Mắt thấy anh hai đã giải thoát một lần, nhưng vẫn tiếp tục chuẩn bị tái chiến, Hiên Viên Mộ dã vật giữa hai chân cứng rắn như thiết đối thiếu niên được cái này mất cái khác rất là bất mãn, ngón tay ở bên trong thiếu niên bắt đầu làm loạn lên, thỉnh thoảng lại uốn cong trêu chọc, ngón tay thăm dò vào chỗ sâu trong cúc huyệt, trong lúc lơ đãng đụng phải một vật mềm mềm nổi lên.
Ngón tay Hiên Viên Mộ vói vào sâu bên trong nhấn vật mềm mềm ấy một cái, thân mình đơn bạc của thiếu niên mẫn cảm run lên, mông nhỏ vặn vẹo, trong miệng một mặt thừa nhận cự vật Hiên Viên Bạc rút ra cắm vào, một mặt nhỏ giọng phát ra tiếng cầu xin tha thứ: "Không... Ô... Quá sâu... Ah ân, sẽ, sẽ... Hư mất... Ô a..."
Hiên Viên Mộ mày kiếm hơi hơi xếch lên, nhìn về phía Hiên Viên Bạc.
Hiên Viên Bạc tà tứ cười, cúi người, vuốt ve lấy tấm lưng trần truồng của thiếu niên, bàn tay to lửa nóng dần đi xuống dưới rồi lại đổi hướng vòng qua phía trước, phủ trên bụng thiếu niên, hơi hơi dùng lực đè xuống, thiếu niên lập tức giống như con cá bị vớt lên bờ mà không ngừng co quắp, mông nhỏ vặn vẹo càng thêm kịch liệt.
Ánh mắt Hiên Viên Mộ thuận theo tay Hiên Viên Bạc nhìn đến bụng thiếu niên, lúc này hắn mới phát hiện, dưới thân thể gầy yếu của thiếu niên, là cái bụng to tròn giống như bụng phụ nữ mang thai ba bốn tháng, thân hình thiếu niên theo mỗi lần bàn tay to của Hiên Viên Bạc ở trên bụng đè xuống là mỗi lần kịch liệt giãy dụa lấy, trong miệng phát ra thanh âm rên rỉ đau đớn.
"Đây là cơm trưa của em ấy nha." Hiên Viên Bạc vừa cười một mặt ôn hòa nói, vừa dùng lực đè bụng thiếu niên, đồng thời hạ thân dùng sức đẩy một cái, cự vật hung hăng cắm vào chỗ sâu yết hầu thiếu niên, hưởng thụ toàn thân thiếu niên run rẩy thở dồn dập làm khoang miệng sít chặt.
"Cơm trưa? Tiểu Hi nói cho anh ba nghe, cơm trưa của em có cái gì vậy?" Hiên Viên Mộ một bên dùng ngón tay đùa bỡn lấy hậu huyệt thiếu niên, một bên hài hước hỏi.
Bị cự vật trong miệng cắm sâu đến trợn trắng cả mắt thiếu niên căn bản vô lực để ý tới lời Hiên Viên Mộ hỏi, nhưng thật ra Hiên Viên Bạc nghe được sau đó dừng động tác rút ra cắm vào, đem dục vọng hung ác từ trong miệng thiếu niên rút ra.
Thiếu niên thất thần nhìn Hiên Viên Bạc, ánh mắt mê mang, cái miệng nhỏ nhắn vẫn luôn bị cự vật nhồi nhét hơi hơi mở ra, nước bọt không kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy xuống.
Hiên Viên Bạc trìu mến dùng khăn giấy lau chùi hết nước bọt bên khóe miệng thiếu niên chảy ra, từ trong ngăn kéo bàn làm việc lấy ra một cái khay đựng thức ăn hình con Snoopy dành cho sủng vật, đặt phía sau cái mông nhỏ của thiếu niên đang nhổng lên thật cao kia. Hai tay Hiên Viên Mộ nắm lấy hai chân mảnh khảnh của thiếu niên, dùng sức tách ra hai bên, hai chân thiếu niên liền mở to quỳ xổm xuống khay thức ăn kia, hậu huyệt vừa vặn nằm trên miệng khay.
Thiếu niên bởi vì hai huynh đệ ánh mắt nóng hừng hực nhìn chòng chọc chỗ tư mật của bản thân mình mà hổ thẹn mặt đỏ tai hồng, hai chân tuyết trắng có chút run run.
Bàn tay Hiên Viên Mộ không hảo ý phủ trên cái bụng nhô lên của thiếu niên, làm thiếu niên nhạy cảm hổ thẹn rên rỉ, tiếp đến bàn tay lại chụp lấy mông nhỏ trắng trẻo mềm mại, đánh vài phát lên hai cánh mông, thanh âm phát ra cực kỳ giống nam nhân đấu tranh anh dũng đang cưỡi trên người mình, thanh âm hàm chứa tình dục làm thiếu niên ngượng ngùng toàn thân đều nổi lên đỏ ửng, làn da trắng nõn làm thú tính Hiên Viên Mộ càng thêm dâng trào, bàn tay đang đánh hai cánh mông lại dần chuyển sang nhẹ nhàng vuốt ve, đem mông nhỏ thiếu niên tùy ý nặn thành đủ loại hình dạng, mông nhỏ rất nhanh nóng rát một mảnh, từ nguyên bản trắng nõn liền biến thành màu đỏ. Thiếu niên vừa thẹn vừa đau nước mắt trong suốt không tự chủ được chảy xuống.
Hiên Viên Bạc ngăn Hiên Viên Mộ lại, hắn ngồi xổm xuống, hôn lên cái trán trơn bóng của thiếu niên, trấn an nói: "Tiểu Hi ngoan nga, cho hai anh xem một chút cơm trưa của em."
Thiếu niên khóc nức nở dùng ánh mắt tràn ngập tin cậy nhìn Hiên Viên Bạc, khẽ gật đầu, mở rộng hai chân, xiết lấy vòng bụng, nhịn xuống xấu hổ trong lòng, sử dụng khí lực toàn thân đem thứ bên trong hậu huyệt đi ra ngoài.
"Ô... Ân... A..." Bởi vì dùng sức, khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu niên nhất thời nghẹn đến đỏ bừng, hàm răng gắt gao cắn lấy cánh môi mềm mại, thỉnh thoảng phát ra rên rỉ non nớt làm người ta miên man không ngớt.
Mắt thấy cúc huyệt do có vật thể bên trong mà đã giống như cái miệng hé mở ra, nhưng là thiếu bôi trơn, nên cũng không dễ dàng gì mà đẩy ra ngoài, thiếu niên trải qua nỗ lực đều thất bại liền lao lực, đáng thương hề hề quay sang Hiên Viên Bạc quăng ánh mắt cầu cứu.
Hiên Viên Mộ bất mãn hừ lạnh một tiếng, rước lấy Hiên Viên Bạc cười khẽ, hắn vỗ vỗ bả vai em trai, hỏi: "Một người đùa cợt bức ép cùng một người chìa tay giúp đỡ thỏa đáng, người nào có thể trở thành một chủ nhân rất tốt tràn ngập uy tín?"
Hiên Viên Mộ khinh thường hất tay Hiên Viên Bạc ra, nhưng vẫn là tới gần thiếu niên, dùng dục vọng chính mình một chút cọ cọ lên cúc huyệt thiếu niên, quy đầu nhạy cảm rất nhanh phân bố ra chất lỏng trong suốt. Hiên Viên Mộ đem dã vật ma sát cúc huyệt thiếu niên, niêm dịch quy đầu tiết ra làm ướt cúc huyệt, phát ra từng tiếng ái muội nhớp nháp.
Hiên Viên Mộ bôi trơn không sai biệt lắm, liền đem dã vật rút ra, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới thiếu niên từ trên xuống dưới, từng cái từng cái một, thiếu niên không tự chủ dựa theo tiết tấu bàn tay vuốt ve mà dùng lực, cúc huyệt khi đóng khi mở, cuối cùng một cái trứng nảy màu hồng nhạt từ trong cúc huyệt ló đầu ra