Cái vụ Vương Tổng tức giận rồi suýt nữa hãm hiếp Hoàng Anh đã là 1 tuần trước.
Hoàng Anh đã trú ngụ ở Vương Thịnh tròn 7 ngày,và cô cũng đã rời tổ chức được 6 ngày,hiện tại thì Hoàng Anh đã có một cuộc sống tự do,nhưng lại phải bị sự áp bức modenl của Vương Tuấn Duệ,đó là,làm hắn vui,ăn cùng hắn,ngủ cùng hắn,ngồi ở nhà đợi hắn đi làm về,vân vân và mây mây....
-"Duệ a~,em muốn về Trung Quốc,trú ngụ ở đây cũng 7 ngày rồi a~"
Hoàng Anh nhăn mày tỏ sự bất mãn đối mặt với ác ma mang tên Vương Tuấn Duệ
-"Em nói muốn về Trung Quốc??"
Vương Tuấn Duệ đằng đằng sát khí quay lại nhìn cô chằm chằm
-"Phải a~"
-"Để tôi sắp xếp"
Vương Tuấn Duệ đáp một câu rồi vùi đầu vào công việc.
Hoàng Anh như dưới 18 tầng địa ngục bay lên 9 tầng mây,rồi lại từ 9 tầng mây rơi xuống 18 tầng địa ngục,cuộc đời thật khó nói.
Nhưng những câu nói đó chỉ là do Hoàng Anh tưởng tượng ra,cô đang chống cằm nhìn hắn đánh máy như múa bàn phím,phải chăng hắn làm hacker cũng thú vị đi.
-"En nhìn đủ chưa??"
Vẫn cái giọng ấy,cái giọng âm u mà Hoàng Anh mới suy nghĩ xong,nhưng nó pha ẩn một chút sủng ái,khác với giọng mà cô tự tưởng tượng ra
-"Aaa,hihi,không có gì"
Hoàng Anh chột dạ,không biết nói gì.........
•••••T/g hơi lười a~,vì hôm nay anh nhà giận rồi,khăng có gì làm,tặng chap cho các man zị•••••••