Yêu Cung

Chương 825: Âu Dương tiên sinh

- Đón khách!

Bạch Tinh mở miệng nói ra một câu đón khách, sau đó xoay người đi về phía đại điện Yêu tổ mới xây chưa từng được sử dụng trên Man đảo!

Một câu nói đón khách của Bạch Tinh khiến vô số đại yêu đều giật mình. Nhưng Yêu tổ đã mở miệng bọn họ lại không có người nào có can đảm phản đối. Bọn họ chỉ có thể căm tức Trầm Điễn đi theo phía sau Bạch Tinh bước vào trong đại điện...

Phía xa, Hải Hoàng nhìn thấy cảnh tượng như vậy khẽ mỉm cười tự nhủ:

- Ha ha, thời đại lớn lần này nhất định là một thời đại lớn không tầm thường. Muốn không chết trong sự hủy diệt, chỉ có thể đem hủy diệt chi nguyên cho hủy diệt...

Một trận đấu kinh thiên tại Man đảo, khiến cường giả tám phương đều vô cùng khiếp sợ. Trận chiến này có thể tính là trận chiến đầu tiên sau khi thời đại lớn kéo tấm màn che lên. Trận chiến này cũng là trận chiến đầu tiên sau khi thời đại lớn mở ra, các vương giả cùng cấp tranh tài.

Một đao chém nát cả nhật nguyệt tinh không. Đao khí chặt đứt thời không uy thế khiến vô số người đều biết đến vương giả cường đại. Tiên tôn có thể dời núi lấp biển, nhưng tuyệt đối không có cách nào dùng đao chém Càn Khôn.

Trận chiến này lưu truyền vô cùng kỳ diệu. Tuy nhiên cuối cùng Trầm Điễn vẫn an toàn rời khỏi Man đảo. Có người nói khi hắn rời khỏi, Yêu tổ đã tự mình ra tiễn. Cũng không biết rốt cuộc bọn họ nói những chuyện gì, nhưng có thể tưởng tượng đây nhất định sẽ không phải việc nhỏ.

Thánh sơn trong Nhân tộc, một thiếu niên nhìn qua chỉ có khoảng mười bảy, mười tám tuổi ngồi xếp bằng trên một thạch đàn với điêu khắc nhật nguyệt tinh không và Thái Cực. Thạch đoàn không ngừng phát ra những tia sáng chói mắt, dường như có thể làm hoa tiêu chỉ đường, cực kỳ thần kỳ.

- Tiên vương, không tìm hiểu được. Sau khi Thương Long Đao Khách đánh một trận xong liền rời khỏi Man đảo tiến vào lãnh địa Hải tộc. Chúng ta không dám tùy tiện tiến vào!

Một nữ tử mặc áo xanh đứng ở trước mặt nam tử đó. Từ trong lời nói của nàng, mọi người liền giật mình kinh hãi. Hóa ra nam tử ngồi trên thạch đàn này chính là Vạn Tiên Chi Vương Nghi Quân!

- Bên Hải tộc cũng không có tin tức sao?

Giọng nói của Nghi Quân bình thản như nước. Nếu như chỉ nhìn Nghi Quân lúc này, không có ai liên hệ giữa hắn với Nghi Quân đã tàn sát hết Vô Hồi Cốc. Bởi vì hiện tại Nghi Quân với bộ dạng tiên phong đạo cốt, người không biết còn tưởng hắn là tiên đồng nhà ai!

- Không có! Hải Hoàng vẫn yên ắng, không có bất kỳ hành động cổ quái nào!

Nữ tử tiếp tục trả lời.

- Ha ha, một trận phân tranh kinh thiên đại kế sắp xảy ra. Vu tộc, Hải tộc, Yêu tộc, ba tộc này liên hợp với nhau thêm vào một Thương Long Đao Khách. Tứ đại cường rốt cuộc muốn làm gì đây? Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

Nghi Quân nói xong nhắm hai mắt lại. Nữ tử kia cung kính thối lui ra khỏi đại điện, biến mất không còn dấu vết!

Vạn Yêu thành, nơi đã từng là Vạn Yêu thành hôm nay đã phát sinh biến hóa. Bây giờ nơi này ma khí ngập trời.

Nơi này chính là thành thị của Ma Vương. Bây giờ Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập đã bỏ đi cái đuôi huyết dực, nhìn không khác gì một nam tử bình thường.

Ngụy Bỉnh Dập ngồi một mình trong một mật thất. Tiên giới chiến đấu một trận, tất nhiên hắn đã biết. Tuy nhiên hắn không có hứng thú gì đối với trận chiến đấu ấy.

Hắn chỉ muốn biết rốt cuộc Trầm Điễn với Bạch Tinh đã nói gì...

Tất cả thế giới giống như bị sương mù dày đặc bao phủ.

Trong Viên Gia Thôn, Âu Dương cầm trong tay một cái thước dạy học, giống như một tiên sinh không ngờ lại làm lão sư trong sơn thôn nhỏ này. Tất cả những người hắn dạy đều là những đứa trẻ bảy, tám tuổi.

Âu Dương không phải đang day bất kỳ phương pháp tu luyện nào. Không ngờ hắn lại dạy các loại như lễ nghĩa liêm sỉ Rất khó tưởng tượng được, bản thân Âu Dương là một gia hỏa thường xuyên không thuộc bài, không ngờ lại ở chỗ này làm tiên sinh.

Sau một buổi giảng bài kết thúc, Âu Dương hoạt động thân thể một chút. Mỗi ngày truyền thụ cho những đứa trẻ bảy, tám tuổi này không ngờ lại là chuyện thật sự rất tiêu hao tâm lực. Tuy nhiên Âu Dương lại có chút thích thú. Dù sao cuộc sống yên tĩnh như vậy cũng rất khó có được. Nếu như không nắm chặt trong khoảng thời gian này hưởng thụ tốt một chút, ai lại biết tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.

- Tiên sinh, phụ thân Viên Phi đã chết!

Một tiểu nữ hài khoảng tám tuổi buộc tóc hai bên chạy tới đây nói chữ chết. Trong tuổi tác của tiểu hài, chúng không có khái niệm quá lớn về cái chết.

- Ồ? Phụ thân Viên Phi đã chết sao?

Tiểu nữ hài không có khái niệm nhưng Âu Dương lại có. Tuổi của Viên Phi trong miệng của tiểu nữ hài này hẳn không chênh lệch với tiểu nữ hài này là mấy. Năm nay hẳn cũng tám tuổi.

Phụ thân của Viên Phi mới chỉ hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Phải biết rằng, thiếu niên trong sơn thôn hiểu chuyện sớm. Bọn họ cưới vợ sinh con rất sớm. Tính ra trên thực tế tuổi phụ thân của Viên Phi vẫn còn rất trẻ. Hơn nữa dựa vào quan sát của Âu Dương, Viên Lang phụ thân của Viên Phi không có bệnh kín trong người. Ngoại trừ ở trong thôn thích uống vài chén rượu ra, cũng không có thù oán với ai. Tại sao hắn lại đột ngột chết như vậy?

- Đúng vậy, mẫu thân ta kể phụ thân Viên Phi không nghe lời chạy ra phía sau núi nên đã bị chó sói vồ chết!

Khi tiểu nữ hài nói đến chó sói, rõ ràng còn cảm thấy sợ hơn là nói tới cái chết. Dù sao trong thôn nhỏ như vậy, người lớn khi muốn hù dọa hài tử thường nói sói tới bắt ngươi đi ăn thịt!

Mà hôm nay thật sự có người bị chó sói vồ chết. Vậy cách lấy sói hù dọa này đã tạo ra tác dụng lớn hơn nữa. Chắc hẳn có thể đạt được trình độ khiến tiểu hài tử trực tiếp sợ phát khóc.

- Phía sau núi có chó sói sao?

Tiểu hài tin là chó sói, nhưng Âu Dương căn bản lại không tin.

Phải biết rằng, phía sau núi lợi hại nhất chính là gấu. Tuy nhiên gấu lại rất ít khi lui tới. Bình thường cả đời thợ săn đi săn thú cũng chưa chắc có thể gặp gấu được một lần. Hơn nữa thợ săn vào núi thông thường đều túm năm tụm ba, sẽ không xuất hiện trường hợp lên núi một mình lên núi.

Cả đời sống trong rừng núi, túm năm tụm ba lên núi, cho dù gặp phải gấu cũng có thể lên cây tránh né, sao có thể bị gấu vồ chết như vậy được?

Mà không phải nói gấu, trong rừng núi cũng chỉ có một ít lợn rừng. Âu Dương không cho là lợn rừng có thể giết chết một thợ săn có kinh nghiệm!

- Sau khi phụ thân của Viên Phi bị thương được kéo trở về mới chết. Hay là khi tìm được đã chết rồi?

Tuy rằng Âu Dương biết hỏi một tiểu hài tử như vậy không tốt, nhưng hắn vẫn hỏi.

- Ta không biết. Mẫu thân ta kể là bị chó sói vồ chết!

Tiểu nữ hài ngây thơ lắc đầu, Âu Dương cũng khẽ mỉm cười. Hắn biết không thể hỏi được điều gì hữu dụng từ trong miệng tiểu nữ hài này nữa. So với lãng phí thời gian ở đây, chẳng bằng đi tìm Viên Thiệu Nhất hỏi một chút.

- Sau này phải nghe lời. Chó sói thích nhất là bắt những tiểu hài không chịu nghe lời. Nếu là ngươi không nghe lời ngày nào đó cũng sẽ bị chó sói bắt đi!