Lúc ngẩng đầu lên một lần
nữa mới giật mình, hai nhân vật nam nữ chính vẫn đang giữ nguyên tư thế “sinh
đôi dính liền”, nhưng ánh mắt cả hai thì đang hướng về phía cô… Chu Thanh Thanh
lập tức hận không thể đào ngay một cái hố để chui xuống…
Nhưng vẫn không thể không
mặt dày mà xin lỗi: “Thật sự xin lỗi! Đã quấy rầy hai người. Tôi không biết
trong này có người đang bận… Tôi đi ngay!”
Ngay vào lúc Chu Thanh
Thanh quay người, cô lại nghe được một câu khiến toàn thân cứng đờ: “Ồ, cô
không phải là gì nhỉ… À, tìm tình một đêm ở trên mạng! Tên là Chu Thất Thất hay
là Chu Thanh Thanh gì đó sao?” Là giọng của nhân vật nam chính trong đôi nam nữ
bị cô cắt ngang chuyện tốt… Nhưng mà, hình như có chút quen tai…
Chu Thanh Thanh cứng ngắc
nghiêng cổ, chậm chạp quay đầu lại, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cố nặn ra một nụ
cười còn khó coi hơn cả khóc…
Trông thấy gương mặt của
người đàn ông mặc áo sơ mi màu sợi đay kia, môi hồng răng trắng, anh tuấn thanh
tao, tươi cười rực rỡ như ánh mặt trời, cách ăn mặc toát lên hương vị lưu manh
vừa phải, khí chất nổi trội, công thụ đều thích hợp! – Quan trọng nhất là, vô
cùng quen mắt! Người đàn ông mới gặp không lâu, tướng mạo lại xuất chúng, cô
không muốn khắc sâu ấn tượng cũng khó…
Chu Thanh Thanh cứng nhắc
giơ bàn tay nhỏ bé lên vẫy vẫy, ngoài cười nhưng trong lòng không cười: “Hiii~
Đường Bá Heo tiên sinh ~ thật là trùng hợp, ha ha ha… Nếu không có việc gì, tôi
đi trước, hai người cứ tiếp tục, ha ha…”