Lần trước đụng phải Thiệu Phong chính là năm năm trước. Lần đó xem như Thiệu Phong đã ra tay giúp hắn một chuyện. Mặc dù Đặng Dương là Thái tử đảng, nhưng Đặng Dương không phải kẻ vô ơn. Hắn biết cái gì gọi là cảm ơn. Cho nên vẫn tính chờ tới đại hôn của Thiệu Phong sẽ đưa cho Thiệu Phong một đại lễ, xem như đáp tạ Thiệu Phong.
Nhưng không đợi tới đại hôn của Thiệu Phong, Đặng gia đã đắc tội với người lần thứ hai. Lần này cho dù Thiệu Phong muốn giúp mình, hắn cũng không dám. Bởi vì lần này bọn họ trêu chọc chính là Lôi Minh!
Lôi Minh! Người này chỉ còn sống có ba tháng nữa... Một nhân vật kiêu hùng như thế, ba tháng cuối cùng này không ai dám chọc giận hắn. Ai cũng sợ Lôi Minh sắp chết sẽ kéo theo mấy người chịu tội thay...
- Ôi...
Thở dài một hơi, Đặng Dương biết mình trốn không thoát. Hiện tại hắn chỉ cầu Lôi Minh có thể cho hắn một còn đường sống. Nếu như Lôi Minh thật sự nổi cơn thịnh nộ, Đặng Dương tin tưởng, trong nhà tuyệt đối sẽ rũ sạch quan hệ với hắn trước tiên, tuyệt đối không bảo vệ hắn. Bởi vì làm như vậy chẳng khác gì là lấy trứng chọi đá!
- Đinh linh...
Chuông điện thoại Đặng Dương vang lên! Đặng Dương cầm điện thoại lên nhìn. Thì ra đó là do muội muội hắn, Đặng Thiến gọi!
- Muội muội, sao vậy? Nguồn: http://Trà Truyện
Đặng Dương cố gắng thể hiện sự bình tĩnh của mình.
- Ca! Ca có thể hay để cho thủ hạ của mình kiêu ngạo như vậy sao? Ca có biết lần này đã trêu đến ai không?
Đặng Thiến hẳn đã nhận được điện thoại của lão gia.
- Lôi tướng quân...
Đặng Dương cười khổ. Đây là do thủ hạ của mình hung hăng càn quấy sao? Mụ nội nó, ai có thể ngờ được những lão đại có uy tín danh dự siêu cấp không có chuyện gì lại chạy đến nơi cấp thấp như câu lạc bộ ban đêm Hollywood này chứ!
Mình mở Hollywood! Nơi nào tuyệt đối không có người mắt không mở, Đặng Dương xin thề! Nếu như Thiệu Phong và Lôi Minh đi tới chỗ nào, cho dù đêm nay hắn đập đập nơi đó chổng vó lên trời cũng tuyệt đối không người nào dám nói một lời hung ác... Nhưng nhân viên quản lý không có đẳng cấp đương nhiên cũng khác.
Loại sàn nhảy thế này bình thường chỉ cần là mấy tên lưu manh đường phố có chút võ nghệ đã có thể tự dưng là lão đại! Đẳng cấp nơi này đương nhiên là dùng đám lưu manh trên phố để trông coi sân bãi rồi! Nhưng nơi xa hoa mới cần thỉnh một vài nhân viên quản lý thực sự cùng với người của công ty bảo an chuyên nghiệp. Dù sao đối mặt với những người có đẳng cấp không giống nhau, sẽ có đẳng cấp hưởng thụ khác nhau!
Nhưng có quỷ mới có thể ngờ được những người này không có chuyện gì lại chạy đến đây! Những tên côn đồ lưu manh, mỗi tiếng nói cử động đều khiến ngay cả mình bình thường nhìn thấy đều phải tức giận. Đám người Thiệu Phong lại không cố kỵ chút nào, nhất định là xảy ra xung đột ở đây. Bằng không tại sao lại như vậy.
- Ca... Ca cũng biết chuyện của Lôi tướng quân rồi. Khoảng thời gian gần đây Lôi tướng quân đã bắt đầu chuyển giao quyền lợi sở hữu vào trong tay Thiệu Phong. Cho nên muội khuyên ca tuyệt đối không nên chọc giận hắn, bằng không sẽ liên lụy tới tất cả Đặng gia. Điều này thực sự không đáng! Vào lúc này, Lôi tướng quân tuyệt đối không cho phép bất kỳ chuyện gì không hài hòa xuất hiện. Nếu như ai dám chặn Thiệu Phong, hắn cũng sẽ xử lý người đó!
Lần này Đặng Thiến không nói lung tung. Cả Bắc Kinh đều biết, hiện tại ai dám chặn đường của Thiệu Phong, Lôi Minh liền dám liều chết với người đó!
- Ta đương nhiên biết. Muội đã đến rồi sao?
Đặng Dương nói xong câu đó liền nhìn thấy từ phía xa có một chiếc Hummer đi tới. Đặng Thiến từ trên Hummer nhảy xuống. Bây giờ Đặng Thiến vẫn có vẻ dã tính như trước đây. Nhưng trong dã tính này lại lộ ra một phần thành thục. Nếu như nói trước đây Đặng Thiến chỉ là một công chúa, như vậy hiện tại Đặng Thiến lại là một quân nhân!
Chuyện muội muội gia nhập Long Quân tất nhiên toàn gia đều biết. Thậm chí lúc trước lão gia còn muốn tác hợp Đặng Thiến với Thiệu Phong. Nếu như vụ hôn nhân này có thể thành, vậy Đặng gia thật sự một tay che trời! Có cô gia Thiệu Phong này, Đặng gia chỉ cần không làm chuyện gì nguy hại tới an toàn quốc gia, sẽ không có ai dám làm gì Đặng gia!
Tuy nhiên có một số việc không phải ngươi muốn là có thể làm được. Đặng gia từng chạy đến Thiệu gia đề cập về việc này. Nhưng lão gia của Thiệu gia lại biểu thị tất cả mọi chuyện của Thiệu Phong đều do Thiệu Phong làm chủ. Cho dù là gia gia của Thiệu Phong cũng chỉ có thể thở dài.
- Đi thôi, theo muội vào trong. Muội bảo vệ ca ca!
Đặng Thiến trừng mắt với ca ca mình một cái. Đặng thiến cảm giác ca ca này của mình còn không trưởng thành bằng mình.
Nghe thấy một câu muội bảo vệ ca ca của Đặng Thiến, tuy rằng trong lòng Đặng Dương có một chút khó chịu, nhưng vẫn yên tâm hơn nhiều. Dù sao Đặng Thiến được xem là một nhân viên trong Long Quân, có Đặng Thiến đi theo cũng xem như là chuyện tốt.
Đi vào trong đại sảnh Hollywood, khu vực sàn nhảy vẫn hỗn loạn như vậy. Bên trong tối đem. Đủ loại nam nam nữ hoặc là cảm xúc mạnh mẽ, thân hình vặn vẹo, hoặc chính đang ở trong một góc nào đó làm một vài việc không muốn để cho người khác biết. Đi vào nơi này, Đặng Thiến hơi nhướng mày nói:
- Ca, nơi này của ca quá rối loạn. Hơn nữa có một số việc ca ca quá kiêu ngạo, làm quá trắng trợn! Nếu như Lôi tướng quân muốn đối phó với ca, chỉ riêng nơi này đã có thể lấy nửa cái mạng của ca rồi!
- Thiến Thiến, đây là sinh hoạt của người ở tầng dưới chót!
Đặng Dương thoáng nhìn về phía Đặng Thiến. Hắn biết Đặng Thiến có thể hiểu rõ.
- Nhưng chí ít không thể kiêu ngạo trắng trợn như thế! Hơn nữa ca tốt nhất là bảo thủ hạ của ngươi sửa lại miệng của bọn họ! Không nên há miệng ngậm miệng liền nói đây chính là khu vực của Đặng thiếu. Nếu quả thật có người muốn đối phó với ca, cũng không sợ không nắm được chứng cứ!
Đặng Thiến mới vừa vào không bao lâu, chợt nghe được mấy tên côn đồ ở bên kia uống bia giá rẻ hút thuốc nói:
- Mẹ nó, khu vực của Đặng thiếu thật sảng khoái. Muốn làm trời làm biển gì cũng được...
Đặng Dương cũng nghe được câu nói này! Đặng Dương thoáng nhìn về phía bên kia. Mấy người này rõ ràng không phải là thủ hạ của mình! Đặng Dương nhất thời nổi giận! Mẹ nói, vẫn sợ không đủ loạn sao? Bây giờ còn muốn ở đây làm trời làm biển? Còn sợ lão tử không đủ thảm sao?
Đặng Dương sải bước chân chạy tới bên cạnh hai tên côn đồ kia. Hắn nhặt lấy hai chai bia bên cạnh. Sau đó chợt nghe hai tiếng động vang lên! Hai chi chai bia trực tiếp đập vào hai tên côn đồ!
- Cút! Cút ra ngoài, sau này đừng để ta nhìn thấy các ngươi tại Bắc Kinh này, bằng không sẽ đánh gãy chân các ngươi!
Đặng Dương thật sự nổi giận. Bằng không với thân phận của hắn sao có thể như vậy tự mình ra tay như vậy được!
Hai tên côn đồ nhìn thấy dáng dấp của Đặng Dương như vậy, đầu tiên là kinh sợ trước khí thế của Đặng Dương. Sau đó hai người còn chưa mở miệng mắng chửi đã nghe người pha rượu mở miệng nói:
- Đặng thiếu, ngài... sao ngài rảnh rỗi...
- Sau này không cho phép đám rác rưởi như vậy tới nơi này! Có nghe hay không?