Buổi chủ nhật gian nan rốt cuộc cũng qua đi, sáng thứ hai Hứa Huyền Thụy dậy sớm làm một bữa sáng phong phú, chậm rãi mà ăn xong, nhìn thoáng qua thời gian, mới 8 giờ.
Ngày thường anh đều là 8 giờ 25 mới ra cửa, đó là giờ cao điểm đường rất đông đúc, nhưng chậm nhất cũng chỉ hơn hai mươi phút là tới công ty.
Hiện tại ra cửa thì còn rất sớm.
Rốt cuộc cũng đến 8 giờ 25 phút, Hứa Huyền Thụy mặc áo vest chuẩn bị ra cửa, đúng lúc này thì điện thoại vang lên.
Là một dãy số lạ, anh nghĩ ngợi một chút nhưng vẫn nghe máy.
Đầu kia điện thoại truyền đến một cái thanh âm mười phần phấn chấn tinh thần. “Hứa tiên sinh, xin chào.”
Hứa Huyền Thụy nhớ rõ thanh âm này, “Chào, Cố tiểu thư, có việc gì thế?”
“Ôi! Thế mà anh lại biết là tôi, tôi thật cao hứng nha. Tôi tìm anh đương nhiên là có việc rồi, không có việc gì cũng phải tìm cho có.” Cố Thiến Thiến cảm xúc rất tốt, “Thiết kế làm xong chưa? Không phải nói làm xong sẽ liên hệ với tôi sao?”
“Làm xong rồi…”
“Lát nữa tôi đến công ty tìm anh.”
“Ừm.”
“Vậy lát nữa gặp nha Hứa tiên sinh, tạm biệt.” Vừa dứt lời, điện thoại cũng cúp.
Hứa Huyền Thụy cầm di động, đang tự hỏi rốt cuộc là ai đưa số của anh cho Cố Thiến Thiến, Tề An Trạch? Hay là Chung Ngưng?
Ừm, nhanh tới công ty hỏi cô.
Thời điểm Hứa Huyền Thụy vào công ty đã là 8 giờ 55 phút, lúc đến văn phòng thì nhìn thấy Cố Thiến Thiến, vị trí của Chung Ngưng không một bóng người.
Hà Minh đứng dậy nói với anh: “Tổng giám, vị tiểu thư này nói đã hẹn gặp anh, nói là tới xem thiết kế.” Thần sắc Hà Minh khó xử, bởi vì trong ghi chép không thấy tên Cố Thiến Thiến, nói cách khác thì chính là không có tiếp nhận thiết kế này, nếu là Tề An Trạch vừa mới nhận đơn này, vậy cũng không nhanh như vậy liền làm xong.
“Ừm.” Hứa Huyền Thụy xác nhận, “Chung Ngưng còn chưa tới sao?”
“Chưa.” Hà Minh cũng đang sốt ruột thay Chung Ngưng, sắp đến giờ đi làm rồi, ngày thường cô đều đến sớm, hôm nay không biết sao lại thế này. Tổng giám vốn dĩ không thích người khác đến trễ, lần này còn vừa vặn bị bắt được.
Hứa Huyền Thụy nâng cổ tay nhìn thoáng qua thời gian, Hà Minh vội vàng nói giúp Chung Ngưng, “Có thể là kẹt xe, trước nay cô ấy đều rất đúng giờ.”
Cố Thiến Thiến bĩu môi nói: “Đến trễ chính là đến trễ, lý do gì cũng đều là lấy cớ.”
Nàng ta vừa mới dứt lời, Chung Ngưng liền xuất hiện ở cửa phòng tổng giám, gương mặt ửng đỏ, có chút thở hổn hển, hiển nhiên là vội vàng mà đến.
Hứa Huyền Thụy lại nhìn thoáng qua thời gian, nói: “Không đến trễ.”
Hà Minh thở phào nhẹ nhõm một hơi, lặng lẽ làm một cái ký hiệu thắng lợi với Chung Ngưng, cô hiểu ý cười.
“Chung Ngưng, pha một tách cà phê cho Cố tiểu thư.”
“Được.”
Hứa Huyền Thụy cùng Cố Thiến Thiến đi vào văn phòng.
Hà Minh lập tức lại hỏi Chung Ngưng: “Đây là có chuyện gì? Sao tôi lại không biết có cái đơn hàng này?”
Chung Ngưng đúng sự thật trả lời: “Tổng giám nói là Tề giám đốc nhận đơn hàng khẩn cấp.”
Hà Minh hoài nghi, “Sao cô biết mà tôi không biết?”
“Anh không biết sao? Tổng giám nói anh không rảnh, sau đó thứ bảy còn gọi tôi đi tăng ca.”
“A? Không phải thứ bảy cô đi xem mắt sao?”
“Việc này cậu cũng biết à.”
Hà Minh gật đầu, chờ Chung Ngưng trả lời.
Chung Ngưng bất đắc dĩ, “Xem mắt xong liền đi tăng ca, tôi đi pha cà phê đã.”
Cô chạy trốn, sợ bị hỏi kết quả xem mắt, bởi vì cô cũng không biết kết quả như thế nào. Hai ngày nay Thiệu Dương cũng chỉ gọi điện thoại cho cô vào buổi tối, thăm hỏi vài câu liền nói ngủ ngon. Hắn cho cô cảm giác không lãnh đạm, cũng không quá nhiệt tình.
Lúc nhận điện thoại của Thiệu Dương, Chung Ngưng luôn lo lắng hắn sẽ đưa ra lời hẹn hò, trong tiềm thức của cô cũng không muốn tiếp nhận, cũng may hắn không nói gì. Tối hôm qua hắn nói hôm nay sắp sửa đi công tác, trở về lại mời cô ăn cơm. Như vậy cũng khá tốt.
Chung Ngưng bưng một tách cà phê đi vào văn phòng Hứa Huyền Thụy, thời điểm đưa đến trước mặt Cố Thiến Thiến thì nghe thấy nàng ta hỏi Hứa Huyền Thụy, “Hứa tiên sinh, anh có bạn gái chưa?”
Tay Chung Ngưng đột nhiên run lên, may mắn kịp thời khống chế nên cà phê không có tràn ra.
Hứa Huyền Thụy nhìn thoáng qua Chung Ngưng, lạnh lùng trả lời: “Vấn đề riêng tư, tôi sẽ không trả lời.”
“Vậy là không có.” Cố Thiến Thiến một bộ dáng hiểu rõ trong lòng.
Hứa Huyền Thụy đưa bản thiết kế tới trước mặt nàng, “Cố tiểu thư, đối với thiết kế này cô có ý kiến gì không?”
Cố Thiến Thiến nhận lấy bản thiết kế, qua loa nhìn thoáng qua rồi nói: “Có ý kiến.”
“Mời nói.”
Chung Ngưng sau khi đặt cà phê xuống liền định đi ra, mới vừa xoay người thì nghe thấy Hứa Huyền Thụy nói: “Chung Ngưng, cô tới tiếp đãi Cố tiểu thư.”
Cố Thiến Thiến có ý kiến, “Vì sao lại để cô ta tiếp đãi, tôi muốn anh tiếp đãi, anh chính là nhà thiết kế của tôi, không thể không chịu trách nhiệm.”
Ách… Chung Ngưng xấu hổ, lời này đúng là rất ái muội.
“Ngày đó chính là cô ta nói anh làm thiết kế, tôi có ý tưởng gì thì nói với anh.” Cố Thiến Thiến chỉ vào Chung Ngưng nói.
Sắc mặt Hứa Huyền Thụy không vui mà trừng mắt với Chung Ngưng.
Ừm, Chung Ngưng đang cảm nhận, đó chính là trừng, cô khóc không ra nước mắt. Cố Thiến Thiến hiển nhiên là coi trọng Hứa Huyền Thụy, tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha anh, cô chẳng qua là một cái pháo hôi.
“Trợ lý Chung, cô lại đây.” Hứa Huyền Thụy dịch ra một chút vị trí.
Chung Ngưng nhận mệnh mà ngồi xuống bên cạnh anh.
Cố Thiến Thiến nhìn chằm chằm vào Chung Ngưng, cô không nói gì, cúi đầu nhìn mình thật kĩ, không phát hiện ra vấn đề gì nha.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Cố Thiến Thiến, đang muốn đặt câu hỏi, Cố Thiến Thiến thò người về phía trước, nheo đôi mắt lại rồi nói: “Cô không phải là bạn gái của Hứa tiên sinh đấy chứ?”
Chung Ngưng hoảng sợ, thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của chính mình, cô cuống quít xua tay phủ nhận, “Không đúng không đúng, cô đừng hiểu lầm.” Cô không dám nhìn tới biểu tình của Hứa Huyền Thụy.
Cô cũng không biết nơi nào xảy ra vấn đề, không rõ vì sao lại có người cho rằng cô cùng Hứa Huyền Thụy là thế kia, mấy cô gái ở siêu thị nghĩ thế, hiện tại Cố Thiến Thiến cũng vậy.
Nhất định là ánh mắt của các nàng có vấn đề, nhất định là như vậy.
Cố Thiến Thiến lại nhìn Hứa Huyền Thụy, nói: “Không phải thì tốt.”
Chung Ngưng nở một nụ cười, nói: “Công ty chúng tôi nghiêm cấm tình yêu văn phòng.”
Cố Thiến Thiến nở nụ cười, “Cái quy định này thật tốt, trở về tôi sẽ kêu ba tôi đặt ra một cái quy định như vậy cho công ty. Hứa tiên sinh, tôi không phải nhân viên của công ty anh, tôi có thể cùng anh yêu đương.”
Chung Ngưng: “…” Cô cảm thấy chính mình hẳn là nên đi ra ngoài, nhưng cô vẫn là nhịn không được mà xoay mặt sang xem phản ứng của Hứa Huyền Thụy.
Hứa Huyền Thụy mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói: “Cố tiểu thư, nếu cô không có ý kiến gì đối với thiết kế, vậy mời cô trở về đọc sách, tôi còn có việc khác phải làm.” Nói xong, anh nhìn Chung Ngưng nói: “Cô đi chỉnh sửa lại quy tắc cho nhân viên lần nữa đi, đem cái cô vừa nói xóa đi. ”
“Ồ, bây giờ sao?” Chung Ngưng hỏi, cô rất muốn đi, lần đầu tiên xử lý vấn đề tình cảm của lãnh đạo, cô rất sợ hãi nha.
“Trước tiên hãy tiễn Cố tiểu thư đi.” Anh đây là hạ lệnh đuổi khách.
Cố Thiến Thiến có chút khó chịu, vốn định phát tác, nghĩ ngợi một chút, lại giơ lên gương mặt tươi cười. “Nếu Hứa tiên sinh bận rộn như vậy, tôi đây ngày mai lại đến.” Lần này không cần anh kêu nàng đi, nàng tự mình tiêu sái mà rời đi.
Chung Ngưng đi theo Cố Thiến Thiến ra ngoài, thời điểm cửa văn phòng đóng lại, Cố Thiến Thiến quay đầu lại hỏi Chung Ngưng, “Hứa tiên sinh có phải rất khó theo đuổi hay không?”
Câu này làm cho Hà Minh kinh ngạc nhìn qua.
Chung Ngưng cười ha hả nói: “Không biết.” Biết cũng không nói nha. ( ~ ̄^ ̄)~
Cố Thiến Thiến đáp, “Không sao, càng khó theo đuổi thì chơi càng vui.” Nói xong, nàng ta cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Chung Ngưng cùng Hà Minh nhìn nhau.
“Tổng giám lại trêu chọc đào hoa sao?” Hà Minh rất vui sướng khi người gặp họa.