- Tự mình tìm việc, không thể trách ta được!
Ngụy Bỉnh Dập liếc mắt nhìn lão đầu này một cái. Tuy rằng nhìn qua đây chỉ là một cước đơn giản, nhưng hắn biết, lão đầu này đã chết. Một tiên tôn bụ Ma Vương đá một cước nếu như còn không chết, vậy thực sự có chút khôi hài.
Nhưng những người khác không rõ chuyện gì xảy ra. Bọn họ nhìn lão đầu gục trên mặt đất không ngờ không nhúc nhích. Rất nhiều người còn tưởng rằng lão đầu trúng phải một yêu thuật nào đó!
Mãi đến tận lúc Ngụy Bỉnh Dập và Âu Dương rời khỏi tửu điếm này, mọi người mới tiến lại gần lão đầu. Vừa nhìn bọn họ liền thi nhau hít một hơi lạnh!
- Đã chết!
Đúng vậy. Lão đầu đã chết. Chỉ một cú đá đã dễ dàng bị giết chết như vậy sao? Chuyện này quá đáng sợ. Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng một cước kia. Đó rất rõ ràng chỉ là một cước đơn giản. Nhưng một cước đơn giản như vậy lại có thể đá chết người?
Rất nhanh, mấy cái đầu thông minh liền giống như đã nghĩ ra điều gì!
- Bọn họ... có phải bọn họ là đám người Âu Dương không...
Vừa có người nói ra câu này, nhất thời khiến cả tửu điếm thậm chí là cả thành thị đều sôi trào!
Đám người Âu Dương không đi? Bọn họ vẫn đang ở Tiên giới? Giờ này phút này, chỉ mới đám người Âu Dương mới có thể đối kháng với Thiên Vương. Mãi đến tận lúc này bọn họ vẫn không rời khỏi. Điều này chẳng khác nào hy vọng vô tận đối với tất cả mọi người!
Chỉ sau mấy ngày, tin đồn này đã truyền khắp Tiên giới. Nhiều người khi mới nghe thấy tin này còn cảm thấy không thể tin được.
Bọn họ cảm thấy đây chẳng qua chỉ là sự trùng hợp mà thôi. Nhưng có người không tin, cũng có người tin tưởng, cảm thấy đám người Âu Dương thật sự trở lại.
Mà trong lúc này trên con đường đi tới hải ngoại, trong bóng tối, trên một chiếc thuyền con, ba người ngồi vừa cười vừa nói không hề có dáng vẻ gì là xông vào hang hổ.
Tại sao lại là ba người? Bởi vì Yên Hồng sống chết muốn đi theo. Cuối cùng Âu Dương không có cách nào khác chỉ có thể dẫn theo nàng. Dù sao bây giờ Tiên giới cũng không có chỗ nào là an toàn. Có lẽ đi theo bọn họ vẫn được xem như tương đối an toàn hơn..
Ba người ở trên biển rất lâu. Thật ra với tốc độ của ba người, sẽ không lâu như vậy. Quan trọng chính là Âu Dương và Yên Hồng vô cùng ăn ý đều lạc đường. Hơn nữa còn là hoàn toàn lạc đường. Ngay cả phương hướng quỷ đảo cũng không thể tìm được. Bọn họ chỉ có thể chạy loạn trên biển.
Sau bảy ngày lênh đênh trên biển, rốt cuộc ba người được xem như là đã phát hiện ra quỷ đảo ở ngoài hải ngoại. Tại sao ba người có thể xác định đây chính là quỷ đảo? Thật ra rất đơn giản. Lúc này tất cả ngàn đảo tại hải ngoại, ngoại trừ quỷ đảo ra đã bị hủy diệt toàn bộ. Trên lí luận mà nói, chỉ cần phát hiện ra một đảo, vậy không cần nghi ngờ đó tất nhiên là quỷ đảo...
- Theo truyền thuyết ngoài hai giới Tiên Ma ra, trong địa ngục còn có một giới nữa. Các ngươi đã từng nghe nói tới chưa?
Ma Vương hình như rất không muốn nhắc tới điều này.
- Ý ngươi hẳn là nói tới Minh giới!
Thật ra Âu Dương cũng biết được mấy phần. Tuy nhiên từ trên phương điện lí luận mà nói, Minh giới với Tiên Ma không có quan hệ quá lớn. Hai giới Tiên Ma đều có một đặc điểm. Đó chính là sinh vật đang sống thống trị. Nhưng tại Minh giới lại do những linh hồn đã chết thống trị!
Tiên giới từng có lời đồn, nói trước kia bộ tộc hồn giả đã từng thuộc về Minh giới. Bọn họ đã trốn khỏi Minh giới. Bởi vì nghe lời đồn như vậy, Âu Dương mới có thể chạy đến Minh giới.
- Đúng, chính là Minh giới. Âu Dương, ta biết mục tiêu của ngươi lần này chỉ sợ chính là Minh giới. Nhưng ngươi có thể nói cho ta biết, rốt cuộc mục đích ngươi đi Minh giới là gì không?
Ngụy Bỉnh Dập cũng không sợ xuống Minh giới. Dù sao với tu vi của hắn và Âu Dương còn không đến mức bị nhốt chết trong đó. Nhưng Ngụy Bỉnh Dập thực sự không nghĩ ra được, rốt cuộc Âu Dương xuống Minh giới vì cái gì.
- Vì sau đó có thể nắm chắc phần thắng!
Âu Dương nói rất dứt khoát. Nhưng lời nói dứt khoát này của hắn lại càng khiến người ta không có cách nào hiểu rõ. Vì sau tới đó có thể nắm chắc phần thắng? Nắm chắc phần thắng có quan hệ gì với việc đi xuống Minh giới?
Âu Dương muốn đi tới Minh giới để cầu viện binh sao? Điều này hiển nhiên là không thể nào. Dù sao từ trước đến nay Minh giới với hai giới Tiên Ma đều không có quen biết gì. Nói trắng ra là, hai giới Tiên Ma và Minh giới căn bản bất kỳ cầu nối nào.
Cho dù hai giới Tiên Ma hoàn toàn bị hủy diệt, Minh giới cũng sẽ không có bất kỳ nguy hại nào. Cho nên mặc dù muốn dùng đạo lý môi hở răng lạnh để giải thích cũng không thể làm được.
- Chỉ sợ hắn làm vậy là vì một người!
Yên Hồng dường như đã suy nghĩ rõ ràng điều gì, nên nàng đã nói như thế:
- Hơn nữa có lẽ người này còn là hồn giả!
- Nói vậy nghĩa là sao?
Ngụy Bỉnh Dập phát hiện mình lại không hiểu nhiều bằng tiểu nha đầu này. Trong lúc nhất thời hắn có chút ngượng ngùng.
- Cái này ngươi vẫn nên tự mình đi hỏi hắn. Tuy nhiên nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Âu Dương, ta cảm thấy gia hỏa lần này chúng ta phải gặp hẳn là vô cùng vô cùng lợi hại!
Yên Hồng đột nhiên có mấy phần chờ mong. Từ xưa tới nay, có mấy người từng tới Minh giới? Không ngờ mục tiêu của bọn họ lần này lại là Minh giới.
- Không sai. Lần này chúng ta phải đi tới Phượng Hoàng thành!
Âu Dương nói ra tên của một thành thị trong truyền thuyết! Phượng Hoàng thành. Từ xưa đến nay chưa bao giờ có người nào có thể thật sự nói được rốt cuộc Phượng Hoàng thành ở tầng địa ngục thứ mấy. Thậm chí không ai biết Phượng Hoàng thành có tồn tại hay không.
Phượng Hoàng thành cũng không phải là địa điểm quan trọng. Quan trọng chính là chủ nhân của Phượng Hoàng thành, cũng chính là Minh vương người nắm giữ tất cả Minh giới! Minh vương cũng là Vương, nhưng Minh vương tuyệt đối không giống với các vương khác.
- Người phải gặp chính là tồn tại chí cao vô thượng thật sự! Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện
Trên mặt Âu Dương thoáng mỉm cười. Minh vương có thể nói là chí cao vô thượng được mọi người biết tới. Tất nhiều người đều nói Minh vương chẳng qua là nhân vật do mọi người tạo nên. Nhưng thật sự đạt được cảnh giới như bọn họ bây giờ, tất nhiên có thể biết, Minh vương thật sự tồn tại.
Khi Ngụy Bỉnh Dập nghe thấy Âu Dương nói tới hai chữ Minh vương, mặt hắn liền biến sắc. Cho dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được Âu Dương lại muốn tiến vào Phượng Hoàng thành, hơn nữa muốn gặp Minh vương chí cao vô thượng!
Thực lực của bọn họ rất mạnh. Hai người bọn họ chỉ cách chí cao vô thượng một bước cuối cùng. Nhưng khoảng cách một bước này đúng là gần trong gang tấc mà xa tận chân trời. Chút chênh lệch này cũng đủ để một chí cao vô thượng phất tay đập chết hai người.
- Âu Dương không phải ngươi đang nói đùa chứ?
Lần đầu tiên Ngụy Bỉnh Dập thấy sợ. Hắn thật sự sợ. Không có ai khi nghe đến Minh vương có thể không cảm thấy sợ được.
- Đúng! Chính là cảm giác này của ngươi. Ngươi nói xem nếu như chúng ta mời được Minh vương làm hậu thuẫn, vậy Thiên Vương có thể cũng sợ hay không?