Yêu Thêm Lần Nữa - Lâm Linh

Chương 50: 50 Hạnh Phúc Nhỏ Bé


Rời khỏi đôi môi mềm mại kia, ánh mắt Ảnh Quân thâm sâu nhìn Trương Mỹ, tay vuốt nhẹ má cô.
“ Bó hoa này là anh tự hái rồi tự gói luôn cho em đấy.


“ Vậy việc hồi nãy anh nói là việc này á? “
Trương Mỹ cầm bó hoa, ngửi lấy mùi hương của nó.
“ Ừm.


“ Cảm ơn anh, nhưng mà… “
“ Sao? “
“ Anh có...thôi không có gì.


Trương Mỹ lưỡng lự một lúc rồi lại thôi.

Thật sự thì được Ảnh Quân tỏ tình, cô vui lắm chứ, nhưng lý do tại sao lại thích cô thì Trương Mỹ không biết.

Mặc dù đồng ý, nhưng trong lòng cô vẫn còn dè chừng, cố gắng chuẩn bị sẵn tâm lý đến trường hợp xấu nhất xảy ra.
Tiếp theo, Ảnh Quân sẽ đưa cô đi ăn.

Thay vì đến nhà hàng sang trọng theo phong cách phương Tây, thì Ảnh Quân đưa Trương Mỹ đến một nhà hàng có một không gian vô cùng yên tĩnh và ấm áp.

Xung quanh được thắp sáng bởi những bóng đèn tròn màu cam, mỗi bàn sẽ có một cây đèn cầy, bàn nào có người ngồi sẽ được thắp nến.
“ Ở đây đẹp quá! “
Mắt cô như sáng rực khi thấy cách trang trí của nhà hàng này.
“ Em thích không? “
Lần trước, khi Ảnh Quân ở nhờ nhà Trương Mỹ, anh có vào phòng của cô.

Nhìn cách trang trí căn phòng, nó làm anh nhớ đến quán ăn này.

Nên khi có cơ hội, Ảnh Quân đã dự định rằng sẽ đưa Trương Mỹ đến đây ăn tối.
“ Dạ thích! Làm sao anh biết em thích phong cách này vậy.


Cả hai vừa đi đến bàn ngồi vừa hỏi.
“ Lần trước anh có ở nhờ nhà em đấy, nhìn sơ qua căn phòng nên anh cũng đoán được là em thích cách bố trí giống như thế này.



“ Anh tinh ý thật đấy.


Cô cười nói.
“ Quý khách dùng gì ạ? “
Người phục vụ bước đến hỏi.
“ Em muốn ăn món gì trước? “
“ Bruschetta được không? “
Cô nhìn vào thực đơn một lúc rồi nói.
Bruschetta là món khai vị của Ý.

Những quả cà chua tươi ngon sẽ được băm nhuyễn hoặc xắt lát mỏng.

Sau đó đặt lên lát bánh mì nướng đã cắt khoanh và cho thêm những gia vị, phụ liệu khác như sốt, lá húng quế, ô liu lên trên bề mặt.
“ Được.

Thêm hai phần Wiener Schnitzel và một phần khoai tây nghiền ăn kèm, còn nước thì… “
Ảnh Quân im lặng một lúc rồi quay sang nhìn Trương Mỹ.
“ Em uống nước ép nhé, anh không thích em uống nhiều những thứ có hại.


Wiener Schnitze là món của nước Áo.

Thành phần chính là thịt, có thể là cừu, dê, bò,...Thịt sau khi được xắt lát mỏng thì đập cho mềm, ướp gia vị vừa ăn và lăn qua vụn bánh mì khô, bột chiên giòn và trứng gà.
“ Vâng, em biết rồi.


“ Vậy thì hai ly nước ép cam.


Ảnh Quân đưa thực đơn cho người phục vụ đó rồi nói.
“ Vâng, vậy là một phần Bruschetta, hai phần Wiener Schnitze, một phần khoai tây nghiền và hai ly nước ép cam.


Người phục vụ đó liệt kê từng món để xác nhận với anh trước khi đưa cho đầu bếp.
“ Ừm.



“ Hai vị chờ một lát, tôi sẽ mang lên những món đó ngay.


Người đó cúi người rồi xoay người rời đi.
“ Ảnh Quân này, em hỏi chuyện này một chút.


“ Em cứ hỏi đi.


“ Tại sao anh lại thích em? “
“ Hả? Sao tự nhiên lại nói đến cái chuyện này thế? “
Anh thoáng đỏ mặt, nhìn sang chỗ khác.
“ Em chỉ tò mò thôi.


“ Thì ừm...không biết nữa.

Chắc là do em hiền quá, người ta nói gì cũng không nói lại, nhờ vã người khác cũng không dám.

Điều đó làm anh muốn bảo vệ em.


“ Chỉ vậy thôi à? “
“ Em tài năng, xinh đẹp, nhạy cảm với mọi thứ xung quanh, hiểu chuyện đến mức đáng thương, với cả em nấu ăn ngon.


“ Nhưng không ngon bằng anh nấu.


Ảnh Quân im lặng một lúc rồi cười nói.
Hai người trò chuyện một lát thì đồ ăn được mang lên, mùi thức ăn thơm thoảng thoảng khiến bụng cô càng đói thêm.
Sau khi dùng bữa tối xong thì đi dạo, tiếp đó là đến khu vui chơi.

Đủ tất cả các loại trò chơi, từ nhẹ nhàng đến những trò cảm giác mạnh.


Mãi cho đến mười giờ tối, Ảnh Quân mới đưa Trương Mỹ về nhà.

Trước khi cô vào nhà, anh còn hôn cô một cái, khiến Trương Mỹ đỏ mặt, ngượng ngùng rời đi.
Sau khi tắm rửa, vệ sinh cá nhân rồi lên giường nằm.

Cô kể mọi thứ cho Vũ Đình nghe, bắt đầu từ việc Ảnh Quân hẹn cô cho đến lúc về đến nhà.
* Cậu thì sướng rồi\, được Ảnh Quân tỏ tình dưới một khung cảnh lãng mạn như thế mà.

*
“ Mình cũng không ngờ được là anh ấy sẽ tỏ tình mình luôn đấy.


Trương Mỹ hào hứng nói.
* Rõ ràng là mới cách đây vài ngày mình còn tuyên bố là sẽ có được Minh Triết trước cậu mà… *
Cô chán nản nói.
Chuyện của Vũ Đình thì chẳng tới đâu cả, dù sao thì cô cũng bắt đầu sau Trương Mỹ nên hiện tại thì vẫn chưa có tiến triển gì.
Trò chuyện được một lúc với Vũ Đình, cô cuối cùng cũng cúp máy rồi đắp chăn ngủ.
[.

.

.]
Chuyện giữa cô và anh diễn ra cũng đã hơn một tháng, cả hai người đều quyết định không công khai.

Trương Mỹ thì không muốn bị “đánh ghen”, rồi bị gắn cái mác “hồ ly tinh”.

Ngoài Vũ Đình và Thanh Hoa ra thì cô không kể cho ai nghe cả, cô cũng đã dặn Thanh Hoa không được kể cho Tử Văn nghe.

Ảnh Quân cũng có suy nghĩ tương tự như cô, anh không muốn Trương Mỹ bị tẩy chay ngay chính trong công ty anh đâu.
Trong khoảng thời gian một tuần đó, vào ngày đi làm cuối cùng, Ảnh Quân sẽ đến nhà Trương Mỹ ăn tối rồi ngủ lại nhà cô.

Lúc thì anh nấu, lúc thì cô nấu, hoặc cũng có đôi khi hai người cùng nhau vào bếp.
“ Hôm nay anh nấu món gì vậy? “
Cô từ phía sau lưng vòng tay ôm Ảnh Quân, cảm nhận tấm lưng vững chãi và ấm áp đó của anh.
“ Lần trước đi ăn thấy em có vẻ thích ăn Wiener Schnitzel nên giờ anh đang làm.


Anh quay ra sau nhìn cô, nở một nụ cười dịu dàng rồi tiếp tục công việc của mình.
“ Cảm ơn anh, vậy thì…cho em xin một miếng.


Trương Mỹ cười nghịch ngợm, rồi thì thầm.

Tay từ từ lần mò đến đĩa thịt định xé một miếng ăn, nhưng chỉ vừa để tay gần đến chiếc đĩa thì cô đã bị Ảnh Quân gõ vào tay.
“ Không được ăn vụng, đợi một lát nữa rồi em sẽ được ăn.



“ Đau em.


Cô bĩu môi, tay xoa vào chỗ bị anh đánh.
“ Ngoan đi, em đúng là con heo mà.


Ảnh Quân phì cười vì độ đáng yêu của cô, tay xoa xoa đầu Trương Mỹ.
“ Heo thì kệ em, hứ.


Trương Mỹ giận dỗi bỏ đi lên phòng khách, anh thấy thế thì cũng không nói gì, tiếp tục nấu ăn.
*Ọt ọt\~*
Sau mười lăm phút, Ảnh Quân vẫn chưa làm xong, còn cô thì bắt đầu đói bụng rồi.
“ Đói quá! Chừng nào anh ấy mới làm xong đây.


Cô ngồi ôm gối vào lòng, lắc lư trên ghế.
“ Xong rồi này, em xuống ăn đi.


Anh nói vọng lên từ trong bếp.

Trương Mỹ nghe vậy thì mừng rỡ, chạy vù vào phòng bếp rồi ngồi vào bàn ăn.
“ Đúng là con heo mà.


Ảnh Quân ngồi đối diện, chống cằm nhìn cô cười nói.
“ Nhưng mà là con heo của anh nên nó có giá lắm đấy.


Trương Mỹ cười tinh nghịch.
“ Ăn đi, nguội bây giờ.


“ Em biết rồi.


Cả hai người dùng bữa, tiếng nói chuyện, cười đùa rộn rã cả một căn phòng.

Người ngoài nhìn vào hẳn sẽ rất ghen tỵ khi thấy cảnh tượng ấm áp và hạnh phúc này..