 miếng để vào bát cô, nhưng e rằng là Yến Chi không thích!
"Vất vả cô rồi nhưng cháu ko ăn đâu ạ!"
Mặt bà ấy liền xị xuống, mày co co, lại để miếng sườn vào chỗ cũ rồi gật đầu "Vậy con ăn món khác đi!"
Yến Chi có vẻ khó chịu, bụng tự nhiên nhói đau, co thắt lại.
----------------Hết chương 23-------------------