- Phu quân, còn có một món ăn cuối cùng. Món ăn này tên là không oán không hối hận...
- Không oán không hối hận. Hay cho một câu không oán không hối hận...
Âu Dương vung cánh tay lên. Hỏa diễm linh hồn đã che kín động hàn băng, bảo vệ quan tài hàn băng này không cho người khác xông loạn vào.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Âu Dương đi ra khỏi băng động. Đứng trước băng động, trên mặt Âu Dương mỉm cười nhìn thế giới này nói:
- Cuối cùng vẫn bị ép đến một bước này! Xem ra ta với Chí Cường Giả vẫn rất có duyên!
Nói xong, Âu Dương dường như một sao chổi phóng về phía chân trời biến mất không còn tăm hơi! Mà sau khi Âu Dương biến mất khỏi nơi này được mấy phút, một bóng đen giống như quỷ mỵ đã xuất hiện trước băng động. Bóng đen này bước vào băng động. Đối với hỏa diễm linh hồn dễ dàng thiêu hủy người khác, bóng đen kia lại giống như không nhìn thấy, không ngờ dễ dàng đi vào như vậy.
Tất cả ngọn lửa huyết sắc khi va chạm vào bóng đen không ngờ đều dễ dàng tách ra. Nếu như Âu Dương ở đây, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn nhất định sẽ sợ hãi kêu lên thành tiếng!
Tuy rằng hiện tại lực chiến đấu Âu Dương đã không đủ để chinh chiến thiên hạ, nhưng hỏa diễm linh hồn vẫn là hàng thật giá thật. Muốn dễ dàng phá tan hỏa diễm linh hồn không thể đơn giản như vậy được. Ít nhất phải cấp vương giả mới có thể làm được. Nhưng ai có thể nghĩ tới ở một băng động vắng vẻ không người như vậy lại xuất hiện một vương giả như vậy?
- Hừ hừ... Lúc này mới chỉ bắt đầu thôi. Ta muốn phải trả lại cho ta gấp trăm lần, ngàn lần những gì ngươi đã gây ra cho ta! Giết ngươi dễ như trở bàn tay. Nhưng ta sẽ không giết chết ngươi. Như vậy quá tiện nghi cho ngươi. Ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
Giọng nói này rõ ràng là giọng nói của một nữ tử. Từ những lời oán độc của giọng nói này hẳn có thể hiểu rõ bóng đen này là ai...
Sau nửa tháng, tại cổ thành Lâm Dương. Nơi này chính là trung tâm của tất cả Tiên giới. Nơi này cũng chính là khu vực phồn hoa nhất của tất cả Tiên giới, nhưng cũng là nơi hỗn loạn nhất.
Bắt đầu từ khi thời đại lớn xuất hiện, cường giả khắp nơi tranh hùng thiên hạ. Lâm Dương Thành cũng chưa có một ngày sống yên ổn. Tuy nhiên nơi này đời đời đều là địa bàn của Tiên vương Nghi Quân, chỉ cách vị trí Thánh Sơn Nhân tộc của Nghi Quân chưa đầy ngàn dặm. Có lẽ bởi vì như vậy, nơi này lại càng thuộc về khu vực hỗn tạp tụ tập nhiều yêu ma quỷ quái.
Ma tộc, Hải tộc, Vu tộc, Yêu tộc, các loại tộc đều có tai mắt tại Lâm Dương Thành này. Nếu nói Lâm Dương Thành vô cùng lộn xộn tuyệt đối không có vấn đề. Ở chỗ này, rất nhiều người thường chết không rõ nguyên nhân. Thậm chí ở chỗ này sau khi ngươi cũng sẽ không có người nào tìm kiếm hung thủ cho ngươi. Dù sao ở đây có quá nhiều chủng tộc ẩn nấp, hỗn loạn không thể tả. Phía dưới sự phồn hoa của Lâm Dương Thành còn ẩn giấu các loại ám lưu ác liệt.
Trên phố cổ tại trung tâm của Lâm Dương Thành, có mấy người đang quỳ ở đó. Rất nhiều người trên phố đều dùng một loại ánh mắt miệt thị nhìn bọn họ. Thậm chí có mấy người còn mắng chửi thậm tệ những người này.
Nếu như không nhìn kỹ, còn tưởng rằng những người này chính là ăn mày. Những người kia chẳng qua chỉ xem thường những người ăn mày này thôi. Thưng trên thực tế phải hiểu một chút. Nơi này là Tiên giới. Thật sự có thể có mấy người ăn mày. Lại nói nữa, ăn mày giống như lúc trước Âu Dương trải qua, cho dù hèn mọn, cũng sẽ không có người nài mắng hắn như vậy.
- Trịnh Tú Nhi quá ác độc. Tuy nhiên thù này ta nhất định phải báo!
Lam Thông nắm chặt nắm đấm. Tuy rằng mỗi ngày đều bị vô số người thóa mạ, nhưng Lam Thông xưa nay chưa từng từ bỏ. Trong lòng hắn vẫn tồn tại lòng kiêu ngạo.
- Hừ! Điều này cũng không thể hoàn toàn trách yêu phụ kia được. Nghi Quân không phải là kẻ tốt lành gì. Trận đầu tiên tại Tiên giới thất bại. Chúng ta chỉ có thể bị đẩy ra làm cừu con thế tội!
Vào lúc này Lăng Túc cũng không sợ cái gì nữa. Người đáng chết đều đã chết sạch. Còn lại những người bọn họ, chỉ có thể làm tội nhân cho ngàn người công kích.
Tuy nhiên bất luận nói như thế nào, có thể sống sót vẫn tuyệt đối mạnh hơn đã chết. Sống sót chí ít còn có hi vọng. Nếu như chết đi, tất cả cũng không còn.
- Phong ấn lực lượng toàn thân của ta thì cho rằng Tiểu Nhạc gia gia sẽ khuất phục sao? Chờ đấy. Mụ nội nó, cứ chờ đấy cho ta. Sẽ có một ngày lão tử sẽ đi báo thù!
Tiểu Nhạc ở tại chỗ la lên. Tuy nhiên tất cả những người đi ngang qua dường như đã nghe nhiều quen tai. Căn bản không có ai quan tâm tới tiếng la hét của Tiểu Nhạc.
- Thật ra yêu phụ kia làm như vậy chẳng qua chỉ muốn dẫn Âu Dương đến đây thôi!
Bạch Hủ Minh rất ít nói chuyện bỗng nhiên mở miệng. Ý của hắn nói hầu như tất cả mọi người đều có thể hiểu rõ.
Nếu như nói ai là chủ mưu trong chuyện một đêm khuynh thành lúc trước, như vậy Âu Dương nhất định là chủ mưu lớn nhất. Âu Dương cũng có mối thù lớn nhất với Trịnh gia. Cho nên tất cả những điều này đều do Âu Dương mà ra. Thù hận của Trịnh Tú Nhi đối với Âu Dương đã sớm thăng hoa đến một mức độ gần như biến thái.
- Bảy ngàn năm trước Âu Dương có thể giết toàn gia của Trịnh Tú Nhi. 7000 năm sau cũng có thể làm thịt nàng ta!
Trong mắt Lăng Túc mang theo sát ý nồng đậm!
- Ta hi vọng Âu Dương vĩnh viễn đừng tới tìm chúng ta! Bởi vì ta biết chúng ta đã bị hạ chính là vu thuật nào rồi!
Sắc mặt Bạch Hủ Minh đã hoàn toàn trắng bệch.
- Sư huynh, Âu Dương sẽ đến đây.
Trên mặt Lỗ Tu cũng lộ ra một nụ cười khổ.
- Ôi... yêu phụ này tâm tư quá mức ác độc. Nàng căn bản không phải muốn giết chết Âu Dương. Nàng muốn ép Âu Dương hoàn toàn phát điên!
Trong mắt Bạch Hủ Minh mang theo mấy phần tuyệt vọng.
- Có ý gì vậy?
Tiểu Nhạc không rõ nhìn Bạch Hủ Minh.
- Chúng ta trúng chính là vu thuật tuyệt mạng! Ngày Âu Dương xuất hiện cũng chính là lúc tính mạng chúng ta kết thúc...
Trên mặt Bạch Hủ Minh hiện lên mấy phần tuyệt vọng. Vu thuật tuyệt mạng là loại vu thuật độc ác nhất. Nó muốn cho người quan tâm ngươi, nhìn thấy từng người thân nhân bằng hữu của mình chết ở trước mặt của mình, khiến người ta sống không bằng chết...
- Vu thuật tuyệt mạng... Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện
Thời điểm Bạch Hủ Minhnói những điều này, trên mặt Lý Vĩ chỉ còn lại cười khổ. Mà có một người lại không hề hay biết về những điều này. Đó chính là Âu Dương. Lúc này Âu Dương đã thay đổi dung mạo. Hắn giống như một thế ngoại cao nhân lặng lẽ tiến về phía bên này. Hắn không biết, điều hắn sắp nhìn thấy có lẽ sẽ khiến hắn gần như phát điên.
Trong khoảng thời gian này, chuyện bằng hữu của mình bị hãm hại trở thành tội nhân thiên cổ, tất nhiên Âu Dương đã biết. Tuy nhiên bởi vì chuyện của Sở Yên Nhiên nên hắn chỉ trì hoãn lại một chút. Mà hôm nay hắn tới nơi này, bất kể nói thế nào cũng nhất định phải mang theo những người này rời khỏi đây.
Nhưng Âu Dương càng là tới gần, hắn lại càng có cảm giác bất an!