- Bởi vì ngươi chứng kiến tất cả những điều này! Đồng thời ngươi cũng là sinh vật duy nhất trong địa ngục không e ngại hắn đúng không?
Câu nói này của Âu Dương thực sự có ý thăm dò. Nếu như không phải thật sự nghe hiểu được, ngươi căn bản không rõ ý tứ trong lời nói của Âu Dương. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
- Ngươi nhìn rất thấu triệt. Được rồi, ta nói cho ngươi biết. Nếu như Thiên Vương thắng, sẽ đúng như ngươi suy nghĩ. Hắn không hài lòng với trật tự của thế giới này. Hắn sẽ đánh nát thế giới này một lần nữa, sau đó dùng lực lượng của hắn ngưng luyện ra một thế giới khiến hắn thoả mãn! Câu trả lời này có khiến ngươi thoả mãn hay không?
Rốt cuộc Địa Ngục Minh Phượng nói ra một vài bí mật. Dường như Âu Dương đã sớm biết về bí mật này. Hắn chăm chú lắng nghe sau đó khẽ gật đầu.
Nhưng Ngụy Bỉnh Dập và Yên Hồng đứng phía xa nghe vậy, trong lòng khó có thể tiếp nhận được! Nếu quả thật đúng như Minh Phượng nói, vậy toàn thế giới đều phải phải chiến đấu với Thiên Vương. Tuy chiến đấu có thể là chết, nhưng không chiến đấu chính là chắc chắn phải chết!
- Thiên Vương mạnh tới mức nào?
Âu Dương lại hỏi ra một vấn đề. Vấn đề này nghe có chút buồn cười. Dù sao đó là đối thủ của mình mà bản thân mình lại không biết đối thủ mạnh tới mức nào. Điều này thật sự có chút buồn cười.
- Hắn là trời!
Địa Ngục Minh Phượng chỉ nói ra ba chữ. Sau đó bất luận Âu Dương hỏi gì nữa, Minh Phượng cũng không trả lời nữa.
- Hắn là thiên! Sao có thể như vậy được đây? Nếu như hắn là trời, phất tay đã có thể xách động thiên hạ, sao có thể bách chiến tứ phương?
Âu Dương thật sự rất muốn Minh Phượng cho mình một đáp án.
- Thắng ta, ngươi sẽ biết đáp án!
Minh Phượng bị Âu Dương truy hỏi đã đưa ra một đáp án như thế. Tuy nhiên lời này chẳng khác gì chưa nói. Từ lúc Minh Phượng xuất hiện mọi người đều biết, Minh Phượng tới nơi này không phải để uống rượu nói chuyện phiếm với Âu Dương. Bản thân là thần thủ hộ lớn nhất trong địa ngục. Nó cũng được coi là cửa ải cuối cùng. Chỉ cần đánh bại Minh Phượng, tất nhiên có thể nhìn thấy chủ nhân của địa ngục này. Nếu chủ nhân của địa ngục này dám nói mình là chí cao vô thượng, vậy nhất định phải mạnh hơn Minh Phượng rất nhiều.
- Ta chứng kiến sự thay đổi của vô số thời đại. Ta đã nhìn thấy được vô số cường giả ngã xuống. Trong số bọn họ có người còn có thiên tư trác việt hơn ngươi trăm lần, ngàn lần. Nhưng trong số bọn họ lại không có người nào có số phận lớn như ngươi. Dường như tại mọi thời khắc ngươi đều thoát khỏi bàn tay của trời, giống như không nằm trong ngũ hành lục đạo. Hi vọng con đường ngươi sẽ không ngừng lại ở đây!
Minh Phượng nói xong, vung cánh lên. Cửu U Nộ Diễm giống như bài sơn đảo hải điên cuồng phóng về phía Âu Dương.
Âu Dương không hề lui lại. Ngay cả khi đối mặt với Cửu U Nộ Diễm trong truyền thuyết hiếm hoi còn sót lại với, Âu Dương vẫn tin chắc hỏa diễm linh hồn là mạnh nhất. Cho nên toàn thân hắn là huyết quang chớp động. Hỏa diễm bao quanh một trường mâu!
- Hắn phát điên sao? Với Cửu U Nộ Diễm như vậy hắn hẳn phải lấy Hỏa Thành Thuẫn ngăn cản mới đúng chứ!
Yên Hồng giật mình nhìn Âu Dương không ngờ biến ảo ra hỏa diễm trường mâu. Theo Yên Hồng thấy Âu Dương quả thực không bao giờ đi theo bài bảng bình thường.
- Ngươi đã sai. Cửu U Nộ Diễm này không thể so với liệt diễm bình thường. Minh Phượng ra tay chiếm trước tiên cơ. Nếu Âu Dương lấy diễm hóa thuẫn ngăn cản, như vậy không thể nghi ngờ trận chiến ngày hôm nay Âu Dương chắc chắn thất bại.
Ngụy Bỉnh Dập ở bên cạnh xem rất chăm chú. Có thể chứng kiến cuộc đối kháng giữa hỏa diễm linh hồn và liệt diễm trong truyền thuyết này, chắc chắn chuyến đi này không uổng.
- Tại sao lại nói như vậy?
Yên Hồng vẫn chưa đạt tới cấp bậc như Ngụy Bỉnh Dập với Âu Dương, cho nên có rất nhiều thứ nàng không cách nào hiểu rõ, chỉ có thể như đứa bé hỏi dò.
- Thế này! Đến cấp bậc như Âu Dương và Minh Phượng, lực chiến đấu tất nhiên rất quan trọng. Nhưng mỗi giờ mỗi khắc bọn họ đều đang dựa thế chiến, nhân thế, thiên thế, địa thế. Tất cả đều chính là đại thế trong tay của bọn họ. Lúc này Minh Phượng lấy tư thế thiên địa muốn một lần đè chết Âu Dương. Nếu như Âu Dương hóa thuẫn ứng chiến, ắt sẽ phải bị ép chết. Đây là một bước đi nhầm, cả ván đều thua!
Trong lúc Ngụy Bỉnh Dập nói chuyện, trường mâu trong tay Âu Dương đã biến thành liệt diễm đủ để phá tan tất cả xông về phía Cửu U Nộ Diễm.
Trường mâu trong tay Âu Dương giống như Thương Long bay lượn trên cửu thiên. Đối mặt với Cửu U Nộ Diễm bài sơn đảo hải không ngờ một đường theo gió vượt sóng thành công xé đợt tấn công thứ nhất của Cửu U Nộ Diễm!
Sau khi đợt tấn công đầu tiên chấm dứt, Cửu U Minh Phượng cũng không dám nữa xem thường người trước mắt nữa. Tuy rằng người này không có sinh mạng lâu dài như nó, nhưng lại có một cỗ đấu khi cường đại hơn nó. Loại đấu chí bất khuất không phục khích lệ hắn luôn tiến về phía trước, hắn muốn tìm ra con đường tất thắng trong sự tất bại!
- Ngươi là người đầu tiên có thể ngăn cản được Cửu U Nộ Diễm của ta. Xem ra Minh Chủ nói không sai, hỏa diễm trên người ngươi đủ để chiến đấu với ta một trận!
Lúc này Địa Ngục Minh Phượng rất hưng phấn. Từ khi hắn nhận được Cửu U Nộ Diễm này tới nay, hắn từng khiêu chiến rất nhiều người. Có người có thể đánh bại hắn, nhưng không có người nào có thể chém được Cửu U Nộ Diễm của hắn. Hôm nay hỏa diễm linh hồn của Âu Dương mang theo sát khi vô tận, phá tan đại thế thiên địa ẩn chứ Cửu U Nộ Diễm. Tất nhiên điều này khiến Địa Ngục Minh Phượng vô cùng kích động.
- Chiến!
Âu Dương chỉ đáp lại Địa Ngục Minh Phượng có một chữ chiến. Trường mâu trong tay của hắn lưu chuyển hóa thành một thanh đao dài trăm trượng. Trường đao lao về phía trước. Vạn vật đều bị chém thành từng mảnh. Hỏa diễm bắn tới, nước dưới cầu Nại Hà bắt đầu sôi trào.
Mạnh Bà đứng ở bên trên cầu Nại Hà. Quanh thân Mạnh Bà có từng đốm quỷ hỏa nho nhỏ bồng bềnh không ngờ bảo vệ toàn thân. Hai loại hỏa diễm tình cờ chạy đến bên cạnh Mạnh Bà tuy rằng thiêu đốt đến mức quỷ hỏa bắn ra khắp nơin, nhưng trước sau không có cách nào phá tan được quỷ hỏa thương tổn được Mạnh Bà.
Hai người Ngụy Bỉnh Dập và Yên Hồng có chút chật vật. Hai người không thể không đi tới phía khác của cầu Nại Hà quan sát một trận chiến của Chí Cường Giả.
Chiến đao dài trăm trượng trong tay Âu Dương vung lên. Ánh lửa trên người Địa Ngục Minh Phượng chớp động. Hỏa diễm vốn có màu đỏ đậm không ngờ biến thành màu xanh. Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm màu xanh này, một con Hỏa Diễm Phượng Hoàng còn lớn hơn Minh Phượng bay lượn trong cửu tiêu. Hỏa diễm không ngừng phun ra từ trong miệng Phượng Hoàng đang bay lượn. Mỗi mảnh hỏa diễm đều thiêu đốt đến mức không gian xung quanh phải vặn vẹo. Những hố đen nho nhỏ dần hình thành dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm.
Chiến đao dài trăm trượng trong tay Âu Dương lóe lên một cái rồi biến mất. Một thứ mà người của thế giới này từ chưa từng thấy đã xuất hiện trong tay Âu Dương. Đó là một khẩu súng máy! Đúng vậy, lấy hỏa diễm ngưng tụ mà thành súng máy!