Yêu Em Từ Lần Đầu Gặp Nhau

Chương 37: 37 Ký Hợp Đồng


Từ khi cô từ thành phố S trở về đến giờ cũng không hề đề cập đến mối quan hệ yêu đương giữa cô và Hoắc Lăng Phong cho ai biết, dù là người thân cận nhất bên cô.
Cô sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc cũng như sẽ có những tin đồn không hay về mình.
Nhưng cô ngờ rằng việc này sẽ không thể che giấu được lâu.

Bắc Ngôn cũng đã biết được mối quan hệ yêu đương giữa họ, nhưng lại chọn cách giữ im lặng.
Ngày hôm sau, người đại diện của công ty Thịnh Giang cũng đã đến nơi để bàn về việc hợp tác.
"Chị Lan người đại diện bên phía họ đến rồi kìa? Giờ đang ở phòng chờ rồi."
"Ồ đến nhanh thật đó."
"Chị còn đang làm gì đấy? Không định ra luôn sao."
"Không vội, để họ đợi một lát chắc không sao đâu." - Cô vui vẻ mỉm cười.
Hết cách Thất Sát cũng liền xoay người đi ra ngoài và một mạch đi đến thông báo cho Bắc Ngôn.
"Anh cũng đang bận sao Bắc Ngôn?"
"Không."
"Vậy thì người bên phía họ cũng đã tới rồi và đang ở phòng chờ bên kia."
"Ừm..."
"Ủa sao em thấy sao hai người giống nhau vậy? Em vừa đi từ bên phía chị Lan qua cũng trả lời tương tự như anh vậy."
"Rồi sao, có chuyện gì à?"
"Không vậy em cũng ra ngoài đây."
"..."
Thời gian thấm thoát trôi qua cũng gần được 30 phút rồi nhưng việc bàn hợp đồng vẫn chưa diễn ra theo đúng dự định đã sắp xếp sẵn.
"Hoắc tổng có phải chúng ta bị cho leo cây luôn rồi không?"
"Chắc họ đang có việc bận thôi, chúng ta đợi thêm lát nữa."

"Vậy cũng được."
Đúng lúc này có tiếng người nói vang vọng vào trong phòng.

Bắc Ngôn từ phía ngoài bước vào.
"Xin lỗi hai vị đây chúng tôi có việc nên đến muộn, mong hai người thông cảm."
"Không có gì, đợi lâu một chút cũng không sao.

Chúng tôi có thể chờ được."
Hoắc Lăng Phong vừa dứt câu.

Khiến cho Bắc Ngôn cũng không nói được gì thêm.

Nhưng anh có thể hiểu được con người này đang có ẩn ý gì.

Bầu không khí lạnh lẽo lúc này bao trùm cả căn phòng, sát khí hai bên không ngừng đấu đá lẫn nhau cho đến khi cô bước vào.
"Ồ vậy chúng ta bắt đầu thôi nhỉ."
Dạ Lan từ ngoài bước vào với một khí chất của người lãnh đạo cấp cao.

Cô hôm nay phong cách ăn mặc cũng không khác ngày thường là bao, nhưng vẫn toát lên một tiềm ẩn nào đó.
Hoắc Lăng Phong nhìn thoáng qua đã thấy hình bóng người con gái anh thích trên người cô.

Nhưng người đó lại không phải là cô.
Vì để không để lộ mặt quá sớm cô đã đeo lên một chiếc mặt nạ để che giấu khuôn mặt mình.
Nhìn thấy người đàn ông phía mình từng thích ở trước mặt nhưng lại như người xa lạ.
Bắc Ngôn cũng nhìn ra được tình ý của hai người, nhưng nhắm mắt cho qua.

Nhắc khéo cô cẩn thận.
"Vậy chúng ta vào vấn đề chính.

Tôi cũng giới thiệu qua về tên thôi nhỉ, vì tôi không thích dài dòng.

Tôi tên là Bạch Dạ Lan, người đứng đầu deathly stubborn."
Vừa nghe qua tên người giới thiệu đó Hoắc Lăng Phong có chút gì đó quen thuộc, nhưng về thân phận người ở phía trước anh lại không phải cô ấy như anh đã nghĩ.

Không để đôi bên nghi ngờ đối phương, anh cũng đi thẳng vào vấn đề chính của ngày hôm nay anh đến.
"Tôi cũng xin giới thiệu luôn về mình.

Tôi là Hoắc Lăng Phong, người đại diện của công ty Thịnh Giang, sang đây để bàn về việc hợp tác làm ăn có lợi cho đôi bên."
Anh cũng bắt đầu giới thiệu sơ qua về dự án kinh doanh để mở rộng thêm thì trường ngoài nước với quy mô lớn.

"Không biết hai người thấy việc hợp tác lần này thế nào.

Có thể cho lời nhận xét."
"Tôi thấy nó cũng được, nhưng chưa có phần đặc sắc mấy để có thể quảng bá và phát triển ở bên này.

Không biết ý kiến của Bạch tổng thế nào?"
Băc Ngôn nói ra quan điểm của mình cũng không quên nhìn qua Dạ Lan đang ngồi phía bên cạnh.
"Tôi thì sao cũng được nhưng đúng là nó chưa có điểm gì nổi bật hết.

Vậy Hoắc tổng đây có cần chỉnh sửa thêm gì không?" - Cô nhìn thẳng về anh ngồi phía đối diện mà cười nhẹ.
Anh biết kiểu gì họ cũng không thấy có gì trong nổi bật trong bản dự án này liền nói thêm.
"Không chỉ vậy tôi còn có ý định phát triển thêm về ngành giải trí.

Muốn đưa ngành giải trí có thể phát triển hơn ra ngoài quốc tế, để có thể học hỏi cũng như biết thêm về các văn hóa các nước."
"Tôi nghe cũng thấy ổn rồi đó.

Tôi thấy dự án đợt này rất thú vị.

Lợi nhuận đôi bên thì sao Hoắc tổng."
"Đôi bên chia đều 5:5.

Tôi thấy nó cũng rất là hợp lý."
"3:7 tôi có thể xem xét về việc hợp tác."
"Cô dám..."
Cô cũng không vòng vo nhiều mà muốn lợi nhuận chia cao hơn.

Nghe vậy anh cũng không suy nghĩ nhiều đành chấp nhận chia theo ý cô.
"Vậy cũng được thôi nếu Bạch tổng đã mở lời."

"Được! Vậy chúng ta ký hợp đồng luôn nhỉ?"
Sau khi đàm phán và ký hợp đồng xong.

Cô cũng không quên nhắc đến mình vẫn còn một điều kiện.
"Mà chưa hết tôi vẫn còn một điều kiện nữa chưa nói với Hoắc tổng đây."
"Không biết điều kiện đó là gì Bạch tổng."
"Nhưng điều kiện này tôi chưa nghĩ ra, có vẻ tôi sẽ trao đổi riêng với Hoắc tổng.

Không biết Hoắc tổng có sẵn lòng."
"Tôi sẽ luôn chờ Bạch tổng đây nghĩ ra điều kiện đó."
Cô cũng thấy đắc ý khi bước đầu kế hoạch rất thuận lợi như những gì cô đã tính toán.

Vậy thì điều kiện này anh chưa chắc đã có thể hoàn thành được.

Và cô cũng xem xem anh sẽ xử lý mọi việc ra sao.
Anh cũng nhận ra được ý đồ của cô nhưng lại không nói và anh cũng xem thử cô sẽ làm gì tiếp theo.

Anh cũng muốn điều tra xem thử thân phận người trước mắt mình có phải là cô không.
"Vậy để tôi cho người tiễn Hoắc tổng một đoạn."
"Vậy thì lại làm phiền Bạch tổng vậy."
Cô cho người tiễn khách xong cũng quay về phòng làm việc của mình luôn.