Bắn một đồng tiền ở ngoài một ngàn bước đã đủ khoa trương. Nhưng người ta còn bắn lúc đồng tiền đang di động. Cái này còn chưa tính là gì. Người ta còn có thể bắn trúng lỗ thủng của đồng tiền đang di động. Đáng sợ nhất chính là, người ta còn dùng mũi Tam Lăng Tiễn có độ chính xác kém xa mũi tên đầu tròn! Điều này chứng tỏ cái gì? Điều này chứng tỏ khoảng cách một ngàn bước đối với Âu Dương mà nói căn bản không tính là cái gì. Nếu như hắn dùng mũi tên đầu tròn, có lẽ trong khoảng cách 1500 bước cũng có thể bắn trúng mục tiêu.
Khoảng cách này, sự tinh chuẩn này thực sự quá đáng sợ! Những người vừa này còn khinh thường đám người của doanh trại Thần Xạ muốn xa luân chiến với Âu Dương, hiện tại lại bắt đầu cầu nguyện cho doanh trại Thần Xạ! Cầu nguyện ngày hôm nay bọn họ đừng bị sỉ nhục quá thảm.
- Hừ! Chỉ là vận khí tốt thôi!
Lúc này Hứa Quyền chỉ có thể tìm cho mình một lý do như thế. Bởi vì hắn căn bản không thể nào tưởng tượng được, dùng Tam Lăng Tiễn bắn trúng lỗ thủng của đồng tiền ngoài một ngàn bước. Cho nên hắn chỉ có thể tin tưởng tất cả những điều này đều là do may mắn.
Sau khi Hứa Quyền nói ra câu này, sắc mặt của những Thần Xạ Thủ khác cũng tốt hơn nhiều. Nếu như mũi tên này không phải là do may mắn có được, vậy những hạng mục tiếp theo không cần phải thi đấu nữa! Một Thần Xạ Thủ trong một ngàn bước muốn bắn chỗ nào thì bắn chỗ nào, không nói hắn có đúng là thiên hạ vô song hay không, chí ít khắp Đại Vận cũng không tìm được xạ thủ nào có thể đối địch.
Hồ Hiểu Thông đứng ở bên ngoài thao trường, bản thân hắn cũng là một Lục Tiên tam giai. Vừa nãy hắn nhìn thấy rõ ràng tất cả những điều đã xảy ra. Mũi tên của Âu Dương có phải do may mắn hay không hắn rõ ràng nhất! Mũi tên kia hoàn toàn là một loại kỹ thuật bắn cung cấp tiên đoán. Hồ Hiểu Thông chỉ mới nhìn thấy kỹ thuật bắn cung này trên người Trì Bách Cường.
- Đúng là nhãn lực của nguyên soái cường đại. Xem ra tiểu tử này thật sự nắm giữ kỹ thuật bắn cung không kém hơn Trì Bách Cường! Không rõ khi Trì Bách Cường biết có một người như thế tồn tại, với tính cách của hắn có thể từ ngàn dặm xa xôi chạy đến tìm Âu Dương để tỷ thí hay không? Hồ Hiểu Thông mỉm cười. Hắn biết, nếu như Đại Vận thật sự có thể có được một người như Trì Bách Cường, vậy Đại Vận dựa vào bộ binh kỵ binh cùng với Thần Xạ Thủ thật sự có bản lĩnh ép tam quốc.
Lúc này Hồ Hiểu Thông đã bắt đầu ảo tưởng về một tương lai không xa, Đại Vận quốc cũng nắm giữ một đội ba trăm Thần Xạ, trên chiến trường đồng thời kéo cung bắn ra cục diện người ngã ngựa đổ.
Hồ Hiểu Thông còn đang nghĩ, bên kia đã bắt đầu hạng mục cỡi ngựa bắn cung. Thật ra cỡi ngựa bắn cung đối với Thần Xạ Thủ mà nói có cũng được mà không có cũng được. Tuy nhiên đây cũng là một phương thức để khảo nghiệm. Dù sao người ở trên ngựa vẫn khó giữ thăng bằng hơn đứng trên mặt đất. Bình thường khi cỡi ngựa tỉ lệ bắn cung trúng mục tiêu chí ít giảm hai lần so với đứng bắn. Nhưng tất cả những điều này đối với Âu Dương mà nói, còn có thể là vấn đề sao? Sau khi nắm chắc kỹ thuật bắn cung tiên đoán, cho dù trong loạn quân hắn vẫn có thể một cung kéo ba mũi tên, đừng nói tới chuyện cỡi ngựa bắn cung. . .
Hiện tại, ngựa đối với quân đông nam mà nói tương đối quý hiếm. Toàn bộ kỵ binh của quân đông nam gần như đã chết trận chín phần. Còn lại một phần cũng đã mất chiến mã. Hiện tại tính ra, có lẽ số lượng chiến mã toàn quân đông chưa tới ba trăm con. Đó là đã tính cả hai trăm con chiến mã của trung đội số 7 mới được chừng đó.
Chỉ trong chốc lát, một Thần Xạ Thủ dắt hai con chiến mã từ phía xa đi tới. Tất nhiên hai con chiến mã này không thể sánh với chiến mã của quân đoàn Đao Nhọn, nhưng cũng được xem là hai con chiến mã không tồi.
- Lưu Đồng! Giao cho ngươi!
Hứa Quyền quay về phía Lưu Đồng, người đã chịu trách nhiệm treo đồng tiền trong trận thi đấu trước, nói. Trong toàn doanh trại Thần Xạ, nói về cỡi ngựa bắn cung Lưu Đồng chắc chắn là nhân vật số một. Bởi vì cho dù trên lưng ngựa hắn vẫn có thể bảo đảm sự vững vàng, tạo cơ sở tinh chuẩn cho mũi tên hắn bắn ra.
Lưu Đồng quay về phía doanh trại Thần Xạ giơ một ngón tay cái lên. Bộ dáng kia chính là không có vấn đề. Sau đó hắn xoay người lên chiến mã quay về phía Âu Dương làm ra một tư thế khiêu khích nói:
- Ngàn bước mười bia, ta bắt đầu trước!
Ngàn bước mười bia nghĩa là trong khi chiến mã chạy ngàn bước, bắn ra mười mũi tên. Trong mười mũi tên này, người nào bắn trúng nhiều hồng tâm nhất người đó thắng. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Dưới sự quan sát của vô số người, Lưu Đồng đã giục ngựa bắt đầu lao nhanh tới. Thật ra kỹ thuật cưỡi ngựa của Lưu Đồng rất tốt. Chí ít Âu Dương tự nhận về phương diện cưỡi ngựa mình không phải là đối thủ của hắn. Tuy nhiên ngày hôm nay không phải so tài về kỹ thuật cưỡi ngựa. Nếu như so tài về kỹ thuật cưỡi ngựa, kéo Lăng Túc ra đây không phải chớp mắt đã hạ gục tất cả sao?
Nói thì chậm nhưng mọi việc diễn ra rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt, Lưu Đồng đã phóng tới cách tấm bia thứ nhất chưa đầy mười bước. Hắn kéo cung tên. Mũi tên đầu tròn bay ra. Khi con chiến mã thoáng chạy ra bia ngắm thứ nhất, mũi tên đã vững vàng cắm vào bên trên hồng tâm. Mũi tên này bất kể là về lực đạo hay về phán đoán đều vô cùng xuất sắc. Cho dù là Âu Dương cũng phải gật đầu tán thưởng mũi tên này.
Ngựa tiếp tục chạy như bay. Mũi tên thứ hai lại bắn ra. Tốc độ bắn tên của Lưu Đồng cực nhanh. Hai mũi tên này trước sau chỉ cách nhau khoảng bốn năm giây. Với tốc độ bắn tên như vậy, cho dù là Âu Dương cũng chỉ làm được đến vậy. Từ đây có thể thấy được kỹ thuật bắn cung của Lưu Đồng vẫn rất vững vàng.
Mũi tên thứ hai hơi lệch khỏi hồng tâm, nhưng vẫn bắn vào bia. Tiếp theo mũi tên thứ ba lại bắn trúng hồng tâm, mũi tên thứ tư, mũi tên thứ năm... mãi đến tận mũi tên thứ mười. Thời gian còn chưa tới một phút, chiến mã chạy qua mười tấm bia. Tất cả những mũi tên của Lưu Đồng bắn ra đều trúng vào tấm bia ngắm. Trong đó có sáu mũi tên bắn trúng hồng tâm. Ba mũi tên thoáng lệch khỏi hồng tâm. Mũi tên cuối cùng lệch hơi lớn, nhưng mũi tên vẫn cắm vào trên tấm bia ngắm. Nhìn thấy thành tích như vậy, tất cả người của doanh trại Thần Xạ kể cả trung đội số 7 đều không hẹn cùng gật đầu tán thưởng.
- Rất tốt! Lưu Đồng cỡi ngựa bắn cung quả nhiên là thiên hạ vô song...
Thời điểm Hứa Quyền nói ra bốn chữ thiên hạ vô song này, hai mắt hắn nhìn chằm chằm Âu Dương, ý tứ dường như đang châm chọc!
- Thiên hạ vô song sao? Vậy ta sẽ cho thấy bắn một thành hai!
Âu Dương xoay người lên ngựa. Động tác lên ngựa của hắn không đẹp mắt như Lưu Đồng, thậm chí có chút thấp kém. Nhưng vẫn câu nói kia, ngày hôm nay không phải thi kỹ thuật cưỡi ngựa, mà thi về kỹ thuật bắn cung.
Âu Dương ở trên ngựa kéo dây cương ngựa, sau đó hắn rút từ sau lưng ra mười mũi Tam Lăng Tiễn. Ngựa bắt đầu chạy nhanh theo vị trí Lưu Đồng vừa chạy lúc nãy. Rất nhanh, con ngựa đã đến vị trí tấm bia ngắm thứ nhất.